Sáng sớm, Trương Hợp Hoan vừa pha trà xong thì nghe thấy tiếng gõ cửa, bình thường cậu ở trong chỗ này thật sự không có người nào đến, mở cửa ra nhìn, là trưởng đài Tôn Thụ Lập.
Trương Hợp Hoan cười nói: “Trưởng đài Tôn, sao ông lại đại giá quang lâm đến đây? Có việc thì gọi điện thoại tôi đi sang chỗ ông.”
Trương Hợp Hoan lập tức mời ông ấy ngồi xuống, cũng pha cho ông ấy một tách trà.
Tôn Thụ Lập uống một ngụm trà rồi nói: “Trà này không tệ, Minh Tiền Long Tĩnh đúng không?”
Trương Hợp Hoan đi đến tủ lấy ra hai hộp đưa cho ông ấy: “Bạn bè tặng, vừa nói muốn mang hai hộp đi sang tặng cho ông uống thử.”
Tôn Thụ Lập cười tủm tỉm nói: “Ngang nhiên hối lộ.”
“Vậy ông cứ báo cáo tôi đi.”
Tôn Thụ Lập ha ha cười to, đặt lá trà sang một bên: “Tuần tới là nghi thức đóng máy của Tầm Tần Ký, cậu và La Bồi Hồng đi tham gia đi.”
“Trương Hợp Hoan nói: “Trường hợp quan trọng như vậy mà ông không đi sao?”
“Tôi có một hội nghị hiệp thương chính trị, không thoát thân ra được.”
Trương Hợp Hoan gật đầu: “Được.”
Tôn Thụ Lập nói: “Gần đây cậu phát sóng bộ “Thần điêu hiệp lữ” không tệ, tôi rất thích.”
Trương Hợp Hoan lập tức trở nên cảnh giác, không lẽ lão Tôn lại nhớ nhung đến bản quyền của bộ Thần điêu? Cậu vội vàng nói: “Ông nói muộn rồi, tôi đã đồng ý với giám đốc Từ rồi.”
Tôn Thụ Lập nói: “Cậu đừng hiểu lầm, tôi không phải lại muốn bản quyền của cậu, một bộ “Tầm Tần Ký” là đủ rồi. Từ lúc làm trưởng đài tôi làm gì còn sức lực đi làm phim truyền hình, quản lý công việc, hội nghị lớn nhỏ, làm đến mức bây giờ tôi khổ không nói nên lời, trước khi nghỉ hưu tôi chỉ cần lấy được giấy phép truyền hình thì công đức viên mãn rồi.”
Những lời ông ấy nói đều là thật lòng, ông ấy không ngờ “Tầm Tần Ký” có thể bán được giá cao đến 140 triệu, có thể nói lần này cũng coi như bán ra thành công trước khi Quảng Điện ban hành các quy định mới với các đài truyền hình. Theo nhân viên nội bộ tiết lộ, quá trình kiểm duyệt sau này của những bộ phim cổ trang sẽ ngày càng nghiêm ngặt hơn, đặc biệt là những bộ phim có nội dung đề cập đến xuyên không.
Thông thường cán bộ lâu năm như Tôn Thụ Lập không cầu có công nhưng cầu không có lỗi, lại làm ông ấy vô duyên vô cớ đầu tư vào một tác phẩm như “Tầm Tần Ký”, ôn ấy không mạo hiểm như vậy.
Trương Hợp Hoan nói: “Lần này lập trường của ông chống lại ý kiến của mọi người thành lập một bộ phận mới, cho tôi làm giám đốc bộ phận, ông không sợ người khác kiện ông?”
Tôn Thụ Lập nói: “Đừng tự mãn, đây thực sự là Bật Mã Ôn, không có thực quyền.”
Trương Hợp Hoan nói: “Lương tâm tôi rất áy náy khi lấy trợ cấp chức vụ.”
“Cậu đó, trong lòng mọi người đều có cán cân, từ lúc đầu tư vào “Tầm Tần Ký” đến khi bán ra, công lao của cậu là lớn nhất, còn có giấy phép truyền hình.”
Trương Hợp Hoan nói: “Trưởng đài Tôn, đều là gặp may, thật sự thì tôi cũng không làm gì cả.”
Tôn Thụ Lập nhìn chung quanh phòng làm việc rồi nói: “Vốn dĩ tôi còn muốn giúp cậu làm biên chế, nhưng bây giờ nghĩ lại thì không thích hợp với cậu, tuy rằng trong cơ chể rất đáng tin nhưng có quá nhiều quy định cứng nhắc, cậu là một con khỉ cũng không thích bị người khác trói buộc đúng không?”
Trương Hợp Hoan mỉm cười không nói gì cả, vẫn là lão Tôn hiểu cậu.
Tôn Thụ Lập nói: “Thích giày vò thì giày vò đi, tim của cậu giống như gương sáng, công tư làm cho rõ ràng, đừng để người khác nói xấu là được.”
Cầm hai hộp lá trà lên đứng dậy định đi, Trương Hợp Hoan cảm thấy Tôn Thụ Lập có hơi mất tinh thần: “Trưởng đài Tôn, hay là tối nay chúng ta uống ít ly.”
Tôn Thụ Lập lắc đầu nói: “Không uống, tối nay vợ tôi đợi tôi.”
“Ông đã đến tuổi này rồi mà vẫn phải nộp lương?”
Tôn Thụ Lập cười mắng: “Lại trêu chọc tôi, có tin tôi đuổi việc cậu không.”
Trương Hợp Hoan liên lạc với La Bồi Hồng, La Bồi Hồng vẫn đang ở Hoành Điếm, nghe nói Tôn Thụ Lập không đi nữa chị ta hơi bất ngờ, dù sao một chuyện lớn như lễ đóng máy, nhà sản xuất chính không có mặt rõ ràng thiếu coi trọng nhưng Tôn Thụ Lập có hội nghị cần mở thì chỉ có thể tôn trọng.
La Bồi Hồng bảo cậu mời Kiều Thắng Thiên và Quách Khải Toàn. Kiều Thắng Thiên là bên mua phim mà Quách Khải Toàn là đại biểu của bên phim truyền hình sau webcast. Đương nhiên nếu mời được lãnh đạo của bốn đài đã ký hợp đồng mua phim thì càng tốt.
Bên phía Quách Khải Toàn không có vấn đề gì, Trương Hợp Hoan gọi điện thoại sang hắn ta đồng ý, còn nói phải đến Nam Giang khảo sát công ty của Trương Hợp Hoan trước.
Vốn dĩ Trương Hợp Hoan nghĩ rằng Kiểu Thắng Thiên sẽ không lãng phí thời gian đi tham dự nghi thức kiểu này nhưng Kiều Thắng Thiên nhận lời rất nhanh, anh ta sẽ đến Hoành Điếm vào ngày diễn ra nghi thức đóng máy còn giúp mời các vị lãnh đạo của bốn đài truyền hình đến.