Khương Gia Tuấn cảm thấy Tôn Thụ Lập nói như rất sâu sắc, nhưng thật ra không tỏ ý gì, đây chính là cách làm quan của quan chức trong nước, lời nói không lọt nổi một giọt nước. Nhưng Khương Gia Tuấn cũng nghe hiểu, tạm thời Tôn Thụ Lập không có ý định quay phim cổ trang.
Trương Hợp Hoan đưa hai chiếc Coaster đi đón khách, nhưng cuối cùng trở lại với mấy chiếc xe trống bởi vì người ta cũng có xe. Trương Hợp Hoan đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng của các vị lãnh đạo truyền hình. Lần này họ tới đều nể mặt Kiều Thắng Thiên, người ta cũng không muốn quá rêu rao, không hẹn mà cùng lựa chọn đi thẳng đến bằng phương tiện đơn giản.
Trương Hợp Hoan liên hệ với Kiều Thắng Thiên mới biết được mọi người đã đến, nhưng cậu cũng đã chuẩn bị đầy đủ, Tề Tuệ phụ trách tiếp đón ở khách sạn Studious. Lúc này, La Bồi Hồng cũng đến, có bọn họ chèo chống, công việc tiếp đón mới được sắp xếp rất chu đáo.
Trương Hợp Hoan mang theo xe trống trở lại khách sạn, có không ít người đang làm thủ tục nhập cư dưới sảnh khách sạn, hơn phân nửa ở trong đó là phóng viên, khách quý quan trọng đã làm xong thủ tục nhập cư từ trước.
Tề Tuệ thấy cậu trở về, cô ấy vội đến bên cạnh cậu nói: "Lễ đóng máy dự định tổ chức vào ba giờ mười chín phút chiều này, hiện tại hầu như khách quý đã đến đông đủ."
Trương Hợp Hoan khẽ gật đầu: "Tôi đi chào hỏi Trưởng đài Tôn."
Tề Tuệ nói: "Ông ấy đang ở phòng khách dành cho khách quý, nói chuyện với mấy bị lãnh đạo truyền hình khác. Lúc trưa tôi đã đặt xong tiệc cho buổi tối."
Trương Hợp Hoan suy nghĩ một lát, cậu cảm thấy vẫn nên gọi điện thoại cho Kiều Thắng Thiên trước. Kiều Thắng Thiên vừa mới vào ở, anh ta nói số phòng cho cậu.
Không bao lâu sau Trương Hợp Hoan tới xin gặp, Kiều Thắng Thiên mở cửa phòng ra mời Trương Hợp Hoan vào. Anh ta vừa mới tắm xong, vẫn đang mặc áo tắm.
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi tới không đúng lúc rồi."
Kiều Thắng Thiên nói: "Cậu đến phòng khách ngồi trước đi, đun nước rồi pha trà giúp tôi là được, tôi đi thay quần áo rồi ra."
Trong lúc Trương Hợp Hoan đi nấu nước pha trà, Kiều Thắng Thiên thay quần áo xong, trở lại phòng khách ngồi xuống, cầm lấy chén trà uống một ngụm.
Trương Hợp Hoan nói: "Lễ đóng máy diễn ra vào ba giờ mười chín phút chiều."
"Mấy vị lãnh đạo truyền hình tham gia lễ đóng máy xong sẽ lập tức rời đi."
Trương Hợp Hoan nói: "Vẫn còn tiệc tối mà."
Kiều Thắng Thiên cười nói: "Quan trọng mấy chuyện hình thức này làm gì. Nếu mọi người tắt hết điện thoại, ở lại đây vui chơi giải trí thì mới là trào lưu không lành mạnh."
"Đã mời mọi người đường xá xa xôi đến đây, dù sao cũng phải bày tỏ sự chân thành. Dựa theo ý của Trưởng đài Tôn, chúng tôi còn sắp xếp chuyến tham quan xung quanh, mời mấy vị lãnh đạo thư giãn một chút."
Kiều Thắng Thiên chỉ vào cậu nói: "Trào lưu không lành mạnh." Nhưng trong lòng cũng hiểu bây giờ vẫn phải làm vậy. Nếu như không làm, khách quý sẽ nói bọn họ tiếp đón không chu toàn.
Trương Hợp Hoan tặng Kiều Thắng Thiên một hộp quà, bên trong là quà bọn họ đặt riêng cho lễ đóng máy, chủ yếu xoay quanh Tầm Tần Ký.
Kiều Thắng Thiên cũng không từ chối.
Trương Hợp Hoan nói: "Anh Thiên dự định khi nào thì đi?"
Kiều Thắng Thiên nói: "Anh vợ tôi để tôi ở lại hai ngày, anh ấy nhắc tới cậu, ngày mai cậu đi cùng tôi đi."
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi đã gặp anh ta rồi, anh nói với anh ta là anh đầu tư bộ phim kia chưa?"
"Có nhắc đến rồi, nhưng anh ấy không có hứng thú gì. Phong cách làm việc của anh ấy là không muốn thì sẽ không làm, còn đã muốn làm thì phải làm lớn. Loại phim kinh phí thấp này không lọt được vào mắt xanh của anh ấy." Kiều Thắng Thiên nhấp một ngụm trà nữa rồi đặt chén xuống, Trương Hợp Hoan giúp anh ta rót đầy nước.
Kiều Thắng Thiên nói: "Kỹ năng diễn xuất của Lăng Điềm Điềm như thế nào?"
Trương Hợp Hoan chỉ cười chứ không đáp.
Kiều Thắng Thiên hiểu ý cậu: "Nhưng mà cô Lăng Điềm Điềm này có vẻ tham vọng, cô ta muốn trở thành nữ diễn viên tuyến một, anh Hoa cũng rất chiều chuộng cô ta. Đúng là một người giỏi đánh và một người giỏi chịu đựng." Anh ta lắc đầu, dù sao anh ta cũng không hiểu được hành động của anh vợ. Vì một sao nữ mà chấp nhận trả cái giá đắt như vậy sao?
Trương Hợp Hoan lại hiểu Tiết Xuân Hoa hơn, đến cảnh giới này thì không chỉ đơn thuần là có tiền mà tùy hứng, cũng không chỉ là sở thích chớp nhoáng. Với loại trò chơi nuôi dưỡng ngôi sao nổi tiếng này, nhìn ngôi sao nổi tiếng sinh ra trong tay mình sẽ có cảm giác thành tựu đặc biệt.
Lễ đóng máy vào buổi chiều, cánh phóng viên truyền thông tập trung lại, Chu Vĩ của phòng làm việc Vọng Xuân Phong cũng tới. Sự xuất hiện của tên này đã lọt vào tầm mắt của nhiều phương tiện truyền thông chính thống. Trong mắt phương tiện truyền thông chính thống, người người như vậy không được xem là phóng viên, mà chỉ là một chó săn, sự tồn tại của loại người này đã hạ thấp trình độ của ngành.
Nhưng họ lại không thể không bội phục năng lực của Chu Vĩ. Anh ta luôn nắm được tin tức xấu của ngôi sao nổi tiếng đầu tiên, giành cơ hội tung ra trước bọn họ.