Hôm nay, Chu Vĩ lại có mặt trong lễ đóng máy với thân phận khách quý. Lúc mấy vị lãnh đạo thay nhau phát biểu, Trương Hợp Hoan đi đến bên cạnh anh ta lên tiếng chào.
Chu Vĩ cười nói: "Lễ đóng máy long trọng quá."
"Nhờ mọi người cổ vũ cả."
Chu Vĩ nhìn Lăng Điềm Điềm ở phía xa, hỏi: "Đó là Lăng Điềm Điềm hả?"
Trương Hợp Hoan gật đầu, hôm nay Lăng Điềm Điềm cũng đến đây, xem như cổ vũ cho Kiều Thắng Thiên.
Chu Vĩ nói nhỏ: "Cậu có hợp tác với cô ta?"
Trương Hợp Hoan hỏi lại: "Sao vậy? Anh định tung tin về cô ta?"
Chu Vĩ lắc đầu nói: "Không dám, chúng tôi cũng đâu dám động đến người của cậu Tiết, trừ phi chúng tôi không muốn làm ăn trong giới nữa."
"Cho nên các anh chọn bóp quả hồng mềm."
Chu Vĩ nở nụ cười: "Không phải tôi xin cậu thứ lỗi rồi sao, xin nhận lỗi mà còn giận tôi à?" Anh ta thoáng nhìn chung quanh, nói thầm: "Ở Hoành Điếm có nhiều đoàn làm phim, cho nên tôi có phóng viên thường trú theo dõi tin tức bên này. Tôi vốn không hứng thú với loại sao tuyến hai, tuyến ba như Văn Vịnh Thi, trong nước cũng ít người biết cô ấy, nhưng tin tức của cô ấy vẫn còn chút giá trị trong vòng Hong Kong. Nếu như chụp được mấy chuyện xấu rồi bán riêng cho vòng Hong Kong thì cũng có thể kiếm ra tiền."
Trương Hợp Hoan nói: "Anh chính là hình tượng tiêu biểu cho ký giả không có lương tâm."
Chu Vĩ phàn nàn: "Không phải là vì miếng cơm manh áo thì ai muốn làm chuyện thất đức bị người ta chửi rủa này chứ. Nhưng mà cái giới này chính là thùng thuốc nhuộm, không được bao nhiêu người ra khỏi bùn mà không hôi tanh mùi bùn. Chúng tôi chỉ giúp vạch trần diện mạo thật của họ, có thể để cho biết bao thiếu nam thiếu nữ lạc đường si mê bọn họ biết quay lại. Từ góc nhìn đó, coi như chúng tôi làm chuyện tốt cứu vớt thanh thiếu niên."
Trương Hợp Hoan nói: "Anh đúng là dám thiếp vàng lên mặt thật."
Chu Vĩ nói: "Không phải thiếp vàng, bây giờ luôn miệng nói giải trí đến khi chết, không nghĩ tới chuyện giải trí hủy hoại nước sao? Nếu như tất cả thế hệ trẻ đều xem đám ngôi sao nổi tiếng này như thần tượng, lấy việc dấn thân vào ngành giải trí làm lý tưởng và mục tiêu, như vậy tương lai của đất nước chúng ta nằm ở đâu? Mặc dù tôi mang tiếng xấu, nhưng tôi cũng được xem là người thắp sáng cho ngành giải trí, phơi bày họ ra ánh sáng chẳng khác nào bảo vệ chính nghĩa trên đời."
Trương Hợp Hoan nói: "Nếu anh không vì tiền thì tôi tin anh bảo vệ chính nghĩa thật sự, nhưng suy cho cùng mục đích anh lộ người ta ra ánh sáng vẫn là để tư lợi, cho nên cũng đừng ngụy trang cho mình là thần bảo vệ."
Chu Vĩ cười ha ha, nói: "Cậu lại hiểu tôi quá."
Lúc này diễn viên chính đại diện lên bục cảm ơn, Chu Vĩ nhìn sang Trần Tiêu và Trần Nghiên Tây, nói: "Hai người họ yêu nhau."
Trương Hợp Hoan nói: "Anh chụp được rồi?"
Chu Vĩ gật đầu: "Trần Tiêu cũng có sức hút với phụ, cậu nhìn ánh mắt Tiểu Chiêu mà xem, có phải tràn ngập yêu thương với anh ta không?"
Trương Hợp Hoan không cần nhìn cũng biết, cuối cùng ai kết hôn với ai, phàm là nam nữ bình thường thì cậu đều biết hết. Nhưng vẫn đáng tiếc cho Trần Tiêu, điều kiện tốt như vậy mà không đạt được trình độ vốn có. Cậu nói khẽ với Chu Vĩ: "Tạm thời anh ém tin tức ba người họ đi, qua đợt này rồi hẵng tung ra, như vậy có thể giúp bộ phim đạt được hiệu quả tuyên truyền tốt nhất."
Chu Vĩ nói: "Trong tay của tôi có không ít tư liệu về quá khứ của Trần Nghiên tây."
Trương Hợp Hoan nhíu mày, Chu Vĩ biết cậu không vui, bèn cười nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến việc tuyên truyền bộ phim này của các cậu."
La Bồi Hồng vẫy tay ra hiệu cho Trương Hợp Hoan đi sang, Trương Hợp Hoan nói với Chu Vĩ một tiếng rồi đi đến bên cạnh La Bồi Hồng.
La Bồi Hồng nói nhỏ cho cậu biết, là Trưởng đài Tôn gọi cậu tới.
Trương Hợp Hoan nhìn thoáng qua hàng ghế dành cho khách quý, Tôn Thụ Lập đang nói chuyện hăng say với mấy vị lãnh đạo truyền hình, cậu bèn khom người chạy tới.
Tôn Thụ Lập vui vẻ nói: "Tiểu Trương tới rồi."
Trương Hợp Hoan cúi đầu khom lưng đi đến trước mặt Tôn Thụ Lập, thể hiện sự tôn trọng tuyệt đối dành cho lãnh đạo cấp cao.
Tôn Thụ Lập giới thiệu với một một người trung niên hơn bốn mươi tuổi: "Cảnh Thái, đây chính là trợ thủ đắc lực của tôi - Trương Hợp Hoan."
Người trung niên này chính là phó trưởng đài Cảnh Tường Long của Cà Chua Đài. Cảnh Tường Long vươn tay về phía Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan vội bắt anh ông ấy, Cảnh Tường Long nói: "Thầy Tiểu Trương, tôi là độc giả trung thành của cậu."
Trương Hợp Hoan liên tục nói không dám nhận.
Ngay trước mặt nhiều người như vậy, hai người cũng không giao lưu thêm nữa, Cảnh Tường Long chủ động thêm phương thức liên lạc của Trương Hợp Hoan.
Gần đây, giá trị danh dự của Trương Hợp Hoan tăng lên đều đều, chủ yếu tăng nhờ xuất bản "Xạ Điêu Anh Hùng Truyện". Mặc dù Trương Hợp Hoan sẽ quyên góp tất cả tiền thù lao dưới tên Kim lão gia, nhưng sức ảnh hưởng của cậu vẫn tăng lên rất ổn định.