Trương Hợp Hoan hỏi: "Bởi vì Hồng Thất Công háu ăn sao?"
Thôi Như Hải đáp: "Hồng Thất Công là một kẻ háu ăn chính hiệu, đối với đầu bếp chúng ta mà nói, kiểu người này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu."
Cảnh Tường Long nói: "Tìm tri kỷ nơi núi cao nước chảy, kẻ háu ăn chính là tri kỷ của hai người."
Thôi Như Hải cười nói: "Ông cũng tri kỷ của tôi."
Cảnh Tường Long nâng chén nói: "Vì tình cảm giữa chúng ta, tôi cạn!"
Trương Hợp Hoan rất hâm mộ tình cảm của bọn họ, bây giờ ngẫm lại, bất kể là quá khứ hay hiện tại, bản thân cậu luôn thiếu thốn một người bạn chơi thân từ nhỏ đến lớn. Bởi vì cậu xuất thân giàu sang phú quý, thường kẻ có tiền thì rất khó để có một tình bạn chân thật, mà trong thế giới song song này, lại vì thiếu thốn bạn bè lứa tuổi thanh thiếu niên.
Cảnh Tường Long tiếp tục đề tài vừa nãy, nói: "Thầy Tiểu Trương, cá nhân tôi cho rằng nếu như bộ tiểu thuyết Xạ Điêu Anh Hùng Truyện này có thể chuyển thể thành phim truyền hình chắc chắn sẽ nổi đình nổi đám."
Thôi Như Hải nói: "Tôi cũng nghĩ vậy, lúc tôi đọc quyển tiểu thuyết này, những cảnh tượng trong truyện hiện lên trước mắt tôi, có tính liên tưởng rất mạnh."
Cảnh Tường Long nói: "Cho nên, nếu như tác phẩm xuất sắc như vậy không được xuất hiện trên màn ảnh thì đáng tiếc biết bao."
Lúc này Thôi Như Hải mở miệng phản bác lại: "Cũng chưa chắc, có bộ tiểu thuyết rất hay được xuất hiện trên màn ảnh rồi, nhưng lại hoàn toàn thay đổi, diễn viên đóng phim lại càng một lời khó nói hết. Đúng là phá hủy nguyên tác, thà không quay còn hơn quay mà thế này."
Cảnh Tường Long nói: "Ông không biết sao, thầy Tiểu Trương đảm nhiệm biên kịch của bộ Tầm Tần Ký đóng máy ngày hôm nay đấy. Nếu như cải biên từ nguyên tác tự mình biên kịch thì chắc chắn sẽ không thành vấn đề đâu." Ông ấy nhìn sang Trương Hợp Hoan với vẻ vô cùng chờ mong, Cảnh Tường Long thật lòng thích series Xạ Điêu, ông ấy thuộc bộ phận phụ trách nội dung, năng lực xuất sắc, nếu như tất cả đều thuận lợi thì chẳng mấy chốc sẽ trở thành bộ phim đứng đầu truyền hình.
Tuổi tác và vị trí của Cảnh Tường Long quyết định thời kỳ thăng tiến trong sự nghiệp chính thức của ông ấy, ông ấy rất muốn thể hiện tài năng để lập nghiệp một phen. Có thể nói trong bốn đài truyền hình mua bản quyền Tầm Tần Ký, chỉ có ông ấy là mua vì có hứng thú với biên kịch. Ông ấy đã xem bản phim mẫu và cảm thấy rất hài lòng với chất lượng của series Tầm Tần Ký.
Ông ấy hiểu rõ tình trạng trước mắt của đài truyền hình Nam Giang, cũng đã ra mặt nói chuyện với Tôn Thụ Lập. Căn cứ theo phán đoán của ông ấy, ở độ tuổi này, Tôn Thụ Lập sẽ không có bất kỳ động thái lớn nào nữa. Bây giờ, việc đài truyền hình Nam Giang đang cố gắng xin giấy phép truyền hình đã trở thành bí mật được công khai. Nếu như Tôn Thụ Lập có thể làm tốt chuyện này thì sẽ được ca ngợi công đức viên mãn.
Trương Hợp Hoan vui mừng nói: "Cảm ơn Cảnh Thái đã công nhận tác phẩm của tôi. Tôi cũng không lừa ông, về bản quyền sau này, tôi còn định sẽ theo khuynh hướng hợp tác phát triển hơn chỉ đơn giản là chuyển nhượng. Làm vậy, tôi sẽ có quyền lên tiếng hơn trong từng hạng mục cụ thể, cũng có thể phòng ngừa vấn đề chuyển thể tác phẩm sẽ bị biến đổi hoàn toàn mà Thôi đại sư vừa nói."
Thôi Như Hải rất tán thành với quyết định này: "Đúng, nhất định phải cẩn thận, nếu không sẽ trở thành vô trách nhiệm với tác phẩm, và vô trách nhiệm với cả số đông người hâm mộ chân chính chúng tôi."
Cảnh Tường Long nói: "Cậu nói đúng lắm, cứ như thể cậu mới chính là người hâm mộ còn tôi thì không phải." Nói xong, ông ấy mới nhớ ra một chuyện, đứng dậy đi lấy ba cuốn "Xạ Điêu Anh Hùng Truyện" tới, cười nói: "Thầy Tiểu Trương, nếu như hôm nay đã có duyên gặp nhau, nhất định phải kí tên cho tôi. Tôi sẽ nói cho cậu biết một chuyện, con trai tôi cũng là người hâm mộ của cậu đấy."
Thôi Như Hải nói: "Tôi cũng muốn, tôi đi lấy ngay đây."
Trương Hợp Hoan thật sự hơi xấu hổ. Xem ra hai người này đều là người hâm mộ chân chính, đúng hơn là người hâm mộ chân chính của Kim đại sư. Sau này nhất định phải quyên góp tiền nhuận bút dưới danh nghĩa của Kim đại sư, không thể tiếp tục mua danh chuộc tiếng, kiếm tiền trái lương tâm nữa. Ở mặt này, Trương Hợp Hoan vẫn rất có lương tâm.
Hai người lấy ra tổng cộ năm bộ sách, Trương Hợp Hoan kí tên từng cuốn một.
Thôi Như Hải đứng dậy đi làm một nồi canh cá cho bà Tống.
Cảnh Tường Long nói: "Hợp tác phát triển chuyện bản quyền cũng được, chắc hẳn cậu cũng rõ thực lực của đài truyền hình chúng tôi."
Trương Hợp Hoan nói: "Cảnh Thái, tôi nghe nói hạn chế của bên trên đề ra với phim cổ trang sẽ càng ngày càng nghiêm ngặt hơn, ông không sợ đầu tư vào bộ phim võ hiệp cổ trang là quá mạo hiểm sao?"
Cảnh Tường Long cười nói: "Hạn chế càng ngày càng nghiêm ngặt lại là chuyện tốt, rào cản gia nhập thị trường càng cao càng tốt. Thật ra bất kể phim cổ trang hay phim hiện đại, chỉ cần tạo ra tác phẩm chỉn chu thì vẫn sẽ có thị trường. Chắc chắn bên trên không muốn một gậy đánh chết hết, mà muốn khiến phim cổ trang phát triển lành mạnh hơn."