Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 989 - Chương 989: Chỉ Có Bề Ngoài (2)

Chương 989: Chỉ có bề ngoài (2) Chương 989: Chỉ có bề ngoài (2)

Nghe nói Trương Hợp Hoan đang chuẩn bị cho bộ phim đầu tiên của công ty, Văn Vịnh Thi đúng là có chút động tâm, cũng không phải vì cô ham cái lợi trước mắt mà là cô muốn cống hiến một phần cho công ty. Vốn tưởng rằng Trương Hợp Hoan sẽ tìm đến mình, nhưng cô không ngờ bây giờ lại có thêm một An Nhiên.

Tâm trạng của Văn Vịnh Thi bây giờ rất phức tạp, cô đã xem qua diễn xuất của An Nhiên, cũng biết kỹ năng diễn xuất của mình và cô ấy chênh lệch rất lớn. An Nhiên không phải là nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty, nhưng Trương Hợp Hoan lại giúp cô ấy ra album, giúp cô ấy đóng phim, thật sự là có chút nặng bên này nhẹ bên kia.

Văn Vịnh Thi cảm thấy có chút ghen tị, cô lặng lẽ hít một hơi không khí ẩm ướt: “Anh thật sự muốn tôi trở về Hồng Kông sao?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Không phải là trở về, chỉ là tôi không muốn cô từ bỏ thị trường ban đầu của mình. Cô cần phải đi đường bằng cả hai chân, hai bên đều không thể bỏ. Khán giả bên Hồng Kông thiếu sự công nhận đối với diễn viên đại lục và đối với Trung Quốc đại lục, thậm chí là các tác phẩm hợp tác sản xuất cũng vậy. Vì vậy nếu cô muốn duy trì sự nổi tiếng ở Hồng Kông, thì cô phải quay một số tác phẩm mang hương vị Hồng Kông thuần túy.”

Văn Vịnh Thi nói: “Ngược lại tôi cảm thấy điều đó bây giờ không quan trọng. Thị trường Hồng Kông lớn như vậy không thể đánh đồng với thị trường nội địa được, tôi vẫn muốn quay thêm nhiều bộ phim tiếng phổ thông nữa.”

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: “Yên tâm đi, tài nguyên của cô sẽ không thiếu, với điều kiện tốt như vậy cô nhất định sẽ nổi tiếng.”

Văn Vịnh Thi dừng bước, hai mắt nhìn cậu nói: “Anh cảm thấy tôi so với An Nhiên, thì ai có điều kiện tốt hơn?”

Trương Hợp Hoan cười lớn: “Rất khó để so sánh, hai người các cô Xuân Lan Thu Cúc mỗi người một vẻ.”

“Vậy ai là Xuân Lan, ai là Thu Cúc?” Văn Vịnh Thi từng bước ép hỏi.

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu nói như vậy, thì trên người cô ấy thiếu sự sầu và khí chất mềm yếu của cô, còn cô thì thiếu vài phần quyến rũ và cuồng nhiệt của cô ấy. Cô thiên tĩnh, cô ấy thiên động.”

“Vậy anh thích loại nào?” Ánh mắt Văn Vịnh Thi có chút nóng lên.

Trương Hợp Hoan nói: “Cái nào cũng không tệ.”

Ngón tay Văn Vịnh Thi nhẹ nhàng bóp bóp cánh tay rắn chắc của cậu: “Còn Sở Thất Nguyệt?”

Trương Hợp Hoan nói: “Có vẻ như cô bắt đầu quan tâm đến các vấn đề tình cảm cá nhân của tôi, có phải cô có hứng thú với tôi không?”

Mặt Văn Vịnh Thi hơi ửng đỏ, cô cười nói: “Đúng vậy, nhưng lý trí của tôi lại nói với tôi rằng loại người như anh không đáng tin cậy.”

Trương Hợp Hoan nói: “Vậy ý của cô là có thể cô sẽ không chọn tôi.”

Văn Vịnh Thi nói: “Anh cũng sẽ không chọn tôi.”

Hai người nhìn nhau, Văn Vịnh Thi có một loại cảm giác giống như hai người đã quen biết từ lâu. Trương Hợp Hoan hiểu rất rõ mình, thậm chí là ở một số phương diện còn vượt qua chính bản thân cô.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô không phải là dùng tiêu chuẩn đối tượng kết hôn để đánh giá tôi đó chứ?”

Văn Vịnh Thi nói: “Tôi có thể tự hiểu lấy mình, rằng tôi không thể kiểm soát được một người đàn ông như anh.”

“Muốn uống sữa cũng không nhất thiết phải nuôi một con bò.”

Văn Vịnh Thi cười đánh cậu ấy một cái, mất mát khoác lên cánh tay của Trương Hợp Hoan một lần nữa: “Anh có thể thỉnh thoảng làm bạn tâm sự với tôi như bây giờ là tốt rồi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Có phải trong lòng cô rất muốn được gả vào nhà hào môn phải không?”

“Trong mắt anh tôi là một người nịnh bợ như vậy sao ?”

Trương Hợp Hoan cười cười không nói lời nào. Trên thực tế hơn một nửa nữ diễn viên trong giới giải trí đều có suy nghĩ như vậy, diễn viên là nghề của tuổi trẻ, làm sao có thể lúc nào cũng nổi tiếng. Ai cũng muốn tìm được một gia đình tốt khi mới vào nghề, chờ khi sau này môn tiền lãnh lạc xa mã hi, muốn làm vợ thương nhân cũng sẽ không dễ dàng như vậy.

(Môn tiền lãnh lạc xa mã hi: có nghĩa là trước cửa đìu hiu xe ngựa dần ít đi, đây là một câu trong bài thơ Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị. Kể về cuộc đời của một kỹ nữ khi còn trẻ thì vui sướng, nhưng lúc về già nhan sắc tàn phai không còn tiếp khách được phải đi làm vợ cho một thương nhân.)

Nhưng thành công gả vào hào môn có chỉ có một số ít, dù sao những gia đình giàu có cũng cực kỳ kén chọn con dâu.

Văn Vịnh Thi đột nhiên kêu lên một tiếng yêu kiều, nhưng chân cô bị trượt và cơ thể loạng choạng. Trương Hợp Hoan đưa tay ra đỡ cô, Văn Vịnh Thi nhân cơ hội đó lao vào vòng tay cậu ấy.

Trương Hợp Hoan vừa nhìn liền biết đây là thủ đoạn của cô ấy, kỹ năng diễn xuất của Văn Vịnh Thi gần đây đã tăng lên không ít. Đôi mắt xinh đẹp của Văn Vịnh Thi nữa khép nữa mở, đôi môi anh đào khẽ hé mở. Chờ ba giây thấy Trương Hợp Hoan không có làm thêm động tác nào, cô ấy liền chủ động ôm lấy cổ cậu.

Bình Luận (0)
Comment