Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 996 - Chương 996: Trong Lòng Hiểu Rõ (1)

Chương 996: Trong lòng hiểu rõ (1) Chương 996: Trong lòng hiểu rõ (1)

“Anh Thiên, tôi nhớ là anh rất ít khi hút thuốc.”

Kiều Thắng Thiên nói: “Hút thuốc ít không có nghĩa là không hút thuốc, thật ra tôi mời cậu đến đây là muốn cậu được nghỉ ngơi.”

Trương Hợp Hoan thầm đáp lại trong lòng một câu mới là lạ.

“Người anh rể này của tôi làm việc rất tùy hứng, có một số việc tôi khó có thể nói, nhưng cũng không có nghĩa là tôi đồng ý với hành động của anh ấy.”

Trương Hợp Hoan nói: “Anh có hợp tác làm ăn với anh ấy không?”

Kiều Thắng Thiên lắc đầu: “Chị dâu của cậu không thích những gì anh ấy đang làm, cô ấy hy vọng tôi có thể nhắc nhở anh ấy. Nhưng việc của nhà họ Tiết tôi cũng không tiện nói, mà không nói ra thì lại không có biện pháp với lời dặn của vợ mình.”

Trương Hợp Hoan hoàn toàn hiểu rõ điều đó, cho nên Kiều Thắng Thiên đến đây để vây Ngụy cứu Triệu và mời cậu đi theo. Tiết Xuân Hoa muốn giới thiệu Văn Vịnh Thi cho Lâm Hạo Hãn để tiếp cận Lâm Hạo Hãn, Kiều Thắng Thiên đã biết trước chuyện này và cũng biết Văn Vịnh Thi là nghệ sĩ của công ty cậu. Hành động của Tiết Xuân Hoa nhất định sẽ làm cậu cảm thấy khó chịu, cho nên anh ấy mới cố ý mời cậu đến và để cho một người không biết rõ nội tình như cậu đối phó với Lâm Hạo Hãn.

(Vây Ngụy cứu Triệu: xuất phát từ lịch sử thời Chiến Quốc, nay dùng để chỉ phương pháp tác chiến.)

Có thể nói hành động của Kiều Thắng Thiên là dựa trên sự hiểu biết đầy đủ về bản thân, anh ấy muốn đứng ngoài cuộc xem kịch và giả vờ giống như không có việc gì xảy ra

Trương Hợp Hoan nói: “Thật ra anh nên nói rõ với tôi.” Những lời này cho thấy cậu không hài lòng với hành động của Kiều Thắng Thiên.

Kiều Thắng Thiên nói: “Tôi và cậu đều không thích bị người ta lợi dụng, tôi cũng không có ý định lợi dụng cậu. Nếu tôi không nói gì, cậu nhất định sẽ trách tôi, nói không chừng cậu sẽ nghĩ rằng tôi cũng giống như anh Hoa và cho rằng hai người chúng tôi đã hợp lực để dẫn Văn Vịnh Thi đến đây.”

Trương Hợp Hoan nói: “Văn Vịnh Thi là một người trưởng thành, cô ấy có phán đoán của riêng mình.”

Kiều Thắng Thiên hút một hơi thuốc lá, tàn thuốc lập lòe khiến khuôn mặt anh lúc sáng lúc tối: “Lòng dạ con người ở thế giới này đều rất thực tế, đặc biệt là trong giới giải trí.”Anh vỗ vỗ vai của Trương Hợp Hoan và nói: “Hãy nhân cơ hội này để đi xin lỗi anh Hoa.”

Buổi sáng trong núi đến rất sớm, trời vừa hửng sáng ngoài cửa sổ liền vang lên tiếng chim hót. Trương Hợp Hoan rời khỏi giường và nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, bên ngoài sương mù trắng xóa, xung quanh đều là sương mù đến nỗi không thể nhìn rõ phong cảnh.

Sau khi rửa mặt sạch sẽ, cậu đến phòng tập gym để tập thể dục như thường lệ. Cậu phát hiện Tiết Xuân Hoa đã ở đó và đang làm nóng người

Trương Hợp Hoan chủ động đến chào hỏi anh ấy.

Tuy trong lòng Tiết Xuân Hoa khó chịu, nhưng ngoài mặt cũng không mất đi phong độ, anh gật đầu nói: “Chào buổi sáng!”

Trương Hợp Hoan nói: “Anh Hoa mỗi ngày đều tập thể dục sao?”

Tiết Xuân Hoa nói: “Đây là một trong số ít những thói quen tốt mà tôi có.”

Trương Hợp Hoan hoạt động một chút gân cốt và đi về phía máy chạy bộ, Tiết Xuân Hoa đề nghị nói: “Hãy ra bên ngoài chạy, cậu có thể hít thở không khí trong lành.”

Trương Hợp Hoan gật đầu, hai người cùng nhau đi ra bên ngoài và bắt đầu chạy dọc theo tòa thành.

Tiết Xuân Hoa trông giống như một vận động viên điền kinh được đào tạo chuyên nghiệp, khả năng kiểm soát nhịp điệu của Trương Hợp Hoan cũng rất tốt. Cùng với việc cậu còn trẻ và khỏe mạnh nên không có vấn đề gì trong việc duy trì việc chạy song song với Tiết Xuân Hoa.

Trương Hợp Hoan nói: “Bình thường anh Hoa hay thường xuyên chạy bộ sao?”

Tiết Xuân Hoa nói: “Tôi bắt đầu chạy khi còn rất trẻ và đã hình thành thói quen.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Bây giờ anh vẫn còn rất trẻ.”

Tiết Xuân Hoa lắc đầu nói: “Tôi đã ba mươi ba, xét về mặt sức mạnh tôi chắc chắn không thể so với những người trẻ tuổi như các cậu, nhưng về sức chịu đựng tôi đoán cậu không giỏi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Sức bền của tôi chắc chắn không bằng anh Hoa.”

Tiết Xuân Hoa không nhịn được bật cười: “Cái miệng cậu thật đúng là không nói được lời tốt đẹp gì.”

Trương Hợp Hoan rõ ràng đã tăng tốc độ, Tiết Xuân Hoa nhận ra tiểu tử này đang muốn phân cao thấp với mình.

Trương Hợp Hoan mặt không đỏ thở không gấp nói: “Chuyện tối hôm qua thật xin lỗi.” Nếu không phải Kiều Thắng Thiên đặc biệt dặn dò thì cậu cũng sẽ không nói như vậy.

Tiết Xuân Hoa cười nói: “Nào có chuyện gì, tại ngôn thương ngôn, bảo vệ lợi ích của các nghệ sĩ cũng là việc cậu phải làm. Ngược lại là tôi cảm thấy có chút xấu hổ, cậu sẽ cho rằng tôi cố ý lợi dụng Văn Vịnh Thi để lấy lòng Lâm Hạo Hãn phải không?”

“Tại sao anh làm như vậy?”

Tiết Xuân Hoa nói: “Lâm Hạo Hãn chỉ là thế hệ đời thứ hai mà thôi, Long Cơ Vĩ Nghiệp muốn phát triển ở đại lục. Không phải tôi muốn đến Hương Giang để khai thác thị trường, mà cho dù tôi muốn đi cũng sẽ có người nguyện ý giúp tôi khiêng kiệu, không tới lượt nhà họ Lâm.” Trong giọng điệu của anh lộ ra một tia khinh thường.

Bình Luận (0)
Comment