Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 486

"Đến lúc đó cửa hàng vải huyện thành Cát Tường sẽ là đồ cưới của A Lệ lại cho trên trăm mẫu, còn có một số bạc làm của hồi môn. Mặc dù những thứ này không quá nhiều, nhưng mỗi tháng cửa hàng tơ lụa cũng có thể kiếm được mấy trăm lượng, một năm cũng kiếm được

mấy ngàn lượng bạc."

Cố lão phu nhân tính toán như thế, cảm thấy số của hồi môn này không tệ: "Nếu như thành công, vợ chồng trẻ có những thứ này thì cuộc sống cũng sẽ không tệ." Liễu Phán Nhi cũng gật đầu, cười nói: "Đúng vậy. Lão phu nhân, ngài nhất định phải hỏi rõ ràng, nếu như Tiểu Lang Cố gia không đồng ý thì không nên miễn cưỡng. Dưa hái xanh không ngọt, việc hôn nhân là chuyện lưỡng tình tương duyệt, tâm ý tương thông, như vậy thì cuộc sống sau này mới tốt đẹp. Dù sau này gặp khó khăn thì hai vợ chồng cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau trải qua, mà không phải chia ly."

Cố lão phu nhân rất tán thành, nhìn về phía Liễu Phán Nhị, bà ấy rất thích.

Làm sao lại không phải cháu dâu của bà ấy chứ?

Qủa nhiên là Lý Nguyên Thanh có vận mệnh tốt.

"Đúng rồi, chính là đạo lý này, lão thân hiểu rõ. Yên tâm, cam đoan sẽ cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng Cố lão phu nhân đáp lời, nếu như có thể thành công thì đây cũng được coi là mối hôn sự tốt. Đúng vào lúc này, Điềm Hạnh ở ngoài cửa tiến đến: "Lão phu nhân, Thất Lang, đã trở về từ học đường Kim Lăng, đang muốn thỉnh an ngài!"

Cố lão phu nhân nhìn Liễu Phán Nhi một chút: "Đã tới rồi thì dẫn hắn đến, cũng lâu rồi ta không thấy tiểu tử đó."

"Vâng, lão phu nhân." Điềm Hạnh đáp lời, đi mau mấy bước ra ngoài thông truyền. Liễu Phán Nhi nhíu mày: "Có phải là Tiểu Lang Cố gia?"

Cố lão phu nhân gật đầu cười nói: "Đúng." Liễu Phán Nhi mừng rỡ: "Vậy ta phải nhìn thật kỹ một chút."

Chỉ chốc lát sau, Điềm Hạnh dẫn Cố Thất Lang từ bên ngoài đi vào. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Mặc dù vẻ ngoài của Cố Thất Lang không đẹp như Cố Thiệu nhưng cũng được coi là thiếu niên đẹp trai. Dáng người cao gầy, làn da không quá trắng, nhưng cười lên, thì rất rực rỡ.

Cố Thất Lang cung kính hành lễ: "Thỉnh an tằng bách tổ mẫu, Đức Thụy phu nhân."

Trên đường tới, Điềm Hạnh đã nhắc nhở Cố Thất Lang.

Cố lão phu nhân cười cười: "Đoạn đường này vất vả rồi, nhanh ngồi đi, Điềm Hạnh, lấy trà nóng."

Liễu Phán Nhi cảm thấy không thể bắt bẻ cử chỉ bề ngoài và lễ nghỉ: "Thất Lang, học đường Kim Lăng như thế nào? Ta còn muốn đưa mấy đứa nhỏ đến đó đọc sách!"

Cố Thất Lang cung kính trả lời: "Thưa Đức Thụy phu nhân, Kim Lăng có rất nhiều đại nho danh gia, có danh sư dạy bảo thì sẽ tiến bộ rất nhiêu. Chờ công tử nhà phu nhân trúng tú tài, câm văn thư tú tài, chuẩn bị một trăm lượng bạc học phí trước một năm, một tháng mười lượng bạc tiền ăn thì có thể đi đi học."

Liễu Phán Nhi gật đầu, khách sáo: "Đúng thật là không tệ, thảo nào Thất Lang lại có học vấn tốt như vậy, tuổi còn trẻ mà đã thi đậu cử nhân. Lần này tới hơi bất ngờ, sau này ta sẽ đưa cho ngươi một phần bút mực giấy nghiên."

Cố lão phu nhân lại hỏi một vài vấn đề, Cố Thất Lang đều kiên nhẫn trả lời, mà lại bày tỏ lòng biết ơn từ tận đáy lòng vì Cố lão phu nhân đã tiếp tế và dạy bảo trong những năm này.

Cố lão phu nhân thấy không còn gì nữa thì cười cười: "Tam thúc ngươi và Lý tướng quân đang dẫn mấy đứa nhỏ ra hoa viên chơi, ngươi đi qua nói chuyện cùng bọn họ đi."

"Vâng, tằng bách tổ mẫu." Cố Thất Lang đáp lời, cung kính hành lễ, rời khỏi đây. Mấy người rời đi, Cố lão phu nhân mới hỏi: "Thế nào?”

Liễu Phán Nhi gật đầu, ấn tượng đầu tiên không tệ: "Nếu là lão phu nhân dạy bảo đứa nhỏ thì tất nhiên là tốt. Cũng đúng lúc A Lệ ở đây, có Nguyên Thanh và Cố đại nhân đang chơi cùng bọn nhỏ, như vậy cũng có thể gặp nhau một lần."

"Ta cũng có ý này." Cố lão phu nhân cười nói: "Nếu đứa nhỏ này tìm được một mối hôn sự tốt thì ta cũng yên tâm."

Nói đến đây, Cố lão phu nhân cảm thấy phiền muộn, tâm trạng tốt vừa rồi lập tức biến mất, thở ngắn thở dài trước mặt Liễu

Phán Nhi.

Liễu Phán Nhi xem Cố lão phu nhân như trưởng bối, cũng quan tâm Cố lão phu nhân: “Lão phu nhân, ngài sao vậy?"

Cố lão phu nhân lộ vẻ phiên muộn: "Mắt thấy Thất Lang chuẩn bị làm mai, Thiệu Nhi là Tam thúc, thế mà còn chưa thành thân. Mặc dù nói cơ thể ta còn khỏe mạnh, nhưng dù sao cũng đã có tuổi, nói không chừng ngày nào sẽ không còn. Đấn lúc đó nhà ta cũng chỉ còn một mình Thiệu Nhi, đáng thương biết bao."

Liễu Phán Nhi thấy Cố lão phu nhân như thế thì cũng cảm thấy đồng tình, do dự một chút, sau đó nhỏ giọng nói: "Lão phu nhân, ngài cảm thấy Cửu công chúa thế nào?” Cố lão phu nhân sững sờ, mắt lộ vẻ hoài nghỉ: "Ngươi cũng nhìn ra Cửu công chúa có ý với Thiệu Nhi sao?”

"Đương nhiên là đã nhìn ra, Cửu công chúa người ta cũng sẽ không ăn no rồi đi bắt gian phul" Liễu Phán Nhi cười khẽ: "Tất nhiên là đã để ý trong lòng."

Cố lão phu nhân gật đầu nhẹ: "Ta cũng có thể nhìn ra, trước đó ta đã nói một câu, nhưng Thiệu Nhi không lập tức đáp lời." Liễu Phán Nhi lại hỏi: "Cố đại nhân từ chối sao?"

"Cũng không từ chối." Cố lão phu nhân suy nghĩ kỹ một chút: "Chẳng lẽ là có hi vọng?”

Liễu Phán Nhi nghĩ tính cách của Cố Thiệu, nếu không từ chối thẳng thắn, vậy thì có khả năng phát triển.

Hơn nữa, tính tình của Cửu công chúa ngay thẳng, mặc dù nhìn nàng làm việc có chút phách lối nhưng cũng không ương ngạnh.

Nhìn thấy chuyện bất bình thì cũng đồng ý ra tay giúp đỡ.

Liễu Phán Nhi nghĩ nghĩ: "Nếu như không thích thì sẽ trực tiếp từ chối. Nếu Cố đại nhân không có từ chối công khai, vậy có phải là do Cố đại nhân ngại không?”

Cố lão phu nhân cũng bị Liễu Phán Nhi kích thích cho ánh mắt sáng lên: "Nói rất đúng! Chỉ là Cửu công chúa này quá mức hoạt bát sáng sủa, cũng không phải là nữ tử nhã nhặn mà Thiệu Nhi thích."

Liễu Phán Nhi không quan tâm, nói bóng nói gió thuyết phục: "Phu nhân nói lời này là sai rồi! Bản thân Cố đại nhân là người cẩn thận mà trâm mặc, nếu như lại có thêm một người trâm mặc giống như hắn thì chẳng lẽ hai người họ chỉ có thể ngồi nhìn nhau không nói gì, dựa vào nét mặt đưa tình sao?”

"Một người nói ít, đương nhiên muốn tìm người nói nhiều, như vậy thì trong nhà mới vui. Người có tính cách nhã nhặn đương nhiên muốn tìm một người hoạt bát, như vậy thì mới vui, có khói lửa nhân gian." "Không nhắc đến người khác, cứ thử nhìn nhà ta xem. Chồng ta Lý Nguyên Thanh, không nói nhiều với người quen, thậm chí là sẽ không phản ứng lại với người mình không quen biết."

"Nhìn như đầu gỗ, nhưng sau khi lấy nữ tử có tính cách hùng hùng hổ hổ như ta thì cũng có thể nhẹ nhàng. Ta cảm thấy hắn đáng tin, thành thục ổn trọng, hắn cảm thấy ta sáng sủa xinh đẹp, biết ăn nói vui vẻ."

Cố lão phu nhân nghe nói như thế thì nụ cười trên mặt cũng càng ngày càng tươi hơn.

"Đúng thế, bổ sung tính cách cho nhau thì mới có thể chung sống lâu dài. Cây kim cũng như cọng râu, nếu như cả hai đều im lặng thì cũng không được."

"Ôi trời, đáng tiếc! Hiện tại Thiệu Nhi đến Giang Nam nhậm chức, ít nhất cũng phải mất 3 năm. Công chúa ở kinh thành, khoảng cách xa như vậy, cuộc hôn nhân này cũng khó."

Liễu Phán Nhi cười cười, nghĩ đến lúc Cửu công chúa nói lời kia với nàng, nàng nghe thấy chỉ cân Cố chưa kết hôn thì Cửu công chúa sẽ không từ bỏ ý định. "Thật ra Cửu công chúa có tính tình khá tốt, cho dù có ý với Cố đại nhân thì cũng không có y vào thân phận và sự sủng hạnh của bệ hạ mà cầu tứ hôn, đây chính là công chúa Hoàng gia mẫu mực."

"Nữ tử biết võ công, thân thể khỏe mạnh, dáng dấp lại đẹp như vậy, trong lòng còn có Cố đại nhân, đây là nữ tử tốt biết baol Bây giờ ngài đừng làm mai cho Cố đại nhân, nói không chừng còn có bước ngoặt."
Bình Luận (0)
Comment