Chương 442:
Chương 442:Chương 442:
[Dù sao cũng không phải con ruột, lại làm đến bước đường này, còn thiếu chút nữa gây ra tai nạn chết người! Đợi sau này biết được sự thật, Thiệu Hưng Bang sẽ tức giận đến nhường nàol!]
Đúng vậy... Phải tức giận cỡ nào...
Tức giận?
Tức giận?
Đợi đãt!
Tất cả khách mời đều chú ý, ngay cả Lưu Du Du cũng trợn tròn mắt.
Chuyện gì nữa đây!
Thiệu Vũ Khiêm không phải con ruột của Thiệu Hưng Bang?
Chỗ này lại có dưa sao?
Liễu Minh Khiêm đánh giá Thiệu Hưng Bang từ trên xuống dưới, không đúng, nhìn thái độ của Thiệu Hưng Bang đối với Thiệu Vũ Khiêm, rõ ràng là muốn bồi dưỡng cậu ta trở thành người thừa kế, vì vậy mới nghiêm khắc dạy bảo, nhưng kết quả lại không phải con ruột?
Thiệu phu nhân đã đội một cái nón xanh cho ông ta rồi sao?
Hai vai Thiệu Hưng Bang run lên, sắc mặt vì giận mà đỏ bừng.
Chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy?
Trải qua đủ loại chuyện trước đó, ông ta đã không còn nghi ngờ năng lực Lâm Trà, nhưng bây giờ lại là tình huống gì vậy?
Vợ ông ta, vợ ông ta thật sự phản bội ông ta trong quá khứ sao?
Liễu Minh Khiêm nhỏ giọng thảo luận với khách mời khác: "Tôi biết Thiệu phu nhân, mười mấy năm trước Thiệu phu nhân đã ly hôn với Thiệu Hưng Bang, nếu đứa bé không phải của Thiệu Hưng Bang, sao bà ta có thể không tranh quyền nuôi dưỡng chứ?" Trần Tiện Tri hào hứng bừng bừng bổ sung thêm, dù sao hai người đều là đàn ông trung niên trên dưới bốn mươi, rất có ấn tượng với loại dưa cổ này: "Thiệu phu nhân từng cướp quyền nuôi dưỡng, nhưng không cướp quyền nuôi dưỡng từ tay Thiệu Hưng Bang!"
Chu Trạch Hủ thán phục nói: "Thiệu phu nhân cũng lợi hại thật! Thiệu Hưng Bang cũng thật là coi tiên như rác, không phải con mình còn đi cướp!"
Giang Minh Khải chỉ im lặng không lên tiếng.
Coi tiền như rác...
Coi tiền như rác...
Mẹ nó, sao anh ta lại cảm thấy bản thân nằm không cũng ăn đạn thế này!
Nhưng ông ta không giống, Thiệu Hưng Bang hoàn toàn không biết gì về chuyện này cả, hơn nữa nếu ông ta biết mọi chuyện sẽ chủ động nuôi dưỡng Đồng Đồng sao, không đúng, không đúng...
Lục Yên Yên nâng cằm, đưa ra nghi ngờ?
"Vì sao cứ không phải con ruột thì nhất định là Thiệu phu nhân ngoại tình? Trước kia tôi từng gặp Thiệu phu nhân ở một bữa tiệc từ thiện, bà ấy không phải người như vậy."
"Nếu không thì còn có khả năng nào sao?" Liễu Minh Khiêm cũng tò mò.
Lâm Trà không chú ý đến các khách mời đang thảo luận, tiếp tục lật xem ăn dưa hệ thống.
[Đợi lát nữa An Niệm Niệm tới bệnh viện trị liệu trật khớp, cảnh sát cũng sẽ liên hệ người giám hộ đến bệnh viện, đến lúc đó Thiệu Hưng Bang nhìn thấy bà An, sẽ biết sự thật!]
[Ồ không đúng, Thiệu Hưng Bang đoán chừng sẽ bị ép đến cục cảnh sát, không gặp được bà An đâu! Mà những người biết bí mật này đều đã qua đời, có thể cả đời này Thiệu Hưng Bang cũng không thể biết sự thật!]
Không!
Thiệu Hưng Bang thầm hét lên trong lòng.
Ông ta phải biết chân tướng, ông ta không thể để mọi chuyện tiếp tục không rõ ràng như vậy được!
Lưu Du Du thương lượng với thành viên đội cảnh sát, liên hệ với người giám hộ của An Niệm Niệm, trước tiên đưa An Niệm Niệm đến bệnh viện trị liệu vết thương, nếu Thiệu Hưng Bang bị đưa đến cục cảnh sát làm biên bản, có thể sẽ bị tạm giam.
Thiệu Hưng Bang vội vàng cầu xin Lưu Du Du, trợ lý cũng liên lạc với luật sư của Thiệu Hưng Bang, dưới sự điều tiết của hai bên, chứng cứ Thiệu Hưng Bang uy hiếp An Niệm Bang không đủ, Lưu Du Du chỉ có thể cởi còng tay Thiệu Hưng Bang, đồng ý cho ông ta theo tới bệnh viện.
Người đi theo còn có Thiệu Vũ Khiêm.
Thiệu Vũ Khiêm không hiểu nổi, ba mình rõ ràng đi uy hiếp An Niệm Niệm, sao lại suýt chút nữa trở thành tội cố ý giết người!
Sự tình càng ngày càng nghiêm trọng...
Trong bệnh viện, bác sĩ khoa chỉnh hình kiểm tra cánh tay cho An Niệm Niệm, chẩn đoán quả thật đã trật khớp, nứt xương nhẹ, nhưng cũng không tính là nghiêm trọng, bó thạch cao chỉ cần nghỉ ngơi ba tháng sẽ khỏe lại.