Đan Đại Chí Tôn

Chương 396


Mỗi một viên đều rất quý giá, mỗi một viên đều mang công hiệu thần kỳ.

Nếu như luyện hóa toàn bộ, hoàn toàn có thể cho Đao Hoàng phát sinh thay đổi mới, nói là thay da đổi thịt cũng đều không đủ.

Khương Phàm xoa xoa đầu Đao Hoàng, vô cùng chờ mong.

- Ta đi ra bên ngoài trông coi cho các ngươi.

Dạ An Nhiên mừng thay cho bọn họ.

Nàng đã lĩnh hội thật sâu những thay đổi kỳ diệu mà thánh huyết mang tới, Linh Bảo trong dung nham dưới mặt đất đối với Khương Phàm và Đao Hoàng mà nói thì hiệu quả không thua gì thánh huyết.

- Ta đoán chừng thời gian sẽ có chút dài.

Tuy nhiên Đao Hoàng chỉ hấp thu tinh hoa, không vội đột phá cảnh giới, khoảng chừng lắm ba, năm tiếng là đủ rồi.

Khương Phàm tin tưởng thực lực Dạ An Nhiên, ứng phó vài con mãnh thú vài tên thí luyện giả là dư xài, chỉ sợ bị càng nhiều người vây lại nơi này.

- Yên tâm đi, ta sẽ không để cho bất cứ bóng người nào động đến các ngươi.

Dạ An Nhiên đi đến bên ngoài, cảnh giác rừng rậm.

- Hạt sen Địa Tâm Hỏa Liên.


Chờ mong ngươi đem đến thay đổi cho ta.

Khương Phàm lấy hạt sen ra, cẩn thận chu đáo một lát, đầu tiên là vận chuyển Đại Diệu Thiên Kinh, hấp thu tinh hoa hỏa diễm của hạt sen, chờ sau khi thân thể thích ứng thì nuốt toàn bộ hạt sen vào.

Địa Tâm Hỏa Liên dưới đất được dung nham nuôi dưỡng trên vạn năm, hạt sen trưởng thành cũng có hơn nghìn năm, ẩn chứa năng lượng đặc biệt lại tinh khiết.

Hạt sen nhanh chóng tan rã mà khuếch tán, hóa thành năng lượng mênh mông lao nhanh trong kinh mạch.

Linh nguyên gáy to, thích thú tắm rửa kim quang đang lao xuống đầy trời.

Khí hải ù ù oanh động, biên giới mê vụ bắt đầu dần dần rõ ràng, chậm chạp mà mở rộng phạm vi.

Vừa rồi đột phá cảnh giới không đến một tháng vậy mà lần nữa buông lỏng, từ tứ trọng thiên vững bước tiến lên.

Đầu tiên là Kim Thân Dịch, lần nữa là Địa Tâm Liên Tử, Khương Phàm cảm giác từ cơ thể đến linh hồn lại đến linh văn của mình đều đang thăng hoa.

Một loại cảm giác thần kỳ, sinh động đang nhảy nhót qua mỗi một tế bào ở bên trong.

Đao Hoàng hưởng dụng từng viên linh quả, cơ thể đến linh hồn đều được tăng cường.

Đây so với cảm giác hấp thụ xương rồng và long nguyên hoàn toàn khác biệt, từ lân giáp đến huyết nhục đều đang tăng cường, nhất là vĩ đao, hấp thu hơn phân nửa công hiệu của tất cả linh quả.

Khương Phàm và Đao Hoàng dần dần đắm chìm bên trong thăng hoa, xung quanh cuồn cuộn liệt diễm, mỗi lúc càng thêm mãnh liệt.

Dạ An Nhiên âm thầm khẩn trương, thanh thế như vậy rất dễ dàng gây chú ý.

Nơi này dù sao cũng là rừng rậm, có thể thấy được mãnh thú ở khắp nơi.

Càng sợ cái gì, càng có cái đó.

Hai con Hỏa Vân Báo lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở đỉnh vách núi, sau khi nhìn hai đoàn liệt diễm trong hẻm núi một lát thì bất chợt có một con dọc theo vách núi vách đá từ từ đi xuống, một con thì lặng lẽ rút đi.

Sau đó không lâu, rừng rậm oanh động, hơn ba mươi con thiết giáp Man Ngưu phóng tới.

Mỗi con đều có nặng mười mấy tấn, cái sừng ở đỉnh đầu lấp lóe hàn quang, chúng nó chạy như điên khiến cho mặt đất, núi đá đều lắc lư theo, những cây già tráng kiện đều bị đụng nát, sụp đổ.

- Xảy ra chuyện gì?
Dạ An Nhiên lập tức cảnh giác.

Đám Thiết Bì Man Ngưu mạnh mẽ đâm tới lao thẳng đến chỗ hẻm núi này.

Dạ An Nhiên lập tức ngưng tụ Thổ linh văn phân tán ra ngoài, liên tiếp đánh vào mặt đất.

Ầm ầm!!

Mặt đất sụp đổ, đất đá bay lên mấy trăm mét.

Đám Thiết Bì Man Ngưu lại lần nữa kinh hãi, chúng nhanh chóng tách ra chạy trốn sang hai bên.

Nhưng...!
Đám Man Ngưu vừa mới tản ra thì bất chợt có một con Hỏa Vân Báo chân đạp liệt diễm, đánh tới phía Dạ An Nhiên.

Cùng lúc đó, con Hỏa Vân Báo dọc theo lấy vách núi lao xuống kia đột nhiên dâng thân thể lên, nhào về phía Đao Hoàng đang Ngủ say bên trong.

- Đồ xảo quyệt.

Dạ An Nhiên quả quyết không nhìn đến con Hỏa Vân Báo đang nhào tới phía sau, nàng vọt vào hẻm núi, hai tay nhanh chóng huy động, dẫn dắt linh lực ngưng tụ linh phù.

Từng đạo Thổ linh văn bay vụt đánh vào tên vách núi.

Ầm ầm!
Hai bên vách núi sụp đổ, từng tảng đá lớn bay lên đánh bay con Hỏa Vân Báo rơi xuống kia.

Nhưng, con sau lưng lại bổ nhào tới, móng vuốt bén nhọn hung hăng đập vào phía sau nàng, huyết nhục lập tức vẩy ra.

Dạ An Nhiên kêu thảm nhào ra ngoài.

Hỏa Vân Báo hung tàn lại mạnh mẽ, nó theo sát đuổi theo, lần này móng vuốt là đánh thẳng đến trên đầu Dạ An Nhiên.

Dạ An Nhiên vừa rơi xuống đất trong chốc lát đã thuận thế nhảy lên, mạo hiểm tránh khỏi móng vuốt bén nhọn của Hỏa Vân Báo.

Rống!!
Hỏa Vân Báo vồ hụt, nó gầm lên đầy giận dữ, toàn thân cuồn cuộn liệt diễm, hình thể nhanh chóng tăng vọt, đạp tan mặt đất, lần nữa nhào về phía Dạ An Nhiên.

Dạ An Nhiên triệu ra bia đá, ngưng tụ chữ cổ.


Cảnh giới tăng lên, huyết mạch cũng thăng hoa, lần này chữ cổ lại thành hình càng nhanh, uy thế càng mạnh.

Linh lực trong hẻm núi nhanh chóng hội tụ, ngay cả hỏa diễm xung quanh Khương Phàm và Đao Hoàng cũng đều lao nhanh tới.

Rống!!
Chữ tia sáng tăng vọt, nhanh chóng lan tràn, biến thành hình người đánh về phía trước một kích.

Ngao!!
Hỏa Vân Báo kêu thảm, bị đánh bay ra ngoài, đầu cũng đều lõm xuống dưới.

Một con khác vừa muốn nhào tới thì lại bị đòn vừa rồi làm cho sợ hãi.

Dạ An Nhiên bảo vệ được phía trước Khương Phàm và Đao Hoàng, nàng ngưng tụ phù văn giằng co với Hỏa Vân Báo.

Thiên Thư thánh văn toàn diện thức tỉnh, mang uy hiếp nặng nề cho hai con Hỏa Vân Báo.

Linh văn bình thường đối với mãnh thú không có ảnh hưởng gì, nhưng Thánh linh văn có thể ảnh hưởng linh văn khác, cũng có thể ảnh hưởng đến mãnh thú, sinh ra một áp lực huyết mạch.

Hai con Hỏa Vân Báo gầm nhẹ hai tiếng, từ từ lui lại, quay người rời khỏi hẻm núi.

Dạ An Nhiên lặng lẽ thở phào, nhìn vào phía Khương Phàm ở bên trong, sau khi xác định không bị ảnh hưởng gì, nàng lại đi đến bên ngoài tiếp tục cảnh giác.

Động tĩnh trong hẻm núi không tính quá lớn nhưng vẫn hấp dẫn được các thí luyện giả đang lùng bắt ở nơi xa..

Bình Luận (0)
Comment