Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng
Tôi lập tức đến trước mặt một cái xác khô, nhưng không đưa tay ra kéo giật nó, bởi vì bây giờ tôi căn bản chẳng có sức lực để xé rách áo của nó, không chừng còn sẽ bị nó kéo cùng ngã ra luôn.
Rút dao găm đỡ âm linh trên người ra, tôi trực tiếp rạch luôn áo cũ trước ngực cái xác khô đó ra.
Lộ ra trong tầm mắt của tôi, là lồng ngực khô đét, xương sờn có thể nhìn thấy rõ nét, ở vị trí tim của nó, một cây đinh dài mảnh đâm xuyên vào trong...
Cây đinh đó đen xì sáng bóng, chắc là do gỗ Mậu đào làm thành.
Dạng thương tích này, đủ để chí mạng!
Mí mắt tôi giật điên cuồng, lập tức liền đến trước mặt một cái xác khô khác, dùng phương pháp giống hệt, trực tiếp rạch luôn áo trước ngực của xác chết ra.
Lồng ngực để lộ ra ngoài, là vết thương y hệt, đinh Mậu đào giống hệt...
Tôi liên tiếp rạch áo của bốn năm cái xác chết ra xong, thở dốc dừng tay lại, bởi vì tôi đã khẳng định, những người này đều là bị đinh gỗ Mậu đào giết chết.
“Toàn bộ đều là bị người khác giết, hoặc là tự sát cả, trước khi chết có đại nghị lực, giữ nguyên động tác này không nhúc nhích, ở trên đàn tế này, những người này tự nguyện hiến tế, còn đinh gỗ Mậu đào sẽ trở thành trấn vật, bọn họ sẽ không hóa sát.”
“Nhìn trạng thái họ, trước khi chết tinh khí thần đích thực dồi dào, việc này có vấn đề.” Tôi nói hết xong, lại thở dốc mấy phát.
“Cậu xem đây là gì.” Cùng lúc tiếng nói truyền lại, Liễu Dục Chú đến bên cạnh người tôi, trong tay gã cầm một món trang sức dạng như đồng hồ quả quýt, có điều trông rất cổ kính, bề mặt là hoa văn bằng đồng, được dùng sợi đồng bện lại mà thành, phía dưới là một mặt lồi lên màu bạc nhạt.
Hơn nữa, lúc này món đồ này đang được mở ra, bên trong còn có chút ít cát đen sót lại, có điều hạt cát của số cát đen này đều không nhỏ.
Ngoài ra tôi còn có thể nhìn thấy mặt còn lại, có một cái lỗ cực kỳ nhỏ bé, giống như sau khi hai cái nắp được đóng lại xong, cát đen ở bên trong sẽ từ cái lỗ nhỏ đó chui ra ngoài.
“Vật này vị Âm dương tiên sinh này đeo trên người.” Liễu Dục Chú giải thích, nói.
Tôi lập tức cũng đi kiểm tra những xác khô còn lại, quả nhiên trên người bọn họ, cũng tìm ra vật phẩm dạng giống như vậy, bọn họ trên cơ bản đều đeo ở trên cổ, vị trí bên trên chỗ tim.
Ngoài ra còn chi tiết nữa, chính là mặt có cái lỗ này, là mặt áp sát da thịt.
“Cát đen... thông sát, đây là nguồn bệnh, bọn họ lại đem theo trên người?!” Tôi ngoài kinh ngạc cũng nảy sinh vài phần nghi hoặc.
Liễu Dục Chú lắc lắc đầu, nói: “Đây chính là chuyện mà cậu cần nghĩ thông, chỉ là theo như tôi thấy, hoặc giả sự việc này, không đơn giản như vậy.”
Đồng tử mắt tôi co mạnh lại một phát, bắt đầu nhìn vòng xung quanh, tỉ mỉ kiểm tra mặt đất, cùng với góc chết của những vách tường xung quanh kia, nhưng lại chẳng thu hoạch được gì cả.
Lúc này thắc mắc trong lòng tôi càng nhiều hơn, ý nghĩ vừa nảy ra, cũng khiến tim tôi không ngừng đập điên cuồng.
Nỗ lực ổn định tâm trí, tôi mở miệng nói với Liễu Dục Chú, bảo gã chạy một chuyến, từ chỗ Tử môn đó quay về, đi giúp tôi lấy một ít cát đen tới đây.
Trong lúc nói, tôi mở ba lô ra, rút từ trong ra một chai nước đã sắp uống hết, một hơi uống sạch nước xong, đem chai không đưa cho Liễu Dục Chú.
Liễu Dục Chú nhìn tôi một cái sâu xa, đem đồ vật lấy từ trên người Âm dương tiên sinh xuống giao cho tôi xong, không nói một lời, từ trên bậc thang đi xuống, bước nhanh về hướng lối đi của Tử môn.
Khi tiếng bước chân đều biến mất xong, còn lại bèn chỉ có trống vắng, yên tĩnh.
Vừa nãy đứng lâu rồi, tôi lại hơi có chút thở dốc, ngồi xếp bằng xuống đất.
Góc độ này, vừa vặn ngửa mặt nhìn cái xác chết của Âm dương tiên sinh đó.
Lúc này trong lòng tôi đã có chút tính toán rồi, hơi nheo mắt lại, nhìn xác chết của y.
Hồi lâu sau, tôi mới lẩm bẩm nói: “Cát đen thông sát, kẻ chạm vào thì Âm Dương mất cân bằng, phải không?”
Đương nhiên, câu hỏi của tôi, y không nghe thấy, cũng không trả lời được.
Chỉ có điều, tôi đại khái xác định suy đoán của tôi không sai.
Tôi cúi đầu trầm tư, trong ý thức suy diễn, rất nhanh bèn có được một suy đoán, hơn nữa khả năng cực lớn.
Sau khi chạm vào thứ cát đen tập trung sát khí âm khí này xong, Âm Dương trong cơ thể mất cân bằng, cũng chính là Nhị ngũ tinh khí mất cân bằng.
Sau khi sự cân bằng của nó bị phá vỡ xong, bèn sẽ lắm bệnh, Dương thọ giảm sút, đây thuộc về phạm trù Âm Dương.
Trước đây tôi cũng từng bởi nguyên nhân Âm sanh tử, là mệnh Đại âm, Âm Dương mất ân bằng, Âm khí tập trung, có điều cũng bởi vì nguyên nhân mệnh cách của tôi không ngừng sinh ra Âm khí, đạt đến hiệu quả Âm khắc Dương, vậy nên không tổn thương đến tính mạng.
Sau đó dựa vào Thiện thi đan bổ sung toàn vẹn mệnh số, sau đó bèn không bị ảnh hưởng nữa.
Thứ cát đen này sau khi phá hoại Nhị ngũ tinh khí xong, chắc là đem Âm khí trong Nhị ngũ tinh khí đi, dẫn đến việc Dương khí mất cân bằng, mới sẽ tim tuyệt gan tuyệt tỳ tuyệt phổi tuyệt thận tuyệt.
Mà bọn họ đem theo thứ cát đen này, âm khí của cát đen không ngừng xuyên qua cơ thể, dẫn đến việc đạt được cân bằng, bèn sẽ không mất mạng...
Đây... Hoặc giả là một dạng thủ đoạn khống chế, khiến bọn họ chỉ có thể sống ở trong phạm vi của Kim thần Thất sát này...
Trong cát đen Âm khí nặng, chắc cũng là hiệu quả đặc thù của Kim thần Thất sát.
Trong phạm vi của vùng đất này, người bị cát đen phá hoại cân bằng Âm Dương của cơ thể, liền bắt buộc phải đem theo cát đen mới có thể sống được, nếu rời khỏi nơi này, cát đen nhất định sẽ mất tác dụng, những người này cũng sẽ dần dần chết đi.
Sa Trấn, chắc chính là phạm vi cuối cùng của Kim thần Thất sát.
Mà người của Sa Trấn, vốn dĩ không nên dính phải thứ bệnh này, bọn họ nhiễm bệnh vừa không có cát đen, cũng không cách gì bỏ đi, mới sẽ mất mạng...
Sự việc này có thể suy đoán ra được từ trong những lời đó của lão điếc, vợ lão nhiễm bệnh, cuối cùng chỉ có thể bỏ rơi, chết ở trên đường rời khỏi Sa Trấn...
Nếu như thế, tôi bèn có được kết quả của suy đoán này, đeo cát đen trên người, ở trong đây hành động vô lo, tinh lực sẽ không bị tổn thương.
Nhưng muốn rời khỏi đây thì không thể nào.
Phương pháp duy nhất đó, vẫn là kết luận mà lúc trước tôi và Liễu Dục Chú bàn bạc sẵn, bắt buộc phải phá bỏ chỗ này, không có khả năng nào khác...
Tiếng bước chân lại lần nữa truyền lại.
Tôi tỉnh người lại, đồng thời quay đầu, Liễu Dục Chú đã bước lên trên bậc thang rồi, hai ba bước liền đến trước mặt tôi.
Đưa cho tôi cái chai nước suối vừa nãy, lúc này, trong chai đã đựng đầy cát đen rồi.
Tôi đón lấy, mở nó ra, cẩn thận đổ vào trong món đồ trang sức kia, đồng thời đóng hai cái nắp lại.
Sau khi làm xong những việc này, mặt có cái lỗ đó, liền bắt đầu rơi ra cát đen li ti, giống như một cái phễu vậy.
Tôi hít sâu một hơi, đem món trang sức đó đeo lên trên cổ.
Thần sắc Liễu Dục Chú nghiêm nghị, ánh mắt nghiêm trọng nhìn tôi.
Tôi nhắm mắt lại, ném bỏ ý nghĩ dư thừa, trực tiếp đút món trang sức đó vào bên trong Đường phục.
Hơi lạnh nhè nhẹ chạm vào lồng ngực.
Giây tiếp theo, luồng hơi lạnh đó đột nhiên tăng lên không ít, tôi lạnh đến mức rùng mình một phát.
Đồng thời bất thình lình, bên tai dường như nghe thấy tiếng cười.
Âm thanh đó ở ngay trên mang tai truyền lại, đột ngột một phát thế này, đúng thật là khủng khiếp rợn người!
Liễu Dục Chú ở trước mặt tôi, vậy sau lưng tôi bèn chỉ có đám xác khô đó!
Đồng tử mắt tôi co mạnh định quay đầu, nhưng cái xác khô phía trước kia, dường như cũng động đậy một phát.
Da đầu tôi ong một phát liền trở nên tê rần, vụt ngẩng đầu lên nhìn.
Nhưng cái xác khô Âm dương tiên sinh đó vẫn cứ bất động không nhúc nhích...
Tim liên tục đập thình thịch, là ảo giác bởi vì Âm khí nhập thể?
Có điều giây tiếp theo tôi liền phát hiện ra không phải!
“Liễu đạo trưởng, tránh ra!” Tôi nghi ngờ kinh hãi hạ thấp giọng quát lên, đồng thời nhanh chóng đứng dậy, kéo Liễu Dục Chú né sang bên cạnh!
Trong nháy mắt này, da miệng trên đầu mặt của cái xác khô Âm dương tiên sinh đó dường như nhếch lên càng nhiều hơn...
Kỳ thực điều tôi sợ là thân thể của nó trực tiếp hóa thành cát đen, chạm vào Liễu Dục Chú.
Có điều lại không phát sinh cảnh tượng đó...
Ánh mắt lại lần nữa hướng lên trên cây đinh gỗ Mậu đào trên ngực của y, tôi lập tức liền hiểu ra nguyên nhân.
.....,,,.....
Lời dịch giả: Đầu tháng cảm ơn đạo hữu ahuhu đã đề cử và đẩy kim phiếu cho truyện. Hôm nay lại trả hàng các đạo hữu 4c! Chúc các đạo hữu cuối tuần vui vẻ!
PS: Mình vừa chốt lịch công tác tháng 5 là 6 ngày, tháng 6 là 10 ngày, thời gian cụ thể chưa xác định, nên nhắn trước để nhỡ đột nhiên mình mất tích thì các đạo hữu còn biết nhé! Mình sẽ cố tích sẵn để có chương up hàng ngày!