Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 1035 - Chương 1035. Ngũ Hoàng Trung

Chương 1035. NGŨ HOÀNG TRUNG Chương 1035. NGŨ HOÀNG TRUNG

Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Đây chắc là có liên quan đến trấn vật, tác dụng của đinh Mậu đào này, chắc là có tác dụng giống với tiền đồng mà ban đầu Tưởng Bàn lưu lại trên người cái xác đồng tử đó, nếu động vào cây đinh Mậu đào này, mới sẽ hủy mất xác chết.

Đến đây, tôi không tiếp tục nghĩ thêm gì khác nữa.

Chỉ có điều những xác chết này vẫn cứ cho tôi một thứ cảm giác ngột ngạt bức bối mãnh liệt, giống như tôi mà đem theo cái thứ này, bọn chúng đều sẽ sống lại vậy...

Đương nhiên, tôi càng biết rõ, điều này trên thực tế là do nguyên nhân Âm khí trên người tôi trở nên nặng hơn, bèn dạng như trước đây tôi mang mệnh Đại âm, là Âm sanh tử nên dễ gặp quỷ vậy.

Buông tay của Liễu Dục Chú ra, tôi dặn dò gã một câu, bảo gã đừng tiếp tục chạm vào xác chết.

Tiếp đó ánh mắt tôi hướng lên trên lối đi của các phương vị còn lại, lại lần nữa rút Định la bàn ra.

Kỳ thực phương vị Bát môn thông thường, tôi không cần đến nó, nhìn một phát liền có thể phán đoán.

Nhưng tôi hiện giờ không phải muốn căn cứ theo Bát môn để định vị, mà là cần từ trong đó tìm ra một cửa, tận cùng của cánh cửa này có thể đi đến chỗ của giếng vàng.

Từ con đường mà chúng tôi tới, đã có thể đoán chắc Tử môn không phải nơi mà chúng tôi muốn đi, trong đó đã có tượng điêu khắc Giác Mộc Giao, có thể loại trừ nó ra rồi.

Trong Thất môn còn lại, trong đó có sáu cửa nhất định có Lục sát còn lại, chỉ có một cửa không có, cánh cửa đó, chính chủ bèn ở bên trong!

Bảy chọn một, bắt buộc chọn đúng đường chính, nếu không, nhất định có nguy hiểm lớn.

Nếu như đi vào trong lối đi của Kim Thần sát, Cang Kim Long, Quỷ Kim Dương, Lâu Kim Cẩu, Ngưu Kim Ngưu, sợ rằng tôi và Liễu Dục Chú bèn phải chịu tổn hại ở trong đó.

Thông qua phương vị, trong đầu tôi cũng đang nhanh chóng suy diễn.

Rất nhanh tôi trước tiên liền xác định một phương pháp.

Dùng Nhật chi đối Địa chi, năm nay là năm mang đầu chữ Mậu, phương vị mà mấy Nhật chi Thân, Dậu, Tý, Sửu này đối ứng, bèn quyết không được vào trong, trong đó dữ nhất!

Kể cả là Hư tam sát, cũng là thứ lấy mạng.

Có thể nói là thập tử nhất sinh.

Mà phương vị trong đó, bèn trực tiếp loại trừ luôn Mùi Khôn Thân, Canh Dậu Tân, Nhâm Tý Quý, Sửu Cấn Dần trong hai mươi bốn núi.

Mùi Khôn Thân thuộc Khôn vị, hướng Tây Nam, Bát môn là Tử! Vừa vặn loại trừ luôn cánh cửa mà chúng tôi tới đó ra.

Kỳ thực lúc này tôi vẫn cảm thấy có chút bất lực, nếu như, Tử môn không nằm trong Thất sát Nhật chi của năm nay, vậy thì chúng tôi liền có thể loại trừ bỏ năm phương vị, cuối cùng thành ba chọn một rồi...

Định định thần, tôi tiếp tục suy nghĩ loại trừ.

Canh Dậu Tân thuộc quẻ Đoài, hướng Tây, Bát môn là Kinh, đây là chỗ tường thành bên ngoài hang trộm nhiều nhất, cũng là phương hướng tử vong nhiều nhất, quả nhiên, trong đây cũng không được vào!

Tiếp theo nữa là Nhâm Tý Quý quẻ Khảm, hướng Bắc Hưu môn. Cùng với Sửu Cấn Dần quẻ Cấn, hướng Đông Bắc Sinh môn, cũng chính là phương hướng của mộ đạo trời sinh, cũng là vị trí dữ nhất trong Thất sát, vào rồi cũng là thập tử nhất sinh...

Tôi hơi nghỉ ngơi một chút, phân biệt chỉ chỏ mấy phương vị này cho Liễu Dục Chú, bảo với gã hiện giờ chúng tôi đã loại trừ được Sinh môn, Hưu môn, Tử môn, cùng với Kinh môn, liền còn lại Thương môn, Đỗ môn, Khai môn, Cảnh môn, bây giờ xác suất còn lại, là bốn chọn một rồi.

Liễu Dục Chú nghĩ ngợi một lát, mới hỏi: “Còn có cách gì không?” Tôi trầm ngâm, không trả lời, mà đang tiếp tục nghĩ cách, xem liệu có thể lại xác định phương vị một chút không.

Trầm mặc đang tiếp diễn, xung quanh ngày càng yên tĩnh.

Tôi cúi đầu chằm chằm nhìn Định la bàn hồi lâu, trên trán cũng đang túa mồ hôi.

Bởi vì tôi đích thực một chốc một lát, không nghĩ ra được phương pháp gì khác.

Thậm chí càng nghĩ, trong lòng càng gấp rút, ngược lại tư duy càng loạn, khó định thần được.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, lúc chúng tôi bắt đầu vào trong đây, kỳ thực có chút không biết nguồn sáng tới từ chỗ nào, đồng thời không hoàn toàn dựa dẫm vào gậy huỳnh quang.

Lúc này lại càng ngày càng tối tăm, nguồn sáng này chắc là có liên quan đến thiên tượng bên ngoài.

Trong thời gian này Liễu Dục Chú cũng lấy đồ ăn và nước uống ra, gã không hề cắt ngang tôi, mà bản thân ăn đồ ăn trước.

Tôi vẫn cứ đang suy nghĩ, thậm chí, tôi còn lấy ra một chiếc la bàn khác, cũng chính là chiếc vừa nãy có được từ trên người của vị Âm dương tiên sinh đó.

Số tầng của chiếc la bàn này, phải ít hơn rất nhiều so với Định la bàn.

Ngoài ra, bèn không có chỗ đặc thù gì nữa...

Tôi xem một hồi, lại chuẩn bị cất nó đi, bởi vì tôi xác định chẳng phát hiện ra manh mối gì cả.

Mà đúng vào lúc này, ngón tay tôi lại đột nhiên khựng lại.

Bởi vì tôi phát hiện phần rìa của la bàn mà tôi tiếp xúc đến, bề mặt của bố cục phong thủy tầng thứ mười tám trơn nhẵn khác thường.

Giống như thường xuyên bị người ta dùng đầu ngón tay vê vuốt vậy, rõ ràng có khác biệt với những vị trí khác của la bàn.

Tầng thứ mười tám này, tên là Nhị thập bát tú Phân độ Ngũ hành!

Tư duy vốn dĩ hỗn loạn, lập tức, một phát liền trở nên sáng tỏ rõ nét, đồng tử mắt tôi co mạnh, lẩm bẩm nói: “Phân độ Ngũ hành....”

“Trong Nhị thập bát tú, chủ Kim đối ứng khách Mộc, khách Hỏa, khách Kim. Phân biệt là Quỷ Kim Dương, Lâu Kim Cẩu, Cang Kim Long.”

“Chủ Mộc thì đối ứng với Tinh Nhật Mã của khách Hỏa.”

“Chủ Thủy thì đối ứng với khách Hỏa, khách Mộc, phân biệt là Khuê Mộc Lang, Ngưu Kim Ngưu.”

“Chủ Hỏa thì là đối ứng với Giác Mộc Giao...”

“Chủ Thổ, thì không đối ứng với bất cứ cái nào trong Thất sát.”

Lúc tôi lẩm bẩm một mình, Liễu Dục Chú cũng nhìn sang, tôi ngẩng đầu, trịnh trọng nói: “Lấy Nhật chi Địa chi đối hai mươi bốn hướng núi, chúng ta loại trừ bốn phương vị, trong phương vị phân độ Ngũ hành của Nhị thập bát tú này, lại có thể loại trừ một lần.”

“Bốn cánh cửa còn lại trong tám cửa này, không có cửa nào có thể vào trong!”

Nói đến sau cùng, giọng của tôi đều trở nên nặng nề hơn không ít, nói từng câu từng chữ một: “Trong đó ba cửa có Tam sát còn lại, cánh cửa cuối cùng, nhất định cũng là đại hung, ít nhất trước mắt xem ra, cánh cửa đó không tồn tại.” Liễu Dục Chú nhíu mày, rõ ràng trong mắt lộ ra vẻ không hiểu.

“Không tồn tại? Cửa bèn ở đó, làm sao có thể không tồn tại được.” Gã hỏi.

Tôi hơi nheo mắt lại, lại lần nữa nhìn quét một phát, giọng nói càng lạnh buốt xuống.

“Nếu như lối đi phía sau hai cửa trong số đó, trên một góc độ nhất định là cong chéo, cuối cùng hợp lại thành một thì sao?”

“Lấy đàn tế làm trung tâm, chỗ an toàn nhất, chỉ có một phương vị, vị Âm dương tiên sinh này hay dùng tầng mười tám la bàn nhất, nhất định có cái lý của nó, hoặc giả phương pháp mà lúc trước tôi dùng đều sẽ có sai sót, nhưng phương pháp này hiện giờ của tôi, tuyệt đối sẽ không sai.” Giọng điệu tôi nghiêm trọng mà chắc nịch!

“Cái nào, nói!” Giọng điệu của Liễu Dục Chú cũng nặng thêm vài phần.

“Ngũ Hoàng Trung!” Tôi quay người, ngón tay vụt giơ lên, chỉ về phía vị trí chỗ cái xác khô của vị Âm dương tiên sinh đó.

Động tác của Liễu Dục Chú rất nhanh, trong nháy mắt liền tới trước mặt cái xác khô đó, đưa tay nhấc một phát, xác chết bèn bị dịch chuyển phương vị, nhường ra một chỗ trống.

Tôi chằm chằm nhìn dưới chân gã, đó là một viên gạch lát bằng phẳng.

Rút gậy khóc tang ra, tôi trực tiếp lên trước gõ gõ, chỉ có điều, gạch lát là đặc ruột...

Đầu mày tôi nhíu chặt lại với nhau.

Lẽ nào, tôi phân tích sai rồi?

“Nếu cậu xác định là chỗ này, chúng ta có thể đào ra, nói không chừng quan tài bèn ở bên dưới. Cũng không chừng lối đi mà cậu muốn tìm ở phía dưới.” Liễu Dục Chú mở miệng nói.

Tôi lắc lắc đầu, nói: “Không giống nhau. Âm trạch sau khi hoàn tất, thì sẽ không tiếp tục động thổ nữa, không thể nào làm dày thêm nhiều như vậy, để phía dưới không còn là trống rỗng, thì nhiều nhất dùng một cái nắp che lại.”

Tâm mày tôi dồn đống lại với nhau.

Sau đó tôi liên tưởng đến phương vị của Giác Mộc Giao lúc đó, vô thức ngẩng đầu lên.

Đập vào mắt, bèn là mái vòm chừng năm sáu mét.

Sở dĩ là mái vòm, chính là bởi vì bố trí không gian tám mặt tường ở trong đây, phơi bày ra ở phần đỉnh bên trên là một mặt cong hướng xuống dưới.

Mà ở giữa thì là một chiếc gương đồng dạng giống như gương Bát quái, chiếu xuống phía dưới.

Đồng tử mắt tôi co mạnh, tâm trí càng chấn động một phát...

Bên trên đàn tế này, hóa ra còn có một trấn vật lớn như vậy?

Cùng với việc tôi ngẩng đầu, Liễu Dục Chú cũng ngẩng đầu lên, gã rõ ràng cũng hơi nheo mắt lại.

“Liễu đạo trưởng, anh lên trên xem xem, lấy cái gương đồng này xuống.” Tôi không chút do dự, lập tức mở miệng nói.

Bình Luận (0)
Comment