Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 1138 - Chương 1138. Rắn Rết

Chương 1138. RẮN RẾT Chương 1138. RẮN RẾT

Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Tôi lập tức hít ngược một hơi khí lạnh.

Đây nào phải là người gì, rõ ràng chính là con quỷ lông trắng đang đội tấm da người!

Tôi âm thầm lùi ra sau một chút, cơ thể áp sát vào vách núi, một tay của tôi đã mò đến trảm quỷ đao giắt ở bên rìa rương đồng, đồng thời tay còn lại cũng đã nắm lấy gậy khóc tang.

Ba Thanh, một tay đang cầm xẻng gấp, tay còn lại thì nắm lấy một chiếc cuốc chim sắc nhọn.

Cái con quỷ lông trắng đó ra ngoài xong, phía sau bèn theo ra ngoài một đám đông bóng đen, toàn bộ đều là khỉ núi mặt mày nanh ác, lông trên người bọn chúng đều xù hết cả lên, con nào con nấy chòng chọc nhìn con khỉ núi kia cắn xé đánh với Bàng Giang.

Tất cả những điều này đều là chuyện phát sinh trong nháy mắt.

Trong tiếng chửi bới của Bàng Giang, mấy tên thủ hạ của gã mới lừ đừ tỉnh lại.

Có điều giây tiếp theo, mấy tên này đều bị dọa cho giật thót một cái, vụt một phát từ dưới đất vọt dậy.

Lúc này, cái con khỉ núi đang cưỡi trên đầu Bàng Giang đó, đã bị Bàng Giang bóp cổ ngất đi, Bàng Giang vứt mạnh nó xuống đất.

“Cầm súng, lấy đồ nghề! Đập chết lũ súc sinh này!” Bàng Giang nghiến răng nghiến lợi gầm lên.

Đây giống như là một tín hiệu, cùng với việc con khỉ núi kia bị Bàng Giang đập xuống đất, cái con quỷ lông trắng đội da người đó, đột ngột phủ phục xuống, vụt một phát vọt lên trước!

Đám khỉ núi ở sau lưng nó kia, đều giống như mũi tên bắn khỏi cung, lao về phía đám người Bàng Giang!

“Đoàng!” một tiếng súng vang lên, tia lửa bắn ra, mấy con khỉ núi gào thét ngã xuống, có điều số lao lên trước lại càng nhiều hơn!

Tốc độ của con quỷ lông trắng đó nhanh nhất, trực tiếp liền lao đến trước mặt cái tên nổ súng kia!

Động tác của nó vô cùng hung hãn ác liệt, một đôi bàn tay trực tiếp móc vào trong tròng mắt của kẻ đó.

Tiếng hét thảm thiết từ trong miệng tên đó phát ra.

Bàng Giang rút ra một thanh đoản đao, chém thật mạnh về phía lưng của con quỷ lông trắng.

Con quỷ lông trắng đó đang đội tấm da người, nhìn lên trông liền giống như ác quỷ từ âm ty chui ra ngoài.

Nó vụt quay đầu lại, hai chân dẫm bật một phát trên người tên kia, lập tức liền bay người lên, đồng thời tay của nó vung một phát thật mạnh về phía Bàng Giang!

Hai con ngươi máu me be bét liền đập lên đỉnh đầu của Bàng Giang!

Tiếng súng đoàng đoàng, lại là tận mấy con khỉ núi ngã xuống, tiếng súng nổ này phá vỡ sự yên tĩnh nơi rừng sâu, đám khỉ núi cũng bị dọa sợ vỡ mật, lại đều đang nhanh như bay vọt lại về trong rừng.

Giây tiếp theo, con quỷ lông trắng chít chít kêu lên một tiếng chói tai.

Đám khỉ núi đang tháo chạy ra ngoài, lại đều nhanh như bay vọt quay lại.

Mấy tên thủ hạ đó của Bàng Giang, có tên cầm súng săn, có tên cầm đao, phàm là có khỉ núi lại gần, bọn chúng hoặc tay giơ đao hạ máu bắn tứ tung, hoặc là một súng bắn ra, ngã xuống mấy cái xác khỉ núi.

Giọng nói của Ba Thanh toát lên vẻ khiếp hãi, cẩn thận dè dặt nói: “La tiên sinh, làm sao đây, có lên không?” Tôi đang định nói tìm một chỗ trốn đi, nhân đám khỉ núi này còn chưa chú ý đến chúng tôi, ngồi im quan sát.

Tôi liếc mắt nhìn nhìn cái lều của Lại Văn, trốn một phát thế này nhất định sẽ bại lộ tôi và Ba Thanh, nếu như bọn Lại Văn không triệt để giải quyết bỏ, chuyện này liền rất khó nói rõ ràng được.

Nhưng bây giờ đã gần như đạt được mục đích của tôi rồi, không cần quá để ý nữa...

Lời đã đến tận miệng, tôi đang định mở miệng, thì đột nhiên sau lưng truyền lại một giọng đàn bà khe khẽ gấp gáp: “La tiên sinh, hai người lại đây, nhanh.”

Giọng nói này cực kỳ quen thuộc, đồng tử mắt tôi đột ngột co mạnh, vụt quay đầu qua, mạn bên phải của vách núi chúng tôi đang dựa vào, có một cái dốc nhỏ, phía sau đó còn có một tảng đá lớn nữa, nửa khuôn mặt lộ ra ngoài đó, hóa ra là Lại Văn!

Ả tỉnh dậy từ lúc nào vậy? Tôi tại sao không thấy ả từ trong lều ra ngoài?!

Lập tức, lời đã đến tận miệng liền bị nén quay về, tôi không hề do dự, trực tiếp liền cùng Ba Thanh khom lưng qua “tập hợp” với Lại Văn.

Góc độ này vừa hay bị tảng đá che chắn, đám khỉ núi kia trừ phi tìm qua đây, nếu không tuyệt đối sẽ không phát hiện ra chúng tôi.

Lúc này con quỷ lông trắng và Bàng Giang đang đánh đến dầu sôi lửa bỏng.

Đám khỉ núi kia cũng đều như phát cuồng lên, bất chấp mạng sống lao về phía những tên khác...

Cái tên bị quỷ lông trắng móc mất mắt, đã ngất xỉu trên đất, cũng chẳng biết là có còn thở nữa hay không

Nhất thời, mùi máu tanh và mùi cứt đái thối khắm tràn ngập khắp nơi.

Lại lẫn lộn với mùi nước hoa ngửi thấy khi lại gần Lại Văn, cái thứ mùi này phải nói là khó mà hình dung được.

Sắc mặt Lại Văn tuy hơi có chút mệt mỏi, nhưng trong ánh mắt ả lại toát ra vẻ hưng phấn.

“La tiên sinh, cậu suýt chút nữa thì thất sách rồi, đêm nay mấy cái thứ súc sinh này, chắc là không đến đâu, chúng nó quá thận trọng.”

“Vừa nãy tôi nói với Bàng Giang, chúng nó sẽ không tới đâu, bảo hắn dẫn mấy anh em uống tý chút cho bớt căng thẳng, ngày mai cần làm chuyện đại sự, cậu xem, đúng phải đợi bọn hắn say khướt đi rồi, mấy cái thứ súc sinh đó mới sẽ buông lỏng cảnh giác.” Lòng tôi lại kinh hãi một phát.

Mấy tên Bàng Giang sở dĩ uống say, hóa ra là bởi Lại Văn nói không sao? Bảo bọn gã uống?

Lúc lại nhìn Lại Văn, lòng tôi không khỏi có vài phần kinh ngạc, nhưng không hề biểu lộ ra ngoài.

Ả đàn bà trước mặt, dung mạo xinh đẹp, dáng người quyến rũ, cực giống như một con mèo bề ngoài hiền lành ngoan ngoãn, nhưng lại ẩn giấu móng vuốt, có thể lộ ra bộ mặt hung ác bất cứ lúc nào.

Lại Văn cảm nhận được ánh mắt của tôi, nhìn đối diện với tôi một cái, rồi bèn quay đầu nhìn qua chiến trường, lời ả còn chưa dứt, phả hơi thơm ngát nói: “La tiên sinh, chỉ cần bắt sống con quỷ lông trắng đó là được, đúng không? Cái con đội tấm da người đó, chắc chính là nó rồi?”

Trong lúc nói, Lại Văn cởi bỏ cúc áo ngực, lộ ra bên dưới không phải là da thịt, mà là lớp áo bó sát màu đen.

Đồng thời, ả nhấc tay lên, vị trí ống tay áo hướng về phía Bàng Giang, ngắm chuẩn.

Lòng tôi càng lạnh ngắt.

Tôi định lợi dụng con quỷ lông trắng mượn dao giết người, nhưng không ngờ rằng, Lại Văn hóa ra lại lợi dụng thủ hạ của ả, không tiếc dùng mạng sống của bọn chúng để dụ quỷ lông trắng ra ngoài.

Động tác phản ứng này của ả, rõ ràng là không nắm chắc có thể bắt được quỷ lông trắng.

Hơn nữa trước đây đồ nghề bên dưới bộ Đường phục của ả, đã khiến tôi biết thân thủ của ả không tầm thường, tuyệt đối không phải là Phong thủy tiên sinh thông thường...

Ả cho rằng tôi thất sách rồi... Nhưng biến số khác đều nằm trong dự liệu của tôi, duy có ả là nằm ngoài dự liệu!

[Tác giả có lời muốn nói]

Mỗi người một phiếu... Vậy bèn ba trăm phiếu thêm một chương nhé? App chỉ có bộ phận độc giả update bản Beta có thể bỏ phiếu, ba trăm phiếu một chương đi. Nếu như tới lúc đó thêm quá nhiều chương Ngụy Văn hoàn tất mà còn chưa bạo hết số chương, thì bạo chương vào truyện mới! Chương mới hôm nay kết thúc! Lão La bấm đốt ngón tay một phát, ngày mai không hợp đi làm.

Bình Luận (0)
Comment