Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1779 - Chương 1779: Chúng Ta Tới Làm Đảo Chủ (1)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1779: Chúng ta tới làm đảo chủ (1)

Dương Hùng Vĩ giận dữ mắng mỏ:

- Tạ Côn, nói chuyện đừng quá phận!

Đám người trên bến tàu tràn đầy phấn khởi quan sát, tiết mục như thế này thường xuyên trình diễn, liền nhìn tán tu chọn thế nào.

Còn có người lặng lẽ bắt đầu mở sòng bạc, cược xem cuối cùng Hoàng Phương Hải lựa chọn ai.

Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng tiếng long ngâm to rõ từ hải dương mênh mông truyền đến, nương theo long uy cường thịnh, kinh hồn nhiếp phách, bến tàu Đông Bộ lập tức an tĩnh.

Rống...

Một con ngựa đen thần tuấn đạp không phóng tới, những nơi đi qua, mây đen cuồn cuộn, lôi triều rơi xuống. Nó thon dài nhưng không mất đi vẻ tráng kiện, toàn thân bao trùm lấy vảy rồng cứng cỏi, bốn vó càng là tương tự Kỳ Lân.

- Long Lân Lôi Mã?

Rất nhiều người nhận ra loại dị thú hiếm thấy lại mạnh mẽ này, cũng lập tức đoán được nam tử cưỡi ở trên lưng nó.

- Là Khương Qua sao? Thiên Cương Lôi Hỏa, Khương Qua!

- Khương Qua cũng đều bị hấp dẫn đến rồi!

- Long Lân Lôi Mã, ta lại có thể nhìn thấy Long Lân Lôi Mã! Nghe nói một ngày đi vạn dặm, thậm chí là mấy vạn dặm! Mà số lượng thưa thớt, kiệt ngạo khó thuần, cho dù là bị khốn trụ, cũng thà chết chứ không chịu khuất phục.

- Đưa mắt nhìn khắp Thần Vực Chi Hải, tán tu hàng phục được Long Lân Lôi Mã giống như chỉ có một người, Khương Qua.

- Khương Qua vũ dũng càng có hiệp khí, làm qua không ít chuyện đại nghĩa, đã từng được bọn họ hoàng tộc mời chào qua, tuy nhiên đều bị từ chối.

Đám tán tu nghị luận ầm ĩ, so với Lôi Kình Hoàng Phương Hải, đột nhiên xuất hiện Khương Qua bất luận là danh khí vẫn thực lực đều ưu tú hơn, nhất là Long Lân Lôi Mã, ngay cả hoàng tộc đều từng hâm mộ.

Tạ Côn, Dương Hùng Vĩ đụng đụng ánh mắt, gần như đồng thời đều phóng tới phía trước nhất tại bến tàu, lộ ra nụ cười nhiệt tình.

Hoàng Phương Hải bị phơi ở nơi đó, sắc mặt âm trầm, lông mày đều muốn vặn thành u cục.

Long Lân Lôi Mã giống như một con Lôi Long lao nhanh trong lôi triều, bằng tốc độ kinh người xuất hiện trên bến tàu.

Tiếng long ngâm mát lạnh, long uy cuồn cuộn, mang cho đám người trên bến tàu áp bách cực lớn.

Long Lân Lôi Mã từ trên trời giáng xuống, rơi xuống trên bến tàu, cao ngạo ngửa đầu.

Khương Qua hùng tráng khôi ngô, trong tay cầm trọng đao, toàn thân phun trào uy lực cương mãnh đến cực hạn, như sấm như lửa.

Cao giai Niết Bàn?

Dương Hùng Vĩ cùng Tạ Côn đồng thời đưa ra phán đoán, khí tức so với bọn hắn đều mạnh, chẳng lẽ là Niết Bàn cảnh bát trọng thiên?

Tán tu có thể tu luyện tới loại trình độ này, quả thực là kỳ tích!

Dương Hùng Vĩ mở lời trước tiên:

- Ha ha, Khương lão đệ, vẫn mãi chờ ngươi đấy! Ta là Dương Hùng Vĩ, tộc đệ gia chủ Dương gia, ngươi để ta đợi thật lâu rồi.

Tạ Côn gạt ra nụ cười, cũng cởi mở nói:

- Đã sớm nghe qua đại danh Khương Qua huynh đệ, các bằng hữu mới gia nhập mấy ngày nay luôn nhắc đến ngươi, nói nếu như không thể chiêu mộ Thiên Cương Lôi Hỏa cùng Long Lân Lôi Mã đếnThiên Kiếm Thần Tông, tuyệt đối là tổn thất của chúng ta. Nếu ngươi lại không đến, ta đều muốn sắp xếp người tự mình đi mời.

Dương Hùng Vĩ sững sờ, lời này làm sao lại quen thuộc như vậy:

- Tạ lão tặc, không biết xấu hổ, đó là lời của ta nói.

Tạ Côn liếc nhìn hắn một cái:

- Ai dùng thì là của người đó.

Bầu không khí tại bến tàu nhanh chóng an tĩnh, đều mong đợi nhìn Khương Qua.

Vị gia này thuộc về nhân vật tầng cao nhất bên trong quần thể tán tu của Thần Vực Chi Hải, không biết là đến Kim Bảo đảo mua đồ, hay là thật sự chạy vội tìm tới?

- Ta nghe nói Kim Bảo đảo có Anh Hùng bảng, là tới để nhìn.

Một câu của Khương Qua lập tức đốt lên bầu không khí trên bến tàu.

- Oa!! Thật sự là chạy tới tìm đó.

- Hòn đảo thứ tư của Hải Thần đảo dụ hoặc thực sự quá lớn, ngay cả Khương Qua cũng không thể ngoại lệ.

- Lấy tiềm lực của Khương Qua, nếu như Hải Thần đảo thật sự muốn bồi dưỡng, tương lai chắc chắn là Niết Bàn đỉnh phong, nói không chừng đều có thể đến Bán Thánh!

- Rất có thể Khương Qua sẽ phải kẹp lại cảnh giới, muốn tiếp tục đột phá, chỉ có thể tìm thực lực như hoàng tộc làm nơi nương tựa.

- Không biết hắn là muốn chọn Hải Thần đảo, hay là tiến đến Thiên Kiếm Thần Tông.

Dương Hùng Vĩ vượt lên trước một bước nói:

- Hải Thần đảo đang trù hoạch kiến lập hòn đảo thứ tư, chính là đang thiếu nhân vật anh hùng như Khương huynh thế này.

Tạ Côn không chút khách khí nói:

- Khương huynh là Chí Tôn Thánh phẩm, lại còn là cao giai Niết Bàn cảnh, không nên đến Hải Thần đảo chịu chết, đến Thiên Kiếm Thần Tông, ta có thể bảo đảm ngươi trực tiếp trở thành trưởng lão nội tông, tương lai thậm chí không ở dưới Tạ Côn ta.

Dương Hùng Vĩ quát tháo:

- Chúng ta mời chào anh hùng hải vực, là muốn cùng nhau phấn đấu lý tưởng. Ngươi lại nói xấu Hải Thần đảo ta, đừng trách ta không khách khí!

Tạ Côn cười lạnh:

- Lý tưởng của các ngươi là muốn mạng!

- Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi là ăn tươi nuốt sống! Khương huynh đừng nghe hắn, Thiên Kiếm Thần Tông còn sâu hơn so với biển cả, nếu như ngươi tiến vào nơi đó, chuyện đầu tiên bọn hắn làm chính là bắt Long Lân Lôi Mã của ngươi!

- Đúng là hoang đường, chúng ta đường đường là hoàng đạo, há có thể đoạt của người khác!

- Các ngươi cướp còn thiếu sao?

- Ha ha, lấy chứng cứ ra đây. Ngược lại là Hải Thần đảo các ngươi, gần đây liên hợp Thánh Bằng đảo tùy ý phá hư, dẫn phát biển động tai nạn, tai họa cho dân chúng, đúng là tội không thể tha!

Khương Qua ho nhẹ vài tiếng, chặn ngang bọn hắn giằng co, cao giọng nói:

- Ta cố ý gia nhập Hải Thần đảo, nhưng ta có một điều kiện.

- Ha ha, tốt tốt tốt, Khương huynh làm việc sảng khoái. Hải Thần đảo thứ tư đảo liền gọi là Anh Hùng đảo, cần nhân vật anh hùng như ngươi thế này.

Dương Hùng Vĩ hướng vung một ánh mắt khiêu khích với Tạ Côn, cởi mở cười to:

- Khương huynh cứ nói đừng ngại!

- Ta nghe nói hòn đảo thứ tư còn không có xác định đảo chủ?

Một câu của Khương Qua để cho sự mừng rỡ trên mặt Dương Hùng Vĩ cứng lại, cũng làm cho bầu không khí tại bến tàu nhanh chóng an tĩnh.

Vô số người đưa mắt nhìn nhau, vị đại gia này là tới làm đảo chủ?

Thật mở cửa ra vào sao.

Mặc dù Hải Thần đảo còn không có xác định đảo chủ, nhưng chủ yếu đã ổn định ở trên thân hai vị Bán Thánh đã tìm nơi nương tựa trước đó. Trước mắt hai vị Bán Thánh kia đều đã đi Hải Thần đảo, lấy lòng ba nhà Dương - Ngụy - Lý, cho mình lôi kéo liên quan. Ngay cả rất nhiều tán tu vừa mới gia nhập, cũng bắt đầu chọn ủng hộ Bán Thánh.

- Dương huynh? Ta đang hỏi ngươi?

Khương Qua cưỡi Long Lân Lôi Mã, ở trên cao nhìn xuống nhìn Dương Hùng Vĩ.

Dương Hùng Vĩ ngượng ngùng cười cười:

- Cho đến trước mắt, còn không có xác định.

Bình Luận (0)
Comment