Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1780 - Chương 1780: Chúng Ta Tới Làm Đảo Chủ (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1780: Chúng ta tới làm đảo chủ (2)

Giọng của Khương Qua hùng hậu, trung khí mười phần, rõ ràng truyền khắp bến tàu:

- Ta muốn gia nhập Hải Thần đảo, chỉ có một cái điều kiện... Làm đảo chủ!!

- Hùng Vĩ đệ đệ, nhanh trả lời đi.

Khóe miệng Tạ Côn nhếch, chờ nhìn Dương Hùng Vĩ trở thành trò cười.

Dương Hùng Vĩ kéo khóe mắt ra, lúng túng nói:

- Khương huynh, mặc dù ta đã nghe qua danh uy của ngươi, nhưng muốn làm đảo chủ, đầu tiên cần thực lực, có thể trấn được đám ở trên đảo kia... ừm... Những anh hùng. Cảnh giới của ngươi... Còn giống như thiếu một chút.

Khương Qua nói:

- Không phải ta làm đảo chủ, là lão đại của chúng ta làm đảo chủ.

- Lão đại? Còn các ngươi??

Dương Hùng Vĩ kỳ quái nhìn Khương Qua.

- Khương Qua lại có lão đại? Ai giải thích cho ta ý tứ của lời này với?

- Chẳng lẽ Khương Qua còn có huynh đệ?

- Có thể làm cho Khương Qua cam tâm làm đệ đệ, sẽ là người nào?

- Nghe ngữ khí Khương Qua, hắn hẳn là đã nhận mấy huynh đệ.

- Có thể cùng Khương Qua xưng huynh gọi đệ, khẳng định là nhân vật anh hùng trung nghĩa vũ dũng, còn có thể đều là Thánh phẩm.

Bến tàu rất nhanh đã xao động, đây là thành đoàn tới sao.

Tạ Côn tinh thần phấn chấn, chủ động nói:

- Xin hỏi Khương huynh, lão đại các ngươi là...

Khương Qua nói:

- Chúng ta là năm huynh đệ kết nghĩa, ta đứng thứ ba.

Bến tàu lần nữa bạo động, lấy thực lực cùng danh khí của Khương Qua, cũng chỉ đứng thứ ba?

Người thứ hai là người thế nào, người đầu tiên lại là người thế nào?

Khương Qua tiếp tục nói:

- Chúng ta bình thường hoạt động riêng, chỉ dùng phương thức liên lạc đặc thù. Trước khi đến ta đã để lại vết tích, mấy ngày nữa bọn họ sẽ lần lượt đuổi tới. Nếu như Hải Thần đảo có thể tiếp nhận chúng ta làm đảo chủ của Anh Hùng đảo, toàn bộ năm huynh đệ chúng ta sẽ gia nhập, nếu như không tiếp nhận, chúng ta cáo từ.

- Khương huynh, Hải Thần đảo chúng ta thành ý mời anh hùng các phương, nhưng đảo chủ cụ thể, cùng hình thức tạo dựng đảo thứ tư, còn không có chính thức công bố. Như vậy đi, ta mang ngươi tới Hải Thần đảo chúng ta nhìn trước?

Dương Hùng Vĩ không làm chủ được.

Mặc dù có thể làm huynh đệ kết nghĩa cùng Khương Qua, hẳn là chút nhân vật phi phàm, nhưng xem như Bán Thánh cũng cần cạnh tranh cùng hai vị Bán Thánh trước đó kia.

Huống chi, muốn làm đảo chủ hòn đảo thứ tư, nhất định phải là tự mình thần phục tam đại gia tộc của Hải Thần đảo. Không thể nào thật sự là ai lợi hại thì người đó an vị, Hải Thần đảo cũng không thể nào thật sự làm cho đảo thứ tư tồn tại độc lập, cùng tam đại gia bình khởi bình tọa. Cho nên... Nào có ngang nhiên ra điều kiện làm đảo chủ, vị Khương Qua này quá kiêu ngạo, cũng có chút quá ngây thơ rồi.

Tạ Côn tự định giá một lát, nhiệt tình nói:

- Không biết Khương huynh có nguyện ý mang theo huynh đệ các ngươi đến Thiên Kiếm Thần Tông hay không?

- Đại ca của ta cao ngạo, không muốn chịu làm kẻ dưới. Chính là bởi vì Hải Thần đảo nguyện ý sáng tạo hòn đảo thứ tư, còn có thể cùng ba đảo khác bình khởi bình tọa, ta mới tự tiện chủ trương, mời đại ca tới. Đại ca có nguyện ý làm đảo chủ đảo thứ tư của Hải Thần đảo hay không còn đều chưa xác định. Còn Thiên Kiếm Thần Tông, đến lúc đó rồi nói sau.

Khương Qua dựa theo lời Khương Nghị phân phó, cố ý thừa nước đục thả câu, câu khẩu vị các phương.

Hắn càng như vậy, đám người càng là hiếu kỳ.

Rốt cuộc là nhân vật ngưu bức gì mà lại cao ngạo như thế.

Dương Hùng Vĩ cười ha ha vài tiếng, nhiệt tình nói:

- Xin mời Khương huynh tới chỗ chúng ta nghỉ ngơi trước, chờ ta xin chỉ thị tộc trưởng, nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn hài lòng.

Tạ Côn nói:

- Khương huynh còn không có quyết định gia nhập các ngươi liền chuẩn bị giam lỏng? Khương huynh, vẫn đến chỗ Thiên Kiếm Thần Tông chúng ta đi, chúng ta làm hoàng đạo, sẽ không dùng thủ đoạn hèn hạ, đến lúc đó bất luận ngươi là lựa chọn phương nào, chúng ta đều sẽ tôn trọng.

- Không cần, ta sẽ chờ ở chỗ này.

Khương Qua cưỡi Long Lân Lôi Mã, xông về vách núi xa xa.

Mọi người nhìn Khương Qua đi xa, lại tiếp tục nghị luận ầm ĩ.

Đây là muốn một mực chờ, trước tiên đi nghênh đón sao?

Có thể làm cho Khương Qua tôn trọng như vậy, rốt cuộc vị lão đại kia là nhân vật anh hùng bực nào?

- Đều ở đây nhìn chằm chằm, ta đi xin phép.

Dương Hùng Vĩ cao giọng la lên, bước nhanh rời khỏi.

Nhưng hắn cũng không có thật sự đi xin phép Dương Lam, càng không có phái người thông báo tộc trưởng, mà là tiềm phục tại chỗ tối, yên lặng chờ cái gọi là huynh đệ của Khương Qua.

Ngươi nói có là có rồi?

Mà, một kẻ tán tu mà thôi, thật sự đề cao bản thân mình quá.

Dương Hùng Vĩ đầu tiên muốn xác định rốt cuộc có đáng để bản thân đi xin phép hay không, còn phải xem tình huống là xin chỉ thị Dương Lam, hay trực tiếp báo cáo tộc trưởng.

Tin tức rất nhanh đã từ bến tàu Đông Bộ truyền đến Kim Bảo đảo náo nhiệt, lập tức gây nên phong trào nghị luận không nhỏ.

Đám tán tu nơi này đa số đều nghe qua thanh danh Khương Qua, nhưng không có ai biết hắn lại còn có huynh đệ kết nghĩa.

Nhưng chuyện này lại đều câu lên được khẩu vị của mọi người.

Rất nhiều người đều tuôn đến bến tàu Đông Bộ, muốn nhìn một chút xem cái gọi là huynh đệ của Khương Qua sẽ là dạng nhân vật gì.

Kết quả bọn hắn chờ đợi ròng rã một ngày.

Khi màn đêm lui đi, mặt trời mọc lên ở phương đông, Thiên Hải cũng còn nhuộm thành màu đỏ, rất nhiều người nhàm chán rời khỏi, còn lại đều không có tinh thần gì nữa.

Đột nhiên... Từng tiếng long ngâm hùng hồn từ đại dương mênh mông truyền đến, nhanh chóng rõ ràng, kinh hồn nhiếp phách.

Mây mù cuồn cuộn, cuồng phong tàn phá bừa bãi.

Một con Hắc Lân Dực Long từ trên trời giáng xuống, thân hình tráng kiện, uy mãnh khổng lồ, toàn thân hiện ra ý lạnh lẫm liệt, hai cánh mở rộng chừng hơn năm mươi mét, bao quanh cuồng phong màu đen.

- Hắc Lân Dực Long??

- Đó là Yêu thú sao, hay là Nhân tộc biến thành Yêu Thể?

- Long uy thật mạnh, lại để cho ta đều có chút ngạt thở.

- Dực Long tuy chỉ là nhánh của Long tộc, nhưng bất luận là trên thiên không, hay là dưới lục địa đều có thể xưng vương xưng bá. Đám người bạo động, tranh nhau nhìn ra xa, ai cũng không nghĩ tới thậm chí mình lại có may mắn nhìn thấy Dực Long.

Lúc này, Long Lân Lôi Mã trên vách đá lại phát ra tiếng long ngâm mát lạnh, phóng lên tận trời, đón nhận Dực Long bao quanh cuồng phong nơi xa.

- Mau nhìn! Khương Qua nghênh đón!

- Chẳng lẽ đó chính là huynh đệ mà Khương Qua chờ đợi?

- Dực Long linh văn sao? Đây là lão đại, hay là lão nhị!

- Nhanh nhanh nhanh, ai cho điều tra thêm là cảnh giới gì đi?

Bến tàu náo nhiệt, mong đợi một ngày, không có thất vọng.

Nếu như Dực Long kích phát huyết mạch, tương lai thật sự có khả năng thẳng tới cảnh giới Bán Thánh.

Dương Hùng Vĩ, Tạ Côn đều liên tiếp xuất hiện, vội vàng vọt tới phía trước.

Nếu như vị lão đại này là Dực Long, xác thực đáng để bồi dưỡng.

Bình Luận (0)
Comment