Hứa Như Lai là truyền nhân của Phật Đà Thuỷ Tổ, lại không như ý tại Tu Di Sơn, biến thành con mồi trong mắt Đế tộc.
Hứa Như Lai và Đế tộc đạt thành giao dịch bí mật, thân phó đến Thương Huyền đàm phán, hắn cam đoan với phật môn là không tiếc cái giá nào để trao đổi Thần Phật, nhưng mong muốn thật sự chính là để Thần Phật chết ở chỗ này.
Thần Phật vừa chết, Tu Di Sơn cần đẩy mạnh tân chủ, Hứa Như Lai có thân phận càng có Đế tộc duy trì, thống ngự Tu Di Sơn là chuyện không chút lo nghĩ.
Mà Thần Phật vừa chết, phật môn như rắn mất đầu, Hứa Như Lai vừa vặn mượn cơ hội này, chỉnh đốn phật môn, cũng lợi dụng lòng thù hận kia, chinh phạt Thương Huyền, xác định uy vọng.
- Ừm... Hẳn là như thế này...
Khương Nghị thì thào một câu, trong lòng có được phán đoán đại khái.
Loại chuyện này, người trong nội bộ phật môn không thể nào làm được, Hứa Như Lai thì không phải vậy, hắn là kẻ ngoại lai, càng là... Thánh Phật Ác Phật kết hợp thể!
Nhưng, đối với trận phật môn nội đấu này, Khương Nghị hoàn toàn không có hứng thú, hắn khát vọng là tài nguyên!!
Chiến tranh sắp đến, thời gian cấp bách, hắn muốn trưởng thành, muốn trở nên mạnh hơn, càng phải bồi dưỡng càng nhiều cường giả!
Dựa theo dự định trước đó, hắn là muốn dùng Thần Phật bức Tu Di Sơn cho hắn năm viên thần vật trở lên, thuận tiện để phật môn thành thành thật thật ở lại Thái Sơ. Nếu như phật môn không thỏa hiệp, hắn thật sự sẽ theo kế hoạch mà trực tiếp luyện Thần Phật, đẩy thực lực cho mình, cho Thiên Hậu tăng thực lực lên.
Bây giờ ngược lại thì tốt rồi, Thái Sơ và Hứa Như Lai đã nắm lấy cơ hội, không chỉ có không chịu giao dịch, còn dự định lợi dụng hắn.
Nếu như là thời kỳ bình thường, hắn không để ý mà sẽ trả Thần Phật về, để bọn hắn náo nhiệt một chút, bây giờ thì thế nào?
Nếu như Hứa Như Lai chậm chạp không cho tài nguyên, hắn thật chỉ có thể cho luyện Thần Phật!
Đông Hoàng Thánh Kiệt đứng ở bên cạnh, nhìn lông mày Khương Nghị có chút rủ xuống, lãnh túc không nói, lại có một cảm giác áp bách không dám đánh nhiễu.
Trước đó còn chưa từng tin tưởng, cho đến khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, mới đột nhiên đã hiểu, có ít người chỉ có thể làm tôi tớ, có ít người chỉ có thể làm vương hầu, mà có ít người... Thật sự là Hoàng Giả trời sinh, chính là Khương Nghị, Thiên Hậu cũng thế, bọn hắn am hiểu bày mưu nghĩ kế, am hiểu mưu cục phá cục, còn có tâm tính ổn trọng khác hẳn với người bình thường.
Đối mặt với loại áp bách từ Đế tộc xâm lấn này để cho người ta tuyệt vọng, bọn hắn thì lại từ đầu đến cuối đều không có bất cứ lùi bước suy nghĩ gì, thậm chí ảnh hưởng đến tất cả mọi người bên cạnh hào tình vạn trượng, rõ ràng không có chút phần thắng nào, nhưng thật giống như đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Khương Nghị không có chú ý tới ý nghĩ của Đan Hoàng, sau khi suy nghĩ liên tục, ý thức chìm vào Thông Thiên Tháp, đi đến Tử Nhân không gian tại tầng thứ năm.
Chủ nhân Tu Di chắp tay trước ngực, cúi đầu nhắm mắt, toàn thân trải rộng ấn ký chữ vạn chiếu sáng rạng rỡ, cưỡng ép phong ấn mình, cũng đang chống cự lấy Tử Nhân không gian xâm nhập.
- Nếu như cái chết của ngươi, có thể kích phát phật môn thống nhất chưa từng có, ngươi có thể tiếp nhận sao?
Khương Nghị ngưng tụ ý thức thành hình dáng chính mình, giáng lâm ở trước mặt chủ nhân Tu Di.
Chủ nhân Tu Di khẽ mở tầm mắt:
- Ngươi muốn giết ta?
Khương Nghị nói:
- Là Thái Sơ Đế tộc và Hứa Như Lai muốn giết ngươi. Nếu như Tu Di Sơn muốn đổi ngươi về, vậy thì cần phải trả giá đắt, còn lại phải không đến Thương Huyền, đây đối với Thái Sơ Đế tộc mà nói là chuyện không thể tiếp nhận.
- Cho nên, bọn hắn tìm được Hứa Như Lai, hứa hẹn bồi dưỡng Hứa Như Lai thành chủ nhân Tu Di mới, bảo đảm hắn có thể mau chóng tiến tới Thần cảnh. Cứ như vậy, đầu tiên, Tu Di Sơn có tân thần thì sẽ không quá chấp nhất đổi ngươi về, thứ hai, bọn hắn bồi dưỡng lên Hứa Như Lai thì có thể khống chế Hứa Như Lai. Khống chế Hứa Như Lai, chẳng khác nào khống chế phật môn.
- Nếu như là Phật Tử khác, không thể lại đồng ý từ bỏ ngươi, càng sẽ không đồng ý bí mật mưu đồ cùng Đế tộc. Nhưng, Hứa Như Lai cũng không phải do các ngươi bồi dưỡng, mà là gia nhập sau này, hắn đối với Tu Di Sơn không có tình cảm quá sâu sắc, đối với quan hệ giữa phật môn và Thái Sơ Đế tộc cũng không có nhận biết rõ ràng như vậy, tư tưởng của hắn còn dừng lại tại 'lợi ích hoàng tộc là trên hết'.
Chủ nhân Tu Di mặc niệm phật ngữ, không để ý đến hắn.
Hứa Như Lai là ai, hắn tự mình nuôi dưỡng mười năm, hắn là người rõ ràng nhất.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn chậm chạp không có khâm định Hứa Như Lai là người thừa kế chân chính của Tu Di Sơn, cũng không có từ bỏ bồi dưỡng hai truyền nhân 'Phật Đà' linh văn khác.
- Nếu như ngươi chết, phật môn sẽ bị Hứa Như Lai và Đế tộc khống chế, chuyện này không chỉ đơn giản là đổi chủ, mà là nếu Hứa Như Lai đồng ý với điều kiện của Đế tộc, sinh ra lòng muốn hại ngươi, đã nói lên... Trong lòng của hắn còn ở một tôn Ác Phật. Như thế này chủ nhân Tu Di sẽ mang Tu Di Sơn cùng phật môn tới đâu? Như thế này chủ nhân Tu Di, thật sự có tư cách dung hợp xá lợi của Phật Đà Thuỷ Tổ sao?
Chủ nhân Tu Di vẫn mặc niệm phật ngữ, không có trả lời.
- Ta không quan tâm giao dịch giữa Hứa Như Lai cùng Đế tộc, ta cũng không quan tâm tương lai của phật môn các ngươi, ta càng không quan tâm sống chết của ngươi, thứ ta muốn là Thần Nguyên, là thần cốt linh tủy cùng Thần Dương Huyết! Tình thế, ta đã nói rõ ràng cho ngươi. Đáp án, ngươi đến nói cho ta biết.
Khương Nghị nhìn chủ nhân Tu Di đang mặc niệm phật ngữ ở trước mặt mình, chờ đợi hắn trả lời chắc chắn.
Sống và chết, khả năng vị Thần Phật này đã nhìn rất nhạt, nhưng nhắc đến tương lai phật môn, hắn thật sẽ chăm chú cân nhắc.
Chủ nhân Tu Di mặc niệm phật ngữ, một lần một lần lại một lần.
Khương Nghị từ đầu đến cuối vẫn không có rời khỏi, cứ lạnh lùng nhìn như vậy.
Tử Nhân không gian yên tĩnh giá lạnh, không có âm thanh, không có nhiệt độ, không có năng lượng, thậm chí không cảm giác được thời gian trôi qua.
Hồi lâu... Hồi lâu...
Chủ nhân Tu Di ngừng lại, nhưng vẫn thật lâu không nói gì.
Khương Nghị vẫn không vội, yên lặng bồi tiếp.
- Ai...
Chủ nhân Tu Di than khẽ:
- Cái thân phật này, cho ngươi. Thả phật hồn ta trở lại Tu Di Sơn.
- Còn gì nữa không?
- Ta chỉ có thể dùng bộ thần khu này cho ngươi thần cốt linh tủy cùng Thần Dương Huyết, những cái khác, ta tạm thời không cho được.
- Nhất định phải cho.
- Nếu như ta có thể còn sống sót, phật môn có thể cam đoan thời kỳ đầu cuộc chiến đế ước sẽ không vào Thương Huyền, nhưng thời kỳ sau phật môn nhất định phải tham gia, bảo đảm dân chúng Thương Huyền không nhận chiến tranh tác động.