Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2672 - Chương 2669: Nguyệt Nhãn (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2669: Nguyệt Nhãn (2)

- Ngài đừng nóng giận, ta biết Hứa Đan khẳng định đã bình phục. Dù sao huynh trưởng của nàng cũng là Hứa Như Lai, Phật Đà linh văn, từ khi bắt đầu dùng xương Tổ Đế, hắn đã là người thừa kế được Tu Di Sơn dùng toàn lực bồi dưỡng, phật quang chiếu mấy lần, phật ngữ đến vài tiếng, tinh thần đau đớn tuỳ tiện giải thoát.

Hứa Đức Diệu không muốn nhiều lời cùng tiểu bối này, hừ một tiếng liền muốn rời khỏi.

Nạp Lan Thanh Cảnh lại chuyển xe lăn, ngăn lại lần nữa:

- Ngài tới đây là đại biểu phật môn?

- Đông Hoàng Thánh Kiệt?

Hứa Đức Diệu lười nhác nói nhảm, trực tiếp ra hiệu Đông Hoàng Thánh Kiệt đánh tiểu bối này đi.

Đông Hoàng Thánh Kiệt biết Nạp Lan Thanh Cảnh là ai, đột nhiên ngăn lại, khẳng định bị người ta sai sử, cho nên... Không có phản ứng...

Nạp Lan Thanh Cảnh lại nói:

- Là ai mời ngài đại biểu phật môn đến đàm phán? Là Hứa Như Lai sao? Hứa Như Lai đích thân đến Thương Huyền, hay là ủy thác người khác tới mời? Hứa Như Lai, đang ở Tôn Kim Thành à.

- Đây là chuyện giữa phật môn cùng thế giới Hỗn Độn, có liên quan gì tới ngươi? Tránh ra!!

Hứa Đức Diệu nhíu mày, ngữ khí nghiêm túc, vấn đề này đã để hắn khẩn trương, bởi vì hắn rất lo lắng Khương Nghị sẽ phái người lao tới Chí Tôn Kim Thành, điều tra Hứa Như Lai có phải ở đó hay không.

Nạp Lan Thanh Cảnh bắt được tâm lý ba động yếu ớt của Hứa Đức Diệu, Thần nhãn Tâm Linh thừa lúc vắng mà vào, đồng thời tiếp tục ép hỏi:

- Đừng kích động, ta là người ưa thích bát quái. Ta vẫn luôn đang nghĩ, nếu như chúng ta giết Thần Phật, rốt cuộc phật môn sẽ làm ra phản ứng gì. Nếu như chúng ta thả Phật Đà, Phật Đà lại có thái độ gì. Bây giờ rốt cuộc phật môn cũng phái đến, ngài có thể cho ta một cái đáp án hay không?

- Không phải ngươi là bằng hữu Khương Nghị sao? Ngươi đi mà hỏi Khương Nghị!!

- Trước đó Khương Nghị vẫn luôn không có quyết định chủ ý, hắn rất muốn giết Thần Phật, thế giới Hỗn Độn cũng là có thái độ này, đây chính là một vị thần sống sờ sờ, có thể thay đổi vận mệnh của rất nhiều người. Dù sao cũng đã đắc tội thiên hạ, không sợ lại đắc tội phật môn. Nhưng tổ sơn nơi đó lại vẫn luôn phái người khuyên nhủ, phải chú ý ảnh hưởng của phật môn, cũng phải bận tâm cảm xúc của dân chúng Thương Huyền.

- Ta đã cho Khương Nghị lựa chọn, bây giờ ngươi có thể đi hỏi.

- Ngài không thể nói?

- Tại sao ta phải nói cho ngươi.

- Ta chỉ hỏi một chút mà thôi, ngài đừng nóng nảy.

- Tránh ra!!

- Ngài đường đường là chủ nhân hoàng tộc, thái độ này... Khiến ta thật thất vọng đấy. Bằng vào địa vị thế giới Hỗn Độn chúng ta bây giờ, ngài thật đúng là không có tư cách lớn lối như thế. A, sai, ta quên Hứa Như Lai. Ngài là phụ thân của Hứa Như Lai, bây giờ Thần Phật không có ở đó, Tu Di Sơn hẳn là do hắn làm chủ nhỉ, toàn bộ phật môn đều muốn coi trọng hắn cái này nhất có thành thần tiềm lực Phật Đà đi. Thái Sơ Đế tộc, cũng hẳn là sẽ cố gắng trợ giúp hắn trùng kích Thần cảnh để ổn định lực ảnh hưởng của phật môn.

Nạp Lan Thanh Cảnh liên tiếp kích thích, nhìn như bát quái, nhìn như trêu chọc, nhưng từng câu từng chữ lại đâm thẳng vào một ít chỗ mẫn cảm trong nội tâm Hứa Đức Diệu.

Mà những này chỗ mẫn cảm bị kích thích sau khi, sinh ra ba động, đưa tới ý nghĩ, chính là mấu chốt để Nạp Lan Thanh Cảnh theo dõi.

Trong đầu Hứa Đức Diệu trong nháy mắt hiện lên một ít cảnh ngộ của Hứa Như Lai, lóe lên một cái rồi biến mất, chỉ là ý nghĩ bình thường mà thôi, chính mình cũng không chút chú ý, tiếp đó lại nhíu mày quát tháo:

- Ngươi không xong rồi? Tránh ra cho ta!!

- Ai, ngài thực sự là... Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút...

Nạp Lan Thanh Cảnh lắc đầu, chuyển xe lăn đi ra.

- Hừ! Không hiểu cấp bậc lễ nghĩa!

Hứa Đức Diệu trầm mặt rời khỏi.

Đông Hoàng Thánh Kiệt cười nhạt mà nói:

- Không tiễn, đi thong thả.

Nạp Lan Thanh Cảnh đưa mắt nhìn Hứa Đức Diệu đi xa, khôi phục phần an tĩnh cùng nho nhã thường ngày kia, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ con mèo đen trong ngực, đáy mắt thoáng mắt lấp lóe, yên lặng suy nghĩ.

Đông Hoàng Thánh Kiệt đứng ở bên cạnh, vẻ mặt hơi có vẻ phức tạp.

Người này nhìn như là người vô hại, nhưng việc nhìn trộm nội tâm này... Thật thật sự là đáng sợ.

Bây giờ rõ ràng là nếu Khương Nghị không quản không để ý cưỡng ép kích phát tiềm lực Nạp Lan Thanh Cảnh, tương lai không biết lại biến thành cái dạng gì.

Nhìn trộm nội tâm? Hiểu rõ ý nghĩ? Sau này gia hỏa này còn có thể thay đổi ý nghĩ một ít người hay không?

- Thánh Kiệt cung chủ, làm phiền ngài chuyển cáo Khương Nghị. Đầu tiên, Hứa Như Lai đang ở Chí Tôn Kim Thành, thứ hai, Hứa Đức Diệu có khuynh hướng giết Thần Phật. Thứ ba, thời gian qua Hứa Như Lai ở Tu Di Sơn không dễ chịu. Thứ tư, hiềm nghi Thái Sơ Đế tộc có nhúng tay. Thứ năm, Hứa Đức Diệu... Rất khẩn trương, rất mẫn cảm, hắn là mang theo sứ mệnh đặc thù tới.

Đông Hoàng Thánh Kiệt nhìn chằm chằm Nạp Lan Thanh Cảnh, nhưng tranh thủ thời gian bừng tỉnh, xoay người rời khỏi.

Hắn cũng không muốn bị tiểu gia hỏa này nhìn trộm ý nghĩ nội tâm.

Tuy nhiên, đi không bao xa, Đông Hoàng Thánh Kiệt đột nhiên ngừng lại, hơi chần chờ, hơi trầm ngâm, quay người vừa nhìn về phía Nạp Lan Thanh Cảnh.

- Cái này... Có một vấn đề mạo muội...

Nạp Lan Thanh Cảnh chuyển xe lăn từ đi qua bên cạnh Đông Hoàng Thánh Kiệt, thuận miệng nói:

- Bọn hắn không có hài tử, không phải là không thể, mà là không có bắt đầu.

Khóe mắt Đông Hoàng Thánh Kiệt co rúm, ngưng nghẹn im lặng.

Thế giới Hỗn Độn!

- Hứa Như Lai đang ở Chí Tôn Kim Thành. Hứa Đức Diệu muốn Thần Phật chết. Hứa Như Lai, không có đứng vững gót chân ở Tu Di Sơn. Đế tộc nhúng tay sự vụ phật môn. Hứa Đức Diệu... Mang theo sứ mệnh đặc thù tới...

Khương Nghị đứng ở trước Sí Thiên đại điện, lầm bầm lầu bầu tái diễn suy đoán của Nạp Lan Thanh Cảnh.

Nạp Lan Thanh Cảnh còn không thể trực tiếp xé mở nội tâm của người khác, nhìn trộm tất cả mọi thứ ở bên trong, nhất là cường giả như Hứa Đức Diệu.

Cho nên những suy đoán này đều là Nạp Lan Thanh Cảnh dùng ngôn ngữ nhắm vào, kích thích nội tâm Hứa Đức Diệu, gây nên sau khi ba động mãnh liệt thì tiến hành dò xét.

Nếu như kết luận thay trình tự, chính là —— Thần Phật bị trấn, Đế tộc thừa cơ nhúng tay phật môn.

Hứa Như Lai không như ý tại Tu Di Sơn, tự mình đến Chí Tôn Kim Thành.

Sau đó... Hứa Đức Diệu mang theo sứ mệnh tới, muốn Thần Phật chết.

Khương Nghị có chút ngẩng đầu, ánh mắt không có tiêu cự nhìn lên bầu trời, ý thức phiêu miểu khi thì mình huyễn tưởng thành Thái Sơ Đế tộc, khi thì huyễn tưởng thành cửa phật, lại huyễn tưởng thành Hứa Như Lai cùng Hứa Đức Diệu.

Cuối cùng... sau khi thay đổi trình tự kết luận lại phong phú một chút.

Chính là... Thần Phật bị trấn, Đế tộc lo lắng phật môn làm ra thỏa hiệp, tiện bí mật nhúng tay.

Bình Luận (0)
Comment