- Chẳng lẽ ngươi muốn một mình ta đi qua? Đó là Phong Đô Quỷ Chủ, Quỷ Hoàng đầu tiên của U Minh! Hắn chỉ là đồng ý gặp ta mà thôi, mục đích thực sự là muốn hợp tác cùng ta hay là muốn nuốt ta, ai cũng không biết! Các ngươi không bồi ta đi qua trợ trận, ta chết rồi thì phải làm sao bây giờ?
- Nơi này thì sao? Chẳng may Khương Nghị sớm giết tới đâu?
- Ngươi vừa mới bảo đảm, sẽ không tới!
Chu Phục Sinh nhíu mày, ngược lại có chút khẩn trương.
Triệu Thanh Duẫn lạnh lùng nói:
- Nếu quả thật muốn đi, vậy thì mau chóng hành động. Không chỉ có ngươi bồi tiếp ta, Thái Uyên Thần Tôn, còn có Thánh Hoàng, đều phải bồi tiếp ta. Phong Đô Quỷ Chủ sống mấy chục vạn năm, đã siêu thoát, sẽ không để ý ngươi nói cái gì, càng không quan tâm kỹ xảo đàm phán của ngươi, thứ hắn nhìn chính là thực lực!
- Cho nên chúng ta chỉ có thể thì đều đi, nhất là Thái Uyên Cực Địa, bọn hắn đều quen thuộc cùng rất nhiều Quỷ Chủ Địa Ngục, lần này cũng là bọn hắn bí mật liên hệ, cần đi theo nhất.
Chu Phục Sinh nói:
- Ta không để ý bồi tiếp ngươi...
- Vậy cũng đừng nói nhảm nữa, ngươi cân nhắc mang ai đi qua, có thể nhiều thì mang càng nhiều. Nhất là Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên, Quang Minh linh văn của bọn hắn có uy hiếp rất mạnh tại Địa Ngục, nhất định phải đuổi theo.
Triệu Thanh Duẫn sượt qua người Chu Phục Sinh, không cho hắn bất cứ cơ hội nói nhảm lời nào, sau đó... Tự mình tìm đến Thái Uyên Thần Tôn.
- Ngươi đã chuẩn bị kỹ càng đối mặt với Phong Đô Quỷ Chủ rồi? Ta không thể không nhắc nhở ngươi lần nữa, địa vị và thực lực của hắn tại U Minh đã không ai bằng, nhưng hắn cũng vô duyên với vị trí Đế Tôn, tương đương với các mặt đều đã đến cực hạn, lại vô vọng tiến thêm một bước, cho nên đối với bất cứ chuyện gì cũng đều không có hứng thú, ngươi muốn thuyết phục hắn hợp tác với ngươi, rất khó!! Hắn đồng ý gặp ngươi, càng nhiều là muốn gặp Thái Âm Thần Viêm một lần một trăm ngàn năm chưa từng xuất hiện qua, chỉ thế thôi.
Thái Uyên Thần Tôn già nua còng lưng xuống, hốc mắt hãm sâu, vẻ mặt âm lãnh.
Triệu Thanh Duẫn không có trực tiếp đáp lại, ngược lại nói:
- Có khả năng chúng ta sẽ gặp phải phiền toái.
- Ngươi hoài nghi Khương Nghị sẽ tìm được nơi này?
- Ta hoài nghi, hắn đã biết ta ở chỗ này.
- Cho nên?
- Khương Nghị làm việc, ta rất rõ ràng, hoặc là nhận được tin tức, không quan tâm đến bất cứ thứ gì mà dùng tốc độ cao nhất giết tới, hoặc là chờ góp nhặt đầy đủ năng lượng, nhất cử giải quyết nơi này. Cho nên, hắn hoặc là sẽ đến trong vài ngày nữa, hoặc là sẽ chờ đến sau mấy tháng.
- Ý của ngươi là...
- Ngài cần làm một quyết định lấy hay bỏ....
Chu Phục Sinh khâm điểm Chu Nguyên Bá, Chu Ngạo Hoàng, hai vị Thánh Hoàng, cùng đại bộ phận Thánh Vương và Thánh Linh, thậm chí là Bán Thánh, đều hộ tống tiến về Phong Đô Quỷ Giới.
Bùi Tu Nghiệp, Âu Dương Mục Thiên mặc dù thương thế nghiêm trọng, nhưng dưới sự kiên trì của Chu Phục Sinh và Triệu Thanh Duẫn, cũng vẫn hộ tống đi.
Nam Cung gia tộc thì xuất động càng nhiều cường giả, từ Thái Uyên Thần Tôn, đến lão tổ Thánh Hoàng, lại đến rất nhiều tộc nhân bình thường, đều gia nhập đội ngũ.
Dựa theo lời của Triệu Thanh Duẫn, Nam Cung gia tộc cần bồi tiếp bọn hắn tiến về Phong Đô, làm dẫn đường, làm giới thiệu, cũng cần liên hệ một ít Quỷ Chủ cùng Quỷ tộc quen biết trong Địa Ngục, bí mật tập kết tới chỗ lối đi ở Thái Uyên Cực Địa, đến lúc đó phối hợp với Phong Đô Quỷ Chủ phản kích, cho nên có thể xuất động thì đều cần xuất động.
Trước khi đi, Chu Phục Sinh nhắc nhở hai vị Thánh Hoàng lưu thủ là Nhân Hoàng Chu Thái cùng Vô Thượng Vương:
- Chúng ta sẽ trở về trước cuối tháng chín, các ngươi không cần lo lắng, cũng không cần khẩn trương, bảo vệ tốt pháp trận, đừng hoang phế tu luyện.
Bọn người Chu Thái nhao nhao chắp tay lĩnh mệnh, cũng cầu chúc Chu Phục Sinh thuận lợi kết minh cùng Phong Đô Quỷ Chủ.
Triệu Thanh Duẫn mặt không thay đổi nhìn đám người đang nói lời từ biệt, ánh mắt yên tĩnh, nhìn không ra bất kỳ khác thường gì.
Nhưng Thái Uyên Thần Tôn mặc lên áo bào đen, lại dùng một loại ánh mắt quái dị, nhìn nữ tử mỹ lệ phong hoa tuyệt đại, lãnh diễm khuynh thành này.
Ngày hai mươi sáu tháng tám, vào ngày thứ hai sau khi Triệu Thanh Duẫn xuất quan, bọn hắn đã tập kết số lượng lớn Thánh Linh, Thánh Vương, Thánh Hoàng, xuyên qua con đường sinh tử, giáng lâm đến U Minh Địa Ngục, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất lao tới Phong Đô Quỷ Giới xa xôi.
Chu Thái lưu thủ Thái Uyên Cực Địa, chỉ huy các cường giả thần triều vững chắc pháp trận, cũng tu luyện nhiều hơn.
Làm chủ nhân thần triều, loại làm việc nhìn phức tạp này đối với hắn mà nói đơn giản là chuyện bình thường, không có chút áp lực nào.
- Phong cảnh hoàng đạo hải vực kém xa đại lục thần triều thật.
Chu Thái đứng trên một vách núi cheo leo, nhìn xung quanh hòn đảo với thế núi gập ghềnh.
Thái Uyên Cực Địa là bá chủ duy nhất tại Thần Khấp Chi Hải, hòn đảo có phạm vi vô cùng bao la, mà gần như là hình tròn, đường kính dài nhất tới hơn tám trăm dặm, đáy đảo thì có thể đạt tới hơn hai ngàn dặm.
Trong hòn đảo thì là một vết nứt khổng lồ trực tiếp xuyên suốt với U Minh Địa Ngục, dài đến hơn một trăm dặm, rộng chừng hai ba mươi dặm, đen kịt âm trầm, Âm Lôi cuồn cuộn.
Từ trên cao quan sát xuống, cả hòn đảo nhỏ tựa như là một con mắt Địa Ngục, để cho người ta rùng mình.
Mà nhận tử khí xâm nhập, cả hòn đảo nhỏ trừ núi ra thì chính là rãnh, không hề có thực vật, âm u đầy tử khí. Ngay cả những cung điện kia cũng đều là đục ở giữa núi, thô cuồng lại nguyên thủy.
So với Xích Thiên hoàng thành phồn hoa náo nhiệt, nơi này gần như là khác một cách cực đoan.
Chu Thái không biết người khác là cảm giác gì, dù sao hắn đây cũng là Nhân Hoàng cao cao tại thượng, là có chút bi thương.
- Các con dân thần triều, không biết có hận chúng ta hay không.
- Sau trận chiến Đế ước, Thương Huyền nên đi nơi nào, chúng ta lại có thể trùng kiến thần triều không? Phần Thiên Thần Hoàng, không biết cái ngày ngươi chết thảm đó, nhìn qua Thương Huyền đại địa bị khói lửa bao phủ, có một tia hối hận hay không, có thể cho là, ngươi là tội nhân Thương Huyền hay không.