Chu Thái đứng chắp tay đón gió lạnh ở đó, tự lẩm bẩm.
Thời gian trôi qua từng ngày, Thái Uyên Cực Địa rét lạnh lại yên tĩnh, nhưng các cường giả Xích Thiên Thần Triều lại náo nhiệt tu luyện, đầy lòng mong đợi chuẩn bị cho chiến tranh.
Trong lòng bọn họ đều kìm nén cơn ác khí, đều muốn hung hăng phát tiết một trận.
Lúc trước không thể nổ tung chiến tranh tại Xích Thiên hoàng thành, quyết đấu một trận ngay ở chỗ này đi.
Bọn hắn muốn để Khương Nghị rõ ràng nhận thức được, Xích Thiên Thần Triều không phải chạy trốn, mà là di chuyển chiến lược!
Bọn hắn càng phải để Khương Nghị biết, cho dù là rời khỏi Thương Huyền, bọn hắn cũng là nhân vật không thể chiến thắng!
Bọn hắn càng khát vọng nhìn thấy thời khắc Phong Đô Quỷ Chủ giết ra U Minh, nhìn thấy tràng cảnh Khương Nghị hốt hoảng chạy trốn!
Ngày mùng bảy tháng chín!!
Đám người Triệu Thanh Duẫn rời khỏi sau mười ngày, mặt trời dâng lên giống như thường ngày, ánh nắng mặt trời chiếu rọi biển cả, duy chỉ không chiếu vào bình chướng tử vong của Thái Uyên đảo.
Khi các cường giả thần triều tu luyện, kiểm tra pháp trận giống như thường ngày, đám người phía bắc hòn đảo đột nhiên chú ý tới không gian phương xa nổi lên tầng tầng gợn sóng, lúc bọn hắn đang hiếu kỳ nhìn quanh, không gian lại rung chuyển mãnh liệt như là bầu trời nổi lên 'Sóng cả', vặn vẹo va chạm trong phạm vi lớn, sau đó là... Sụp đổ... Ầm ầm...
Liệt diễm bạo động, như biển gầm sôi trào, như đại dương mênh mông chảy ngược, liệt diễm vô biên vô tận từ bầu trời mãnh liệt lao ra, cường quang hừng hực rọi khắp Thiên Hải, cũng chiếu thấu tầng tầng bình chướng, phía bắc hòn đảo Thái Uyên Cực Địa đều bị chiếu thành màu đỏ như máu.
Khương Nghị, Tru Thiên Thần Tôn, Kiều Vô Hối, Khương Qua, Khương Bá, cùng Hồng Hoang Thiên Long, Huyền Vũ, Ngu Chính Uyên, Loan Đình cùng với số lượng lớn cường giả Vạn Thế, liên tiếp xông ra hư không.
- Tản ra!! Đánh!!
Khương Nghị đầy rẫy sát ý, không chần chờ chút nào.
Hắn hét lên một tiếng ra lệnh, số lượng lớn Không võ mang theo bọn người Kiều Vô Hối nhanh chóng trải rộng ra mấy trăm dặm, Thánh Hoàng phía trước, Thánh Vương ở bên cạnh, Thánh Linh ở phía sau.
Thánh huyết đang thiêu đốt, thánh uy đang sôi trào, chiến ý kinh khủng khiến đất trời vặn vẹo.
- Đó là Khương Nghị??
- Vạn Thế Thần Triều tới??
- Nhanh như vậy sao?
Các cường giả Nam Cung gia tộc đang đóng giữ bên ngoài pháp trận nhao nhao biến sắc.
Không phải nói sớm nhất cuối tháng chín sao? bây giờ mới mẫu thân nó vừa mới tiến tháng chín!!.
- Thiên Phạt!
Kiều Vô Hối hóa thân thành Bất Diệt Thiên Hoàng, thôi động Thiên Phạt Thần Kiếm.
Mặc dù trước đó Thiên Phạt Thần Kiếm bị Bùi Tu Nghiệp nhận chủ, nhưng Phần Thiên Diệt Thế Viêm của Khương Nghị am hiểu phần diệt vết tích vạn vật, trên đường tới đây đã triệt để chặt đứt liên hệ giữa Thiên Phạt Thần Kiếm cùng Bùi Tu Nghiệp, bây giờ... Nó đã thuộc về Kiều Vô Hối!!
Rốt cuộc Kiều Vô Hối cũng có một thanh Thần Binh đáng kiêu ngạo, trên đường đi đều đang mong đợi uy lực của nó.
Giờ khắc này, hắn dùng toàn lực phóng thích, Thiên Phạt Thần Kiếm bắn ra ánh sáng, chiếu sáng hoàn vũ, thần uy khủng bố khuấy động toàn trường, uy lẫm tất cả Thánh Linh, Thánh Vương, thậm chí là Thánh Hoàng.
Thiên Phạt Thần Kiếm tỏa ánh sáng chói mắt mà quỷ bí, như là có thể chiếu thấu linh hồn của tất cả mọi người, thẩm phán thiện ác tại kiếp này.
Giờ khắc này, bầu trời oanh minh, đại đạo hiển hiện, như từng con Cự Long vờn ở xung quanh, lại như tinh hà lao nhanh không dứt, ở xung quanh Bất Diệt Thiên Hoàng hiện ra hình ảnh kỳ diệu ầm ầm sóng dậy.
Cảnh tượng hoa lệ, uy thế càng kinh khủng tuyệt luân, như là trải rộng ra thiên địa pháp trường, muốn gây nên thiên phạt thẩm phán.
- Giết!!
Bất Diệt Thiên Hoàng kích phát toàn lực, hai cánh giương cao, Thiên Phạt Thần Kiếm đánh ra tuyệt thế kiếm mang, Thánh Hoàng đại viên mãn bộc phát cực hạn, phóng xuất ra thần uy chân chính.
Hống hống hống!
Lần này Hồng Hoang Thiên Long cõng đến Hồng Mông Thiên Bia, cao giọng hét lớn, long văn thức tỉnh, tuyệt thế long uy quay quanh, sôi trào lên sóng triều Hồng Mông, uy thế long văn được mở rộng, giống như là thời khắc khai thiên tích địa sinh ra Tổ Long đầu tiên, hoành hành khắp thế gian, miệt thị dân chúng, cuồng bạo đánh tới bình chướng.
Huyền Vũ cứ như là viên thiên thạch va chạm mặt biển, ngẩn đầu lên trời hét lên đầy giận dữ, rung chuyển đại dương mênh mông, thân hình khổng lồ hơn năm trăm mét chập trùng mãnh liệt, biển động nhấc lên sóng cả cao vạn trượng, mang theo cuồng lực vô tận, chợt vỗ tới bình chướng bảo vệ.
Khương Bá, Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Càn,... tất cả cường giả đều kìm nén sức lực, trên đường đi bọn họ đều đang tích súc năng lượng, tại thời khắc này đã được phóng thích toàn diện.
Bọn hắn biết rõ thực lực của loại Thần cấp hoàng đạo như Thái Uyên Cực Địa này, nhất là sau khi có được Xích Thiên Thần Triều vào ở, cũng tất nhiên sẽ gia cố thêm cả Xích Thiên đại trận, cho nên nhất định phải phát huy lên ưu thế tập kích, trước khi Thái Uyên Cực Địa, Triệu Thanh Duẫn, cùng các cường giả Xích Thiên kịp phản ứng, tận hết khả năng phá hủy pháp trận.
Khương Nghị vung lên Liệp Thần Thương, quy mô ầm vang tăng vọt, sau khi thẳng tới ngàn trượng, thân thương có Huyết Hà lượn lờ, vô số linh hồn Thần Ma gào thét, mũi thương nhanh chóng xoay tròn, cuốn lên cuồng triều sát lục vô biên.
Tru Thiên Thần Tôn tế lên Tru Thiên Thần Kiếm, huyết quang vô biên, xé ra đại đạo trời cao, chém chết quỹ tích bầu trời, như là xuyên qua cổ kim, cùng với tiếng vang chấn thiên động địa, chém về phía Thái Uyên Cực Địa.
Ầm ầm!!
Nhiều loại năng lượng bạo động, đảo loạn năng lượng tự nhiên, vặn vẹo đại đạo pháp tắc, lấy uy thế giống như hủy trời diệt đất, nghiền ép bầu trời, đánh sụp đổ bình chướng bảo vệ của Thái Uyên Cực Địa.
Bình chướng bảo vệ tại Thái Uyên Cực Địa vô cùng cường đại, đây là chuyện không thể nghi ngờ, không chỉ có được gia cố vài vạn năm, cũng tiếp lấy 'con mắt Địa Ngục', nhưng… pháp trận mạnh hơn đều cần lực lượng duy trì. Mà pháp trận bây giờ, không chỉ có không có bao nhiêu cường giả đóng giữ, còn bị bí mật kéo ra số lượng lớn tài nguyên.
Cứ như vậy, dưới sự phóng thích toàn lực của bọn người Khương Nghị, pháp trận phía bắc Thái Uyên Cực Địa đã đổ sụp, cả hòn đảo nhỏ đều mở rộng.