Nếu như lịch sử tái diễn, bọn hắn có thể sẽ 'giống như bọn hắn' hay không, sẽ dứt khoát quyết nhiên bỏ qua sinh mệnh, chờ đợi một hi vọng mờ mịt hư vô.
Bọn hắn không biết mình có thể làm được tới trình độ gì, nhưng 'bọn hắn' đã dùng hành động thực tế để làm gương mẫu đến cực hạn nhất.
Đi trong nhóm tượng đá, nhìn từng pho tượng sinh động như thật, cảm nhận được túc sát cùng chiến ý tràn ngập, lần đầu tiên bọn hắn cảm nhận được xúc động, như là toà thiên môn này đang bóp méo thời không, kết nối đến ngàn năm trước cùng ngàn năm sau, bọn hắn thấy được sự bi tráng và hào hùng của ngày đó, cảm nhận được sự tuyệt vọng cùng cầu nguyện của 'bọn hắn'.
Bọn hắn cũng lần đầu tiên thật sự hiểu được tại sao Thiên Hậu và Khương Nghị lại chấp nhất với báo thù, bởi vì… họ đã gánh chịu thật rất rất nhiều.
Chu Thanh Thọ đứng trước một pho tượng, vẻ mặt phức tạp.
Tiêu Phượng Ngô đi tới, nhìn pho tượng, lại nhìn Chu Thanh Thọ:
- Các ngươi... Dáng dấp... Giống như...
Chu Thanh Thọ nghiêm túc khó có được, thì thào khẽ nói:
- Đúng vậy, giống như... Giống như...
- Còn có hi vọng thức tỉnh không?
Khương Nghị đứng ở trước ba pho tượng, hắn kiềm nén không được nữa, nước mắt cứ tràn đầy hốc mắt.
Vương Tranh, Thành Bành, Thác Bạt Vân.
Cận vệ trung thành nhất kiếp trước, cũng là ba vị trong ngũ đại chiến nô.
Bọn hắn đều từng là người được giải cứu ra từ bên trong Nô Đãi tràng, cũng đều là những người đi theo Khương Nghị sớm nhất.
Bọn hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn làm bạn ở bên cạnh Khương Nghị, trung thành tuyệt đối, không oán trách không hối hận.
Bọn hắn sống mà đi ra Thiên Khải chiến trường, lại dứt khoát tế dâng cho Đông Nam Thiên Môn.
Trong tất cả pho tượng, bọn hắn… là những người quỳ duy nhất!
Bọn hắn... Hai tay dâng bả vai, dùng sức cúi đầu, như là đang thành tín cầu nguyện.
Tần Vị Ương nhẹ giọng thở dài, nói:
- Thời gian quá lâu, phong ấn đã thấm vào linh hồn, rất nhiều người ngay cả linh hồn cũng đều bị hóa đá.
Khương Nghị nói:
- Có hi vọng để rút linh hồn đi ra hay không? Ta tái tạo thân thể cho bọn hắn.
Tần Vị Ương lắc đầu nói:
- Linh hồn bọn hắn nhận phải xâm nhập, rời khỏi thạch thể thì sẽ lập tức tiêu tán.
Khương Nghị nhắm mắt lại, nói:
- Nếu như cưỡng ép tỉnh lại, bọn hắn có thể còn sống bao lâu?
Tần Vị Ương nói:
- Cái này khó mà nói được. Ngài muốn làm gì?
Khương Nghị khẽ nói:
- Ta muốn một ngày nào đó trong tương lai, chính miệng nói một tiếng... Thương Huyền nhất thống, Vạn Thế vĩnh xương với bọn hắn. Để bọn hắn an giấc, để bọn hắn trùng nhập luân hồi, cảm nhận Thương Huyền an bình.
Tần Vị Ương yên lặng nhìn tượng đá, khẽ nhếch môi, muốn nói cái gì đó, nhưng lại trong lúc chần chờ mà trầm mặc xuống.
Thật lâu...
- Năng lượng Thần Nguyên còn lại bao nhiêu?
Khương Nghị từ trong đau đớn khôi phục lại, bảo đảm tất cả tượng đá dần dần chuyển dời đến Thông Thiên Tháp.
- Còn lại khoảng một phần ba.
Tần Vị Ương có thể mang theo một trăm ngàn tướng sĩ kiên trì đến bây giờ, toàn do Thần Nguyên không ngừng tiếp tục dùng thần lực tẩm bổ, nhưng dài đến ngàn năm tiêu hao, đã để Thần Nguyên vô cùng suy yếu.
- Ý nguyện của Tu La, muội cũng đã rõ ràng. Chuẩn bị dung hợp Thần Nguyên đi. Một phần ba Thần Nguyên, hẳn là có thể để cho muội xông Thần Linh cảnh, nếu như không thành công, phía sau lại tìm đến Hoàng Nê Đài.
Khương Nghị kiếp trước không dám nói nhất định có thể tạo nên tân thần, dù là Thể chất Nhân Linh hiếm thấy như Tần Vị Ương, nhưng chỉ cần có Hoàng Nê Đài là có thể biến không thể thành có thể.
- Ta vừa mới đạt được một thần vật, Huyền Hoàng Mẫu Thạch của Tinh Linh Đế tộc. Nó hẳn là có thể kích phát tiềm lực của ta, lại phối hợp với Thần Nguyên... vẫn phải có hi vọng.
Phụ thân của Tần Vị Ương kỳ thật chính là 'Thạch Hổ' mà nàng cưỡi, nhưng mẫu thân của nàng lại là một con người.
Linh tộc cùng Nhân tộc kết hợp bình thường mà nói không thể nào kéo dài ra sinh mệnh, nhưng vẫn phát sinh kỳ tích, nàng đã ra đời.
Vì thai nghén nàng, mẫu thân của nàng đã dâng hiến sinh mệnh. Nàng bị coi là dị loại, bị phỉ nhổ và đuổi đi, suýt nữa chết yểu, là Thiên Nghi Nữ Hoàng bảo vệ nàng, cũng bồi dưỡng nàng lớn lên.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn không chịu được chỉ trích ở nơi đó, nàng mang theo phụ thân rời khỏi Tinh Linh đại lục, đi đến Thương Huyền xa xôi.
Cũng là tại Thương Huyền, nàng gặp được tình yêu của nàng, cũng gặp được 'sự nghiệp to lớn' để nàng nguyện ý hi sinh.
Huyền Hoàng Mẫu Thạch là bảo vật đặc hữu của Tinh Linh đại lục, đối với Linh tộc mà nói, nó có thể được xưng là thần vật tuyệt đối, có công dụng kỳ diệu vô tận, bình thường đều là Tinh Linh trong Đế Thành mới có tư cách hưởng dụng.
Cảnh giới của nàng bây giờ là Thánh Hoàng đại viên mãn, nếu như có thể dùng Huyền Hoàng Mẫu Thạch kích phát tiềm lực Linh tộc trong cơ thể, lại dùng Thần Nguyên mà Tu La đặc biệt lại cực kỳ bao dung kích phát tiềm lực Nhân tộc, nàng thật có hi vọng xông vào Thần Linh cảnh.
- Thời gian cấp bách, bây giờ muội liền vào Thông Thiên Tháp bế quan.
- Không kém một hai tháng này, ta muốn bồi tiếp mọi người cùng hành động.
Tần Vị Ương nhìn về phía bọn người Dạ An Nhiên.
Đây đều là thuộc cấp Thần Hoàng kiếp này mời chào, số lượng Thánh Vương và Thánh Hoàng để cho nàng kinh ngạc, nàng rất muốn nhìn một chút xem thực lực của bọn hắn như thế nào.
Khương Nghị đều triệu tập bọn người Dạ An Nhiên lại, nói:
- Tản ra hành động, ba người một tổ, săn bắt Huyễn Vụ Mê Điệp cùng Cửu U Địa Minh Nha. Huyễn Vụ Mê Điệp sinh hoạt tại Thiên Hải, chiếm cứ trên một ít hòn đảo bí ẩn, mê vụ của bọn chúng có thể chế tạo ảo giác, còn có thể vặn vẹo thời gian, thời điểm bắt, ngàn vạn lần phải cẩn thận, mà phải là còn sống!
- Cửu U Địa Minh Nha sinh tồn ở nơi vực sâu dưới đáy biển, lấy linh hồn làm thức ăn, sẽ còn hút ký ức, khi bắt, chết hay sống không cần lo, chúng ta muốn là thú nguyên của bọn chúng. Nghe nói có thể tẩm bổ linh hồn, đề cao ngộ tính, còn có thể luyện dược.
- Chúng ta bắt Huyễn Vụ Mê Điệp.
Tặc Điểu và Đại Vương là kẻ đầu tiên hô to, Chu Thanh Thọ còn không có kịp phản ứng thì đã bị cưỡng ép kéo đi.
- Chúng ta lùng bắt Cửu U Địa Minh Nha.
Khương Quỳ, Khương Diễm còn có Triệu Thời Việt, xông vào vực sâu đáy biển.
Bọn người Dạ An Nhiên cũng lựa chọn mục tiêu, liên tiếp hành động.