Có Cửu Thủ Thiên Long Ngao Anh, một tôn Bát Thủ Thiên Long, Bạo Phong Cự Long, Thương Hải Cự Long, Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng, luân hồi Cổ Long.
Có Bạch Hổ Yêu Thần, hai tôn Thánh Hoàng Bạch Hổ, một tôn Thánh Hoàng Cùng Kỳ, Thao Thiết, Đào Ngột, Đại Địa Hùng Hoàng, cự thú hải dương.
Có Hắc Hoàng Thiên, Hình Thiên Ma Hoàng, Kình Thiên Ma Hoàng, mười tám vị Thánh Hoàng của Hắc Ma đại lục.
Có Chu Phục Sinh, Thái Uyên Thần Tôn, Chu Nguyên Bá, Bùi Tu Nghiệp!
Còn có... bốn tôn thần Khương Nghị săn giết lúc mới bắt đầu khai chiến, Ngao Tiêu, Ngao Tất, Hắc Liễm, Địch Nhung, Thủy Tổ Ngư, Thiên Uy Thần Tôn.
Những tù binh này có một số đã chết, có một số thì linh hồn bị trọng thương đang hấp hối.
Toàn bộ bị đám người Kiều Vô Hối kéo lấy, áp chế ở trên vách đá sóng cả mãnh liệt.
Rống!!
Huyền Vũ Thái Tổ cuồng bạo đạp động hải triều, lên cơn giận dữ.
Ngao Lê, Thiếu Hoàng bi phẫn gầm thét, sát khí ngập trời.
Nhưng nhìn tộc nhân gần ngay trước mắt, nhìn bọn người Khương Nghị cuồng nhiệt hung tàn, bọn hắn không thể không cố nén xúc động.
- Kỷ Nguyên năm hai mươi mốt, tháng một... ngày hai mươi!!
Giọng Khương Nghị hét lớn, vang vọng đất trời.
- Đế tộc bại lui! Nhân tộc, tam thần chạy trốn, còn lại toàn diệt!! Yêu tộc, Thất Thần Bát Thánh tan tác, còn lại... Toàn diệt!! Hắc Ma Đế tộc, toàn quân bị diệt: Huyết Ma Đế tộc, bại trốn Đông Bắc!!
- Ta, Phần Thiên Thần Hoàng, đại biểu Thương Huyền, chính thức tuyên cáo với Bát Châu Thập Tam Hải: trận chiến thủ vệ tại Thương Huyền, đại thắng kết thúc!
- Từ hôm nay, bất kỳ Thần tộc Đế tộc nào, chưa cho phép mà còn dám đặt chân Thương Huyền nửa bước, Thương Huyền sẽ nâng lệnh truy sát... Vạn năm không rút lui! Không chết không thôi!!
Giọng Khương Nghị càng ngày càng cuồng nhiệt, càng ngày càng khàn đi, vẻ mặt cũng trở nên dữ tợn trong sự điên cuồng.
- Thương Huyền thủ vệ chiến, đại thắng!! Đại thắng!!
- Đại thắng!! Đại thắng!
- Chúng ta... Thắng!!
Bọn người Kiều Vô Hối, phát ra tiếng gào thét cuồng nhiệt mà điên cuồng đối với đại dương mênh mông mãnh liệt, đối với Đế tộc đang tức giận, có người cuồng hỉ, có người rơi lệ, có người cuồng loạn không ngừng hét lớn.
Chúng ta, thắng!!
Trước sau hai đời kiên trì, mấy chục năm chinh chiến đẫm máu.
Bọn hắn nghịch thiên mà đi, thay đổi càn khôn.
Bọn hắn biến không thể thành có khả năng, bọn hắn rèn đúc thời đại thuộc về mình!!
Rống...
Đám Ngao Anh bị trấn áp suy yếu gào thét, trong bọn họ có Thần tộc có Đế tộc, chưa từng nhận khuất nhục như vậy, bị đè đầu xuống đợi làm thịt, bị xem như tế cờ tuyên ngôn.
- Thắng... Vậy mà... Thắng... Làm sao có thể... Thắng...
Chu Phục Sinh bị Thiên Phạt Thần Kiếm đánh xuyên, linh hồn suy yếu, thân thể rách rưới, ý thức hốt hoảng.
Huyền Vũ Thái Tổ tức giận không kiềm chế được, thác hải hét giận dữ:
- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi đừng phách lối quá sớm. Chúng ta lui, nhưng không có nghĩa là chúng ta thất bại, kẻ thống trị chân chính là Đế tộc, người thống ngự thế giới này thật sự, là Đế Quân!!
- Ngươi và Tu La, Thương Huyền và Địa Ngục, tiếp nhận lửa giận đến từ Đế Quân, trấn áp đến từ Đế Quân đi.
Khương Nghị giơ tay phải lên cao cao:
- Tế, anh linh chiến tử ngàn năm trước! Tế, các nhân kiệt hào hùng bảo vệ Thương Huyền mà chết! Chém!!
- Chém!!
Bọn người Kiều Vô Hối nhao nhao gầm thét, nâng đao chém đầu, trấn đao toái hồn!!
Khương Nghị căm tức nhìn liên quân Đế tộc xa xa, lần nữa gào thét:
- Tất cả mọi người chúng ta còn may mắn sống đến bây giờ, uống máu tuyên ngôn, vĩnh viễn, thủ vệ Thương Huyền đại lục, đời đời truyền thừa, ngọn lửa bất khuất. Chúng ta, không sợ uy hiếp, chúng ta, không sợ cái chết, chúng ta... Thề sống chết nghênh chiến người ti tiện xâm nhập!
- Thề sống chết nghênh chiến người ti tiện xâm nhập!!
Bọn người Kiều Vô Hối nhao nhao gầm thét, đã là đang tuyên cáo với Đế tộc, cũng là đang lăng nhục hành vi xâm lấn của Đế tộc.
Khương Nghị chỉ liên quân Đế tộc phía xa:
- Trở về chuyển cáo Đế Quân của các ngươi, có đảm lượng, thì đến Thương Huyền giết ta! Không có can đảm, thì đi Đăng Thiên Kiều, ta chờ đám các ngươi!
Đại chiến Thương Huyền kết thúc!!
Lúc bắt đầu oanh động, khi kết thúc càng oanh động.
Khắp thế gian đều kinh ngạc!
Trước đó tất cả mọi người từng dự đoán Khương Nghị chắc chắn sẽ thua, Thương Huyền đại lục ắt gặp chinh phục, trận hỗn chiến cả thế gian chú ý này xem chút chính là Khương Nghị kết thúc bi tráng, cùng đối kháng giữa Đế tộc và phân chia lãnh địa với nhau.
Kết quả thì sao đây?
Khương Nghị vẫn đang một mực sáng tạo kỳ tích lại lần nữa rèn đúc truyền kỳ bất hủ!
Phần Thiên Thần Hoàng, thực sự trở thành kẻ thống trị không thể coi thường ở thời đại này!
Thương Huyền đại lục, cũng thực sự trở thành lãnh địa chủ quyền không người dám mơ ước!
Đại Hạ hoàng triều!!
- Thương Huyền đại thắng!! Đế tộc tan tác!! Đồ sát Thần Ma... Ba mươi ba vị!!
Theo lời tuyên bố cao điệu của Lý Quân Dao, hàng tỷ dân chúng lâm vào cuồng hoan.
Bọn họ kích động la lên, ôm chầm lấy nhau, thậm chí là rơi lệ.
Phóng thích dưới cơn khủng hoảng cực độ để bọn họ khó mà tự kiềm chế được.
Thắng?
Phần Thiên Thần Hoàng vậy mà lại thắng thật?
Dài đến ba mươi ngàn năm khuất nhục, rốt cuộc cũng trở thành lịch sử?
Phần Thiên Thần Hoàng mang theo cường giả một tay hắn bồi dưỡng, đuổi tất cả người xâm nhập?
Đây là chiến tích vang dội cổ kim đến cỡ nào!
Đây là vinh quang tỏa sáng vạn cổ đến cỡ nào!
Càng làm cho bọn hắn kích động là, Nhân tộc, Yêu tộc cùng Ma tộc tan tác, cùng số lượng cường giả Thương Huyền may mắn còn sống sót, đủ để cho Đế tộc thiên hạ lại không có bất kỳ bên nào dám can đảm đặt chân đến Thương Huyền.
Thương Huyền yếu nhất, đột nhiên trở thành đại lục mạnh nhất, khinh thường Bát Châu Thập Tam Hải?
- Phần Thiên Thần Hoàng!
- Phần Thiên Thần Hoàng!
Tám vạn dặm cương vực tại Đại Hạ hoàng triều, vang vọng anh danh của 'Phần Thiên Thần Hoàng', kéo dài không tiêu tan.
Lý Quân Dao cùng bọn người Khương Hồng Võ đứng tại đỉnh núi, ngắm nhìn Đại Hạ cương vực đang sôi trào, rung động càng kích động.
Kết thúc, cuối cùng cũng kết thúc, bọn hắn chứng kiến Khương Nghị trưởng thành, càng chứng kiến một đoạn lịch sử ầm ầm sóng dậy.
Thử hỏi cổ kim, mấy người có thể bằng?
Bọn hắn không kịp chờ đợi muốn đuổi tới chỗ Khương Nghị, cùng hắn hưởng thụ cái thời khắc vinh quang vô tận này.
Nhưng, đối với Khương Nghị mà nói, mặc dù Thương Huyền kết thúc chiến tranh, nhưng nguy cơ mới lại như lửa sém lông mày.
Cái đầu tiên, U Minh Địa Ngục xé bỏ hiệp nghị ngang nhiên xâm lấn Nhân Gian giới, không thể nghi ngờ là trái với cấm kỵ sinh tử. Đối với Đế tộc mà nói, đây là khiêu khích nghiêm trọng không thể tha thứ, đối với U Minh mà nói, cần nghiêm túc xử lý.
Cơ hồ có thể khẳng định, Tu La chắc chắn phải chết!!
Cho nên Khương Nghị nhất định phải chuẩn bị nhúng tay, dù là khai chiến toàn diện cùng U Minh Địa Ngục.
Cái thứ hai, mặc dù Thương Huyền thắng, nhưng Khương Nghị còn không phải Đế Quân. Đế tộc thảm bại toàn diện đã kích thích các chưởng khống giả chân chính của thế giới. Một khi Đế Quân đặt chân đến Thương Huyền, Khương Nghị đã trải qua hai đời chống lại lấy được thắng lợi, đều sẽ sụp đổ.
Cuối tháng một năm hai mươi mốt.
Sau khi chỉnh đốn ngắn ngủi, Khương Nghị lấy danh nghĩa chủ nhân Thương Huyền, lấy danh nghĩa thống lĩnh chi đội chiến tranh mạnh nhất thiên hạ, phát ra tuyên chiến mới.
Nhưng không còn là Đế tộc, mà là U Minh Địa Ngục!!