- Chiêu cáo U Đô Quỷ Hoàng, Phong Đô Quỷ Hoàng!! Nếu dám làm tổn thương huynh đệ ta dù chỉ một chút!! Chư Thần Thương Huyền sẽ san bằng Phong Đô Quỷ Thành, U Đô Quỷ Giới, trọng chỉnh U Minh Địa Ngục! Nếu ngươi không tin, kính thỉnh chờ đợi!
Năm hai mươi mốt, ngày mùng tám tháng thai, Khương Nghị trở về Thượng Thương cổ thành, một lần nữa chân chính mở ra Phong Thần đại điển!!
Bốn tòa Hoàng Nê Đài hoàn toàn mới phân biệt giao cho Khương Qua, Triệu Thời Việt, cùng Tịch Nhan và Bạch Tai!
Thời điểm trước đó phân phối Hoàng Nê Đài, còn không có gây nên quá lớn bạo động, nhưng lần này lại bạo phát tranh đoạt.
Thật sự là thanh thế Phong Thần đại điển đưa tới, cùng bí mật dính đến, đều quá lớn, lớn đến nỗi vượt qua mong muốn ban đầu của tất cả mọi người, thậm chí là ngoài phạm vi hiểu biết.
Ban đầu, đều tưởng rằng đó là một thần vật, có thể tạo thần.
Mặc dù chuyện kia đã rất khiếp sợ, nhưng ai có thể nghĩ tới thứ này lại còn có thể khiến cho không gian và thời gian vặn vẹo, bày biện ra thời đại Hồng Hoang, cùng một đoạn sử thi giống như Phong Thần đại điển.
Cho nên thứ này không chỉ có thể tạo thần, còn không chỉ đang tạo thần!
Cuối cùng, sau khi Khương Nghị và bọn người Thiên Hậu lặp đi lặp lại thảo luận, đã tuyển định bốn người.
Khương Qua cùng Triệu Thời Việt, không chỉ là Phượng Hoàng, càng đã bồi bạn vô số trận chiến tranh, công huân rất cao.
Bạch Tai, không chỉ có tiềm lực to lớn, mà còn trung thành tuyệt đối.
Tịch Nhan, ngoại trừ thân phận hoàng phi, càng quan trọng hơn là Thôn Thiên Ma Hoàng kiên trì.
Về phần Đại Vương, Tặc Điểu, bọn người Hàn Ngạo, không cần Hoàng Nê Đài, đủ để vấn đỉnh cảnh giới Thần Linh.
- Lại phải bắt đầu!
Đại Vương, Tặc Điểu bọn hắn vây tụ cùng một chỗ, đang mong đợi Phong Thần đại điển chân chính.
Lần này không có ai quấy rầy, không cần có bất kỳ lo lắng, đại điển Phong Thần hoàn chỉnh đã sắp bắt đầu.
- Rất muốn ngồi ở phía trên kia a.
Đôi mắt đẹpc của Đông Hoàng Như Yên sinh huy, hâm mộ nhìn bọn người Kiều Vô Hối dần dần tế lên Hoàng Nê Đài.
Đại Vương run lẩy bẩy thân thể:
- Lúc nào mạnh hơn như thế, thành thành thật thật sự phế vật không tốt sao?
- Ai là phế vật!! Bản cô nương là thiên tài!
Đông Hoàng Như Yên tức giận, giận dữ vỗ vỗ mai rùa dưới thân, kết quả dùng sức quá mạnh, đập mình đau.
Chu Thanh Thọ nằm nghiêng ở giữa mai rùa giống như đang nằm trên ngọn núi, cười ha hả nói:
- Đoàn cướp bóc chúng ta, tất cả đều là thiên tài! Chỉ cần tài nguyên đúng chỗ, thì không tồn tại phế vật.
Đông Hoàng Như Yên vừa muốn gật đầu, kết quả cẩn thận nhất phẩm:
- Cầm thú! Ngươi cho là ta nghe không hiểu tiếng người?
Tặc Điểu nói:
- Nếu ngươi có thể tiến tới Thánh Hoàng, vậy thì hoàn mỹ. Ngày nào đó chúng ta tìm một cơ hội, rút hang ổ Đế Quân.
Đông Hoàng Như Yên khẽ nói:
- Nói nghe thật nhẹ nhàng, Không Võ tiến tới Thánh Hoàng nào có dễ dàng như vậy.
Chu Thanh Thọ ngắm nhìn Hồng Hoang Thiên Long đang chuẩn bị nơi xa:
- Không biết Đại Tặc có thể trùng kích Bán Đế hay không.
- Ai...
Đại Vương khá là phiền muộn, rõ ràng là mình mang huynh đệ ra, kết quả càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng mạnh, lại còn có hi vọng trùng kích Bán Đế.
- Mười sáu tôn Hoàng Nê Đài. Còn có hai tôn phân biệt tại Huyết Ma tộc cùng Huyền Vũ tộc. Lãng phí thật.
Trên khuôn mặt kiều diễm của Hướng Vãn Tình mang theo nhẹ nhõm đã lâu, trận chiến thứ hai đáng để chúc mừng nhất, là bọn hắn không có bất kỳ thương vong gì, cũng là không cần lại trải qua cuộc chiến thứ ba càng khốc liệt hơn.
Bọn hắn đều hoàn chỉnh về tới nơi này, an toàn vượt qua kỳ chiến tranh.
- Kiều Vô Hối, Ngu Chính Uyên, Đông Hoàng Như Ảnh, Cổ Thần, Cổ Tác Nhân, bọn hắn đã thành thần. Trọng điểm là nhìn mười một người của bọn người Đông Hoàng Càn. Nếu như có thể thành thần toàn bộ... Không... Hoàng Nê Đài kích phát, số lượng lớn thần vật tài nguyên tẩm bổ, bọn hắn nhất định là sẽ thành thần. Tính cả bọn người Thiên Hậu, chúng ta sẽ có được hơn hai mươi vị Thần Linh. Hơn hai mươi vị a... Cơ hồ là niên đại bình thường, tổng hợp toàn thế giới.
Hướng Vãn Đồng ngồi tại đỉnh núi, nhìn qua biển người ở ngoài xa, mặc dù còn rất yếu ớt, nhưng má ngọc xinh đẹp lại mang theo dễ dàng cùng tùy ý.
Mặc dù nàng đã triệt để phế đi, nhưng có thể nhìn thấy muội muội sống sót, có thể nhìn thấy chiến tranh kết thúc, còn có thể nhìn thấy Vạn Thế càng ngày càng mạnh, nàng cũng coi như là không có tiếc nuối.
Hướng Vãn Tình nói:
- Tỷ tỷ, tỷ vẫn nên dùng Thần Dương Huyết đi, nhìn xem có thể kích phát huyết mạch, gây nên biến đổi hay không.
Hướng Vãn Đồng khẽ gật đầu, không tiếp tục từ chối.
Chiến tranh tạm thời kết thúc, lại lấy được số lượng lớn thần vật, dùng thử hai viên một chút cũng không sao.
Mặc dù không hy vọng xa vời sẽ có hiệu quả, nhưng chẳng may thành công thì sao?
Nàng còn muốn chấn hưng Hướng gia, còn muốn cung cấp duy trì cho vị hoàng phi thần triều muội muội này của mình.
Trước đó không muốn nhiều như vậy, dù sao chiến tranh cũng còn không có kết thúc, thần triều còn chưa hẳn có thể quật khởi, nhưng bây giờ, nàng cần thay muội muội cân nhắc chuyện thực tế nhất.
Dù sao so với mấy vị hoàng phi khác thì bối cảnh của muội muội là kém hơn rất rất nhiều.
Nếu có hài tử ngược lại cũng dễ nói, thế nhưng... Khương Nghị cũng đã bắt đầu hư hóa, vật kia cũng bị mất... Chờ lại xuất hiện chỉ sợ muốn chờ xưng đế, nhưng sau khi xưng đế còn có thể muốn hài tử sao?
Cơ hồ là không!
Thiên Hậu, Tần Vị Ương, Triệu Thế Hùng, Ngu Thiên Khải và đám người đều tụ thành vòng tròn của riêng phần mình, ngắm nhìn phương xa, trong chờ mong mang theo nhẹ nhõm đã lâu.
Chỉ là không có người chú ý, sâu trong mây mù, tại đỉnh Cửu Thiên, cái thân ảnh phiêu miểu kia xuất hiện lần nữa.
Theo Khương Nghị, Hồng Hoang Thiên Long, Kiều Vô Hối tập kết toàn bộ, vòng xoáy to lớn, lớn đến mức để cho người ta hít thở không thông lại lần nữa thành hình, che khuất bầu trời, che đậy Thượng Thương, vòng xoáy ù ù xoay tròn, xé rách cả bầu trời, mênh mông không gian, cũng vặn vẹo lên thâm không cùng vũ trụ vô tận.
Vòng xoáy tiếp tục phóng đại, không ngừng tăng tốc xoay tròn, thời không đều hứng chịu tới xé rách.
Cảnh tượng thiên địa sơ khai lại lần nữa xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
Khai thiên rung động, Hồng Hoang nguyên thủy.
Theo Vạn Đạo
Khi ngày và đêm luân chuyển, Âm và Dương định hình.
Khi thiên địa ổn định, vạn vật khôi phục.
Khi yêu ma thai nghén, Linh tộc quật khởi.
Khi Nhân tộc đang lễ bái Thương Thiên trong giãy dụa...
Ầm ầm!!
Bọn hắn thấy được hàng tỷ sinh linh tụ tập tại Thượng Thương Đế Thành.
Bọn hắn thấy được cái thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi kia, dẫn đầu mười tám tôn Thần Ma dậm chân phóng lên trời.
Bọn hắn thấy được mấy triệu đồ đằng, che khuất bầu trời, thấy được đỉnh Cửu Thiên, đại đạo như rồng.
Bọn hắn thấy được chúng sinh lễ bái, thấy được Chư Thần bái trời.
Đó là đại điển Phong Thần lần đầu tiên tại hậu kỳ Hồng Hoang!
Mà thời gian đã qua đi trăm vạn năm, đại điển Phong Thần lần thứ hai, tại Thương Huyền đại lục, trên Cổ Đế thành bị tàn phá, một lần nữa được mở ra!!