Trừ phi... Hắn không phải đang trưởng thành, mà là đang khôi phục!!
Chẳng lẽ, hắn thật sự là Đế Tổ trăm vạn năm trước?
Thế nhưng... Trăm vạn năm!!
Vượt ngang Hoang Cổ, Viễn Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Cận Cổ, ròng rã năm đại thời đại!!
Tuy nhiên tuổi thọ Đế Quân chỉ năm mươi ngàn năm mà thôi.
Đông Hoàng Như Ảnh nói:
- Vì sao hắn lại rút lui?
Dạ An Nhiên nói:
- Thời điểm hắn đang muốn phá hủy nơi này, đầu tiên là Tổ Nguyên sơn nơi đó phát ra một tiếng rống to, trấn trụ hắn. Sau đó là một lực lượng thần trong hư không bí ngăn trở hắn. Nếu không hậu quả...
Đông Hoàng Càn kỳ quái nói:
- Tổ Nguyên sơn? Không phải Giới Chủ đang ở U Minh sao?
Dạ An Nhiên lắc đầu:
- Tổ Nguyên sơn ở sâu trong thế giới mới, tình huống cụ thể ta không biết, dù sao lúc ấy cũng là bạo phát một nguồn lực lượng cường đại, đánh sâu vào vị thần Man Hoang này.
- Trùng kích vị thần này? Không phải ngươi nói hắn đã là Bán Đế sao?
Đông Hoàng Càn nhìn về phía Đông Hoàng Toại.
- Vị thần này, thật sự đã tới gần Bán Đế. Tổ Nguyên sơn, cũng đánh sâu vào hắn thật!
Đông Hoàng Toại nhún vai lại lắc đầu, thật không biết tình huống cụ thể.
- Tổ Nguyên sơn có lực lượng này, lúc ấy làm sao không đánh chết đám rồng kia?
- Cái này ngài phải hỏi Giới Chủ.
- Là Yêu Đồng kia? Hắn giống như đang ở đó!
Đông Hoàng Càn nhíu mày, không hiểu rõ.
Đã có lực lượng này, lúc ấy thế giới mới còn có thể ngạnh kháng Long tộc, còn có thể phản kích Long tộc.
Lúc đó không cần, bây giờ dùng?
Đột nhiên nghĩ tới?
Khương Nghị hỏi:
- Lực lượng thần bí là ai?
- Lúc ấy ta không có phát hiện có tồn tại gì, là Man Hoang Đế Tổ không hiểu thấu giằng co với thâm không.
Dạ An Nhiên lắc đầu, một trận nguy cơ hoàn toàn có thể hủy diệt Sí Thiên giới dĩ nhiên cũng liền kết thúc như vậy.
Lòng còn sợ hãi, lại cảm thấy không hiểu thấu.
Đông Hoàng Như Ảnh cũng nói:
- Nếu hắn quyết định ra tay, làm sao lại dễ dàng buông tha? Dù sao tới cũng đã là đắc tội. Bị khuyên lui? Ai có thể có mặt mũi lớn như vậy. Bị dọa lùi? Ai có thể trấn trụ một Bán Đế có được song đế mạch!
Chuyện này đã không phải là không thể tưởng tượng nổi, mà là càng nghĩ càng kinh dị!!
Chẳng lẽ Thương Huyền đại lục còn cất giấu một vị cường giả thần bí không biết nào đó?
Khương Nghị hỏi:
- Có người bị thương không?
- Không ai bị thương, nhưng có một số đang biến đổi nhận phải ảnh hưởng, cần thời gian tu luyện lại từ đầu. U Minh nơi đó thì sao??
Dạ An Nhiên không nghĩ tới Khương Nghị có thể chạy về nhanh như vậy.
- Cơ bản đã định, Phong Đô Quỷ Hoàng dùng Sinh Tử Bộ nghịch chuyển Sinh Tử Pháp Tắc, Tu La cùng mấy triệu chiến hồn tập thể vào luân hồi. Thông báo mọi người, tiếp tục bế quan, ta đi chiếu cố lão già kia.
Khương Nghị nháy mắt cùng Đông Hoàng Như Ảnh, hai người rời khỏi Sí Thiên giới, thẳng đến Đông Bắc.
- Tập thể vào luân hồi?
Đông Hoàng Toại và mọi người hai mặt nhìn nhau, ngay sau đó toàn thân nổi lên cơn sóng nhiệt.
Cái này chẳng phải là... Tập thể phục sinh??
Phong Đô Quỷ Hoàng còn có năng lượng lớn như vậy?.
Khương Nghị cùng Đông Hoàng Như Ảnh vừa rời khỏi Sí Thiên giới, đang lúc trong hư không đã nhận ra một loại sức mạnh bí ẩn khó lường.
Bên trong bóng tối vô tận, kỳ quang lượn lờ, từ phiêu miểu đến mông lung, tiếp đó là một thanh âm thanh lãnh phiêu đãng trong thâm không.
- Hắn là Man Hoang Đế Tổ, phong ấn trước Phong Thần đại điển tại trăm vạn năm trước. Hắn không giống với các ngươi cần tầng tầng tu luyện, dần dần trưởng thành, hắn bắt đầu hư hóa đã mang ý nghĩa hắn có được thực lực Bán Đế thật sự, sau khi hư hóa sâu đã có thể đoàn tụ đế khu, không cần lại lên Đăng Thiên Kiều.
- Ngươi có được Chu Tước truyền thừa, có Vô Lượng Thắng Thiên Quyết, cũng có Chư Thiên Lục Táng cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo, nhưng thật muốn chém giết, các ngươi khó phân cao thấp. Thật muốn nói đến, hắn mạnh hơn ngươi. Bởi vì hắn không có bất kỳ ràng buộc gì, khi nào cần thiết, hắn đều có thể hi sinh toàn bộ Man Hoang Chiến tộc.
Thanh âm phiêu đãng trong thâm không, chợt xa chợt gần, chập trùng không chừng, để cho người ta khó mà phân rõ phương vị.
Nhưng từ ý tứ trong lời nói, cũng làm cho tinh thần Khương Nghị chấn động.
Man Hoang Đế Tổ?
Thật sự là huyết mạch hoàn mỹ trăm vạn năm trước, được Yên Diệt Đế Quân cùng Thiên Ma Đế Quân tạo nên?
Làm sao hắn lại còn sống đến bây giờ?
Trăm vạn năm?!!
Thanh âm này là ai, vì sao lại biết đến kỹ càng như vậy, bao gồm cả tình huống của hắn!!
- Bên trong Sí Thiên giới của ngươi có bí mật, nhưng lúc ấy Sí Thiên giới thật ngăn không được hắn. Nếu như không có ta ngăn cản, tất cả mọi người bên trong Sí Thiên giới đã chết. Mà hắn, cũng sẽ triệt để hư hóa, bắt đầu tái tạo đế khu, ngươi ngay cả cơ hội báo thù đều không có. Sự xuất hiện của ta, đã thay đổi kết cục Sí Thiên giới. Không biết phải chăng là có tư cách, từ ngươi nơi này lấy một phần thỉnh cầu?
Thanh âm lần nữa truyền đến, vẫn khó phân biệt phương vị, khó phân biệt xa gần.
- Xin mời.
Khương Nghị vô cùng cảnh giác, vậy mà không phát hiện được bóng dáng kẻ địch, rõ ràng là ở chỗ này, nhưng thật giống như cũng không thực sự tồn tại.
- Vĩnh thế không được đặt chân đến Man Hoang cổ địa.
Thanh âm lần nữa truyền đến.
- Ý của ngươi là, hắn có thể đến đánh ta, nhưng ta không thể đi đụng hắn?
- Là những sinh mệnh bên trong Sí Thiên giới kia, đổi lấy ngươi vĩnh thế không vào Man Hoang cổ địa. Ngươi cũng có thể từ chối, nhưng ta vì ngươi đảm bảo cho Sí Thiên giới, nhất định phải làm được. Ngươi tiến Man Hoang, ta sẽ ngăn cản.
- Ngươi... Là ai?
- Ngươi không cần biết thân phận của ta, ngươi chỉ cần hiểu, ta đối với ngươi vô hại, ta đối với Thương Huyền không có tham. Lần này nhúng tay là không muốn Sí Thiên giới bị kiếp nạn này, không muốn ngươi lại chịu đau đớn, không muốn hai người các ngươi mạnh tranh chấp, bị Đế tộc được lợi.
Khương Nghị trầm mặc không nói.
Nếu vị Man Hoang Đế Tổ kia lộ ra răng nanh đối với hắn, cũng đã là kẻ địch. Sao hắn có thể bỏ mặc một kẻ nguy hiểm như thế này tiếp tục tồn tại?
Mà, lần này Man Hoang Đế Tổ không phải tự nguyện rút đi, mà là bị khuyên can mới rời khỏi, sau này lúc nào cũng có thể lần nữa giết tới.
Khương Nghị càng cảnh giác nữ tử trong hư không.
Vậy mà có thể khuyên lui Đế Tổ?
Còn tuyên bố nếu như hắn tiến đến Man Hoang, sẽ ngăn cản?
Chẳng lẽ nàng cũng là Đế Quân?
Vô duyên vô cớ toát ra hai tôn đế??