Khương Nghị sống hai đời, chuyện trải qua cũng coi như nhiều, nhưng giờ khắc này vẫn có loại cảm giác mộng ảo khó có thể tin.
Khương Nghị nói:
- Ta chỉ đồng ý ngươi, không vào Man Hoang! Nhưng nếu như hắn đi ra, ta tuyệt đối không nương tay!
Thanh âm truyền đến:
- Thương Huyền có đế ngấn nguyền rủa, các Đế Quân tạm thời sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng điều thật sự để bọn hắn giữ vững khắc chế, là nhận định ngươi nhất định phải rời khỏi Thương Huyền, đến Đăng Thiên Kiều tiếp nhận thiên phạt!
- Bọn hắn có thể tới nơi đó đưa ngươi vào chỗ chết, kết thúc cuộc nháo kịch này, một lần nữa sửa lại lịch sử. Ngươi đạt được Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy, không cần lại lên Thiên Khải. Cái này khiến ngươi hưng phấn, để cho ngươi kích động, cũng làm cho ngươi nhận định nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Nhưng, thật coi ngươi xưng đế tại Thương Huyền, một khắc này, đối với các Đế Quân sẽ là kích thích chưa từng có. Bọn hắn biết mình bị đùa nghịch, cũng biết ngươi uy hiếp được tính mạng an toàn của bọn hắn một cách nghiêm trọng. Đến một khắc này, ngươi sẽ đối mặt với khảo nghiệm nghiêm trọng nhất sinh tử.
- Thực lực Đế Quân, viễn siêu hơn tưởng tượng của ngươi, Đế Quân chinh chiến, cũng sẽ hủy diệt Thương Huyền. Ứng đối tràng nguy cơ này ra sao, ngươi sẽ gặp phải hai lựa chọn.
Khương Nghị yên lặng lắng nghe, chiến khu hư vô chậm rãi kéo căng.
Làm sao nàng biết Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy?!
Đông Hoàng Như Ảnh đều không thể bình tĩnh, vốn cho rằng Thương Huyền đã bình định, chân chính nhất thống, kết quả xuất hiện hai biến cố như thế này.
Giọng nữ tiếp tục nói:
- Lựa chọn đầu tiên, ngươi lần nữa nghiêng uy lực Thương Huyền, nghênh chiến tám đại Đế Quân. Có thể ngươi sẽ thắng, nhưng tương tự phải làm cho tốt chuẩn bị thây ngang khắp đồng. Lựa chọn thứ hai, đối với người cao ngạo như ngươi mà nói, có lẽ rất khó tiếp nhận, đối với một lòng chấp chưởng thiên hạ như hắn mà nói, cũng không thể tiếp nhận, nhưng nếu như các ngươi thật sự hợp tác, các ngươi sẽ thành tổ hợp mạnh nhất toàn bộ thế giới, không chỉ có thể triệt để bảo trụ Thương Huyền đại lục, cũng sửa lại cục diện thiên hạ. Dù sao, uy hiếp chân chính của ngươi, không ở chỗ lập tức, mà là ở sâu trong trong vũ trụ!
Thanh âm dần dần phiêu miểu, dần dần xa xôi:
- Không phải ta đang dạy ngươi làm việc, chỉ là thiện ý nhắc nhở. Con đường của ngươi, chính ngươi lựa chọn, thời đại của ngươi, chính ngươi tạo nên.
Khương Nghị cùng Đông Hoàng Như Ảnh đều đứng tại chỗ, thật lâu khó mà bình tĩnh.
Uy hiếp thật sự?
Rốt cuộc nàng là ai?
Rốt cuộc nàng biết bao nhiêu bí mật!
- Chàng đối với nàng, có ấn tượng không?
Đông Hoàng Như Ảnh đột nhiên hỏi một câu.
- Ta? Ý của nàng là, Tinh Linh Đế Quân? Không không không, nàng không phải!!
- Nàng giống như đối với chàng...
- Cái gì?
- Nói không ra, tựa như là quan tâm.
Đông Hoàng Như Ảnh làm nữ tử, tinh tế tỉ mỉ lại mẫn cảm.
Thời điểm âm thanh kia bắt đầu nói sở dĩ nhúng tay chuyện này, nhắc đến câu 'không muốn để cho ngươi lại chịu đau đớn', cái này rõ ràng là mang theo vài phần quan tâm.
Trong đầu Khương Nghị cuồn cuộn, cẩn thận suy tư, nhưng thực sự đoán không ra thân phận nữ tử.
Đông Hoàng Như Ảnh nói:
- Chúng ta nên suy nghĩ thật kỹ, xử lý mối quan hệ với Man Hoang Đế Tổ như thế nào. Một khi chàng xưng đế tại Thương Huyền, các Đế Quân ngoại trừ rung động, càng nhiều hơn là tức giận cùng cảnh giác.
- Hiện tại bọn hắn là nhận định chàng muốn tới Đăng Thiên Kiều, nhận định có thể giết chết chàng ở nơi đó, cho nên kiêng kị đế ngấn, không nguyện ý mạo hiểm. Thật đến một khắc này, rất có thể bọn hắn sẽ thật sự liên minh, toàn diện giết tiến vào. Sức một mình chàng, lại là tân tấn Đế Quân, có thể chống đỡ được một hai kẻ, nhưng gánh không được càng nhiều!
Đông Hoàng Như Ảnh biết Khương Nghị ghét ác như cừu, không nguyện ý tha cho Man Hoang Đế Tổ.
Nhất là lần này sự kiện, không chỉ đơn giản là trở mặt, cũng có thể nhìn ra cái tên Man Hoang Đế Tổ kia là điên thật, không sợ hãi.
Cùng sinh tử tương đối, nội chiến tiêu hao, không bằng tới một lần hợp tác.
Càng quan trọng hơn là, bọn hắn không biết liên quan của nữ tử này cùng Man Hoang Đế Tổ.
Khương Nghị nói:
- Không vội cân nhắc, chúng ta đi chiếu cố vị kia Man Hoang Đế Tổ trước! Lão tổ tông trăm vạn năm, thời đại này có thể không phổ biến.
- Không phải chàng đồng ý không vào Man Hoang sao?
- Ta không vào Man Hoang cổ địa, ta chờ hắn đi ra bên ngoài.
Man Hoang cổ thành!
Đế Tổ về tới tổ từ, nhưng cảm xúc u ám như là cả tòa cổ thành đều có thể cảm nhận được.
Trừ Man Thiên Cương ra, không có người nào dám can đảm tới gần tổ từ nửa bước.
- Đế Tổ, cường giả Đọa Lạc Thiên quốc đều đã tụ họp lại, ngài nhìn...
Man Thiên Cương hạ thấp người đứng ở bên ngoài tổ từ, cẩn thận từng li từng tí không dám có chút phiền phức.
- Chờ đấy.
Man Hoang Đế Tổ muốn nhìn biểu thị của nữ tử kia.
Nếu như có thể để hắn hoàn toàn hư hóa trong thời gian ngắn, cũng không cần phải lại dùng Đọa Lạc Thiên quốc.
- Nói cho ngài một tin tức tốt, Man Cát bắt đầu đột phá.
Man Thiên Cương muốn hòa hoãn không khí.
Đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Chiến tộc, kẻ duy nhất có thể làm cho Đế Tổ coi trọng, cũng là từ lúc bắt đầu đã được bồi dưỡng, chỉ có Man Cát.
- Ta ký khế ước, ta không cảm nhận được? Cút!!
Man Hoang Đế Tổ bực bội gầm nhẹ.
Man Thiên Cương khẽ run trong lòng, cúi đầu cung kính rút đi.
Man Hoang Đế Tổ ngồi trên bệ đá, yên lặng tính toán cục diện trước mắt.
Lấy tính tình bá đạo của tiểu tử Khương Nghị kia, nếu chuyện phát sinh, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Man Hoang Đế Tổ nắm chặt móng vuốt hư vô, bên trong chiến khu hư vô khuấy động bóng tối vô tận, như là thế giới tĩnh mịch, tràn ngập tuyệt vọng.
Trong thế giới của hắn, trở mặt cùng không chết không thôi, không có bản chất gì khác nhau, nếu chuyện cần làm thì trực tiếp làm đến cùng, nhưng... Đáng phá cửa chết, lại cản hắn!
- Ấn ký của ta, đã có hiệu lực. Ấn ký Dạ Nha, cũng ở trên người hắn.
Man Hoang Đế Tổ mặc niệm lấy câu nói này của nàng.
Thời điểm phong ấn Thượng Thương phá toái lúc trước, hắn không kịp chờ đợi là người đầu tiên rời khỏi, cũng không biết chuyện phát sinh phía sau, chẳng lẽ U Ảnh cùng với nàng đã bí mật mưu đồ cái gì?
Nếu như bọn họ liên hợp, chỉ sợ mình thật không phải là đối thủ.
Nhất là cái đồ âm trầm kia!!
- Dạ Nha... Dạ Nha...
Man Hoang Đế Tổ đang suy nghĩ, đột nhiên giật mình đến ba động không gian mãnh liệt truyền đến từ Nam Bộ.
Là hắn?
Nhanh như vậy đã đến?