Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2940 - Chương 2936: Nàng (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2936: Nàng (2)

- Đây không phải Phần Thiên Thần Hoàng sao, khách quý ít gặp a.

Man Hoang Đế Tổ xuất hiện tại phía nam Man Hoang, ẩn nấp tại thâm không hắc ám, ngắm nhìn Khương Nghị ở ngoài cấm khu Man Hoang.

- Ta nghe nói ngươi đến Sí Thiên giới tìm ta? Đặc biệt tới hỏi một chút... có chuyện gì sao?

Khương Nghị đứng tại rìa vách núi, giằng co với đoàn bóng đen vặn vẹo kia.

- Ngươi đuổi liên quân Đế tộc, bảo vệ Thương Huyền đại lục, ta nên đến nhà chúc mừng. Lại nghe nói ngươi tuyên chiến U Minh, ta đi qua hỏi một chút, có cần hỗ trợ hay không.

Man Hoang Đế Tổ nói lời quan tâm, ngữ khí lãnh đạm.

- Đuổi liên quân Đế tộc đi, ngươi cũng có công lao, chúng ta cùng vui cùng chúc. Còn U Minh Địa Ngục, vấn đề nhỏ, đã giải quyết.

- Giải quyết?

- Tu La chịu chết, ngũ đại Quỷ Hoàng ngủ say. Việc nhà của U Minh Địa Ngục, chính bọn hắn xử lý. Ta làm người ngoài, không tiện can thiệp tiếp.

- Tu La thay ngươi thay đổi chiến cuộc Thương Huyền, ngươi cứ từ bỏ hắn như vậy? Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ vì hắn, cùng U Minh náo cái không chết không thôi đâu.

- Loạn trong giặc ngoài, tình thế bức bách.

- Thương Huyền bình định, sao là nội ưu?

Khương Nghị dẫn xuất một miếng da từ Thông Thiên Tháp trên cổ áo, lơ lửng ở trên tay hư vô:

- Ta tại U Minh Địa Ngục nhận được một vật như thế này, là Huyết Ma Đế tộc tặng. Giới thiệu ở phía trên để cho ta... Rất giật mình.

- Huyết Ma tộc tặng đồ, hẳn là rất có ý tứ.

- Muốn xem không? Liên quan tới ngươi.

- Ha ha...

Man Hoang Đế Tổ chỉ là cười khẽ hai tiếng, nếu là Huyết Ma tộc tặng, lại còn liên quan tới hắn, không cần đoán cũng đã biết là cái gì.

Khương Nghị lung lay quyển sách bằng da, cũng cười nhạt:

- Ngủ một giấc trăm vạn năm, ngươi cũng coi là kỳ tích cấp Sử Thi. Ta rất hiếu kì, ngươi là thế nào sống đến bây giờ.

- Muốn biết đáp án? Tự mình tìm kiếm.

- Ta sẽ tìm được. Ngược lại là ngươi, thức tỉnh tại thời đại không thuộc về mình, có không thích ứng hay không?

- Thời đại ta không thuộc về? Đó là thời đại của ai. Ngươi sao? Thời đại ta ở, chính là thời đại của ta!!

- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi cũng không phải chủ động ngủ say, mà là bị ép! Phong ấn? Hay là trấn áp?

- Một kẻ thất bại bị vứt bỏ, bất luận là đã từng hay là bây giờ, đều không sáng tạo được thời đại thuộc về mình!

- Tiểu gia hỏa, chúng ta rửa mắt mà đợi! Xem ai sống đến cuối cùng, xem ai có thể chế bá thời đại này!!

- Đây là đang hạ chiến thư?

- Thời điểm ta đến Sí Thiên giới của ngươi, thì đã hạ chiến thư cho ngươi. Ngươi nhận thức vấn đề chậm như vậy, làm như thế nào sống đến bây giờ?

- Nếu như thế này, hôm nay ta tới, chính là tuyên bố tiếp chiến thư của ngươi! Từ nay về sau, chỉ cần ngươi tiến vào Man Hoang cấm khu, ta không động vào ngươi. Nhưng nếu như ngươi rời khỏi nơi đó, chúng ta... Đến chết mới thôi!

- Từ nay về sau, ngươi chỉ cần tiến vào Sí Thiên giới, ta cũng không động vào ngươi, nhưng ngươi rời khỏi Sí Thiên giới, chúng ta... Không chết không thôi!!

Khương Nghị đưa tay, chỉ Man Hoang Đế Tổ phía xa:

- Ta mặc kệ ngươi sống thế nào tới bây giờ, nhưng ta có thể minh xác nói cho ngươi biết, thời đại này, là thời đại thuộc về ta. Ngươi muốn chinh phục nó, đầu tiên phải thắng ta. Ta sẽ là ác mộng trùng sinh của ngươi, ta sẽ là kẻ địch lớn nhất khi ngươi chế bá thời đại này! Chúng ta, rửa mắt mà đợi!!

Khương Nghị nói xong, lại ra hiệu với Đông Hoàng Như Ảnh.

Đi.

Vẻ mặt Đông Hoàng Như Ảnh đầy ngạc nhiên:

- Như thế này đã kết thúc?

- Vừa đủ, đi thôi.

Khương Nghị đưa ra cái gọi là thời đại cạnh tranh, đã là tuyên chiến, cũng là ngưng chiến.

Nếu như lão già kia đầy đủ cao ngạo, trong ngắn hạn sẽ không lại giao thủ cùng hắn, muốn chờ hắn trở nên mạnh hơn, trở nên đủ mạnh, sau đó tới trận quyết đấu đỉnh cao.

Đối đãi loại cường thế lại hung tàn này, còn đã từng là lão già tranh bá thời đại, bất kỳ thỏa hiệp gì đều sẽ bị xem nhẹ, một khi bị xem nhẹ thì ngươi sẽ trở thành con mồi, 'tùy tiện' ăn hết.

Chỉ có kích thích lòng háo thắng của hắn, trở thành đối thủ chân chính của hắn, mới có thể được nhìn thẳng vào, chỉ cần được nhìn thẳng vào, mới sẽ không để cho ngươi tuỳ tiện chết mất.

Man Hoang Đế Tổ yên lặng nhìn phương hướng Khương Nghị rời khỏi, bên trong chiến khu hư vô khuấy động năng lượng hủy diệt mênh mông.

- Chúng ta, rửa mắt mà đợi! Nhìn xem ai có thể là Chúa Tể thế giới này, ai có thể thống ngự thời đại này!

U Minh Địa Ngục!

Sau khi Phong Đô chủ nhân đưa bọn người Tu La vào luân hồi, chính thức tuyên cáo U Minh.

- Tu La đã chết, mấy triệu chiến hồn toàn quân bị diệt! Huyết Hà Quỷ Giới, Hoàng Tuyền Quỷ Giới, Luyện Ngục Quỷ Giới, Âm Ngục Quỷ Giới, Vạn Ác Quỷ Giới, toàn bộ phong bế ba ngàn năm. Côn Lôn Quỷ Giới đổi do Phong Đô, U Đô, Sâm La, ba bên Quỷ giới liên hợp trấn thủ!

Tin tức nhanh chóng truyền khắp các ngõ ngách U Minh Địa Ngục, xem như vẽ lên cho trận nguy cơ khả năng dẫn phát đại chiến Sinh Tử Lưỡng Giới này một cái dấu chấm tròn trọn vẹn.

Mượn cơ hội này, Phong Đô lần nữa tuyên cáo lực thống trị của mình.

Vạn Thế Thần Triều cường hãn, đều chật vật tháo chạy tại trước mặt Phong Đô.

Tu La Quỷ Hoàng không ai bì nổi, đều bi tình chịu chết.

Ngũ đại Quỷ giới bí mật kết minh, cũng sụp đổ.

Cái tên Phong Đô, lần nữa vang vọng U Minh Địa Ngục, vạn quỷ kiêng kị, không ai dám bất kính.

Mà Phong Đô xử tử Tu La cùng mấy triệu chiến hồn, phong ấn ngũ đại Quỷ giới, cũng coi là một cái công đạo cho Nhân Gian giới, các Đế Quân Nhân Gian giới cũng không có lý do dây dưa, thậm chí là xâm lấn Địa Ngục nữa.

Liên quan tới tất cả mọi chuyện xảy ra trong Địa Ngục, Quỷ tộc mà Đế tộc bí mật thao túng từ đầu đến cuối đang mật thiết chú ý.

Thời điểm vừa mới bắt đầu còn rất hưng phấn, rốt cuộc Khương Nghị cũng vẫn khai chiến cùng U Minh, Phong Đô càng là xuất động tam đại Tử Thần, nhìn tư thế kia cuối cùng nhất định là lưỡng bại câu thương.

Mặc kệ là U Minh trọng thương Thương Huyền, hay là Thương Huyền trọng thương U Minh, đối với bọn hắn mà nói, đều là một tin tức không tồi.

Nếu như Thương Huyền trọng thương, bọn hắn hoàn toàn có thể mượn cơ hội này, lần nữa đưa Huyền Vũ Thái Tổ vào Thương Huyền.

Bình Luận (0)
Comment