Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2981 - Chương 2977: Ra Đời (1)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2977: Ra đời (1)

Đám đội ngũ của Lý Vọng càng là chờ mong, đây chính là nhân vật 'khi còn sống làm người hùng, sau khi chết là quỷ hùng' a.

Đế Tử đứng tại đỉnh núi, ngắm nhìn mê vụ bao phủ dãy núi thanh thúy tươi tốt:

- Thời gian chênh lệch không nhiều lắm, khi Tu La sinh ra chắc chắn có cảnh tượng kì dị hiện lên trong trời đất. Chúng ta... Rửa mắt mà đợi...

Phù Đồ bộ lạc.

Một trong ba mươi ba bộ lạc trong Thanh Mộc Huyễn Cảnh.

Một bộ lạc dũng mãnh thiện chiến, một bộ lạc dã tâm bừng bừng.

Bọn hắn là một trong ngũ đại bộ lạc từng sinh ra 'Thánh phẩm' tại Thanh Mộc Huyễn Cảnh ngàn năm qua, cũng đã từng là một trong những bộ lạc cường thịnh nhất.

Nhưng thời kỳ đỉnh phong mưu toan thống trị Thanh Mộc Huyễn Cảnh, bị liên hợp trấn áp, cuối cùng luân lạc tới bộ lạc tầng dưới chót, dài đến hơn ba trăm năm đều không có khôi phục nguyên khí.

Số lượng bộ lạc miễn cưỡng duy trì tại hơn một ngàn người.

Cũng may bọn hắn toàn dân giai binh, bất luận nam nữ thuở nhỏ đều khổ tu luyện thể, cho nên thực lực tổng hợp không đến mức hạng chót.

Bộ lạc hung hãn mạnh tới đâu cũng rất muốn triệt để hủy đi cái bộ lạc chiến tranh táo bạo hiếu chiến này, nhưng trong thế giới của bọn hắn tồn tại một loại lực lượng thần bí khó lường. Một khi nhân số trong bộ lạc nào bên ngã xuống ngàn người trở xuống, trên trời sẽ rơi xuống bảo vệ, bất luận tập kết bao nhiêu cường giả, đều khó mà giết vào bộ lạc.

Bọn hắn chỉ có thể ở thời điểm Phù Đồ bộ lạc lại phát triển, nhấc lên chiến tranh, bảo đảm nhân số không nên quá nhiều.

Triệu Thiên Khoát, tộc trưởng đương đại của Phù Đồ bộ lạc.

Lục phẩm Phù Đồ linh văn, Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, nóng nảy dễ giận, vũ dũng hiếu chiến.

Lớn mạnh bộ lạc cùng bồi dưỡng Thánh phẩm linh văn là tín ngưỡng mà hắn theo đuổi.

Hắn nghĩ thông suốt qua chiếm đoạt bộ lạc nhỏ, nhanh chóng lớn mạnh. Nhưng cái năng lượng thần bí kia bảo vệ tất cả bộ lạc nhỏ, muốn chiếm đoạt bọn hắn gần như là không thể nào.

Hợp tác??

Càng không thể!

Đám gia hỏa hèn yếu kia không có đảm phách kia khiêu chiến đỉnh cấp bộ lạc!

Cho nên biện pháp trực tiếp nhất chính là gia tăng nhân số!

Muốn lớn mạnh bộ lạc, chỉ có thể thông qua sinh dục!

Muốn chân chính trưởng thành là đỉnh cấp bộ lạc, cũng cần càng nhiều đỉnh cấp linh văn, ví dụ như lục phẩm, thậm chí là Thánh phẩm chí cao vô thượng!

- Phụ thân! Huyền Thanh bộ lạc cùng Thương Hoàng bộ lạc lại tới khiêu khích! Để cho ta ra ngoài gặp bọn họ một chút!!

Trưởng tử Triệu Thắng khôi ngô uy mãnh, bỗng nhiên đẩy cửa phòng ra, tiếng rống như sấm, chấn động đến căn phòng đá đều lắc lư.

- Ta nói, nhịn!!

Triệu Thiên Khoát thẳng tắp như ngọn núi, đứng bên giường nhìn thê tử hấp hối.

- Chúng ta đều đã nhịn mấy tháng? Đây không phải phong cách của bộ lạc Phù Đồ chúng ta! Các tộc nhân đều có ý kiến đối với ngài.

Sắc mặt Triệu Thắng tái xanh, tức giận không kiềm chế được, hiển nhiên đám người khiêu khích bên ngoài kia mắng rất khó nghe.

- Im miệng, ra ngoài!

Hai tiếng quát trăm miệng một lời, khiển trách ca ca lỗ mãng.

Trong phòng còn có hai nữ tử cao gầy trội hơn, bộ dáng giống nhau đến mấy phần, cũng đều khí khái hào hùng bừng bừng phấn chấn.

Một người tết tóc đuôi ngựa, hơi có vẻ dã tính, một người giữ lại tóc ngắn, ánh mắt lăng lệ.

Bọn họ là hai nữ nhi của Triệu Thiên Khoát, Triệu Du cùng Triệu Huyên.

- Mẫu thân lại...

Triệu Thắng đưa cổ nhìn bên trong một chút.

- Bảo huynh ra ngoài!

Hai vị muội muội đồng thời răn dạy.

Triệu Thắng xoạch hạ miệng, ngoan ngoãn lui ra khỏi thạch ốc.

Ngoài phòng tất cả đều là chút tộc nhân đằng đằng sát khí, chờ đợi Triệu Thắng đáp lại.

- Nhịn!!

Triệu Thắng uất ức gầm nhẹ, lập tức gây nên một mảnh oán giận.

Mặc dù bọn hắn thuộc về bộ lạc nhỏ, nhưng cho tới bây giờ đều là bọn hắn khiêu chiến người khác, mỗi ngày không phải đến trong rừng rậm săn giết yêu thú, chính là chạy đến trước những bộ lạc khác khiêu chiến, thế nhưng mấy tháng gần đây, người khác đến trước mặt bộ lạc bọn hắn khi dễ, rõ ràng là gây sự.

Kết quả đây, tộc trưởng lại sợ!!

Trong nhà đá, Triệu Thiên Khoát nhìn sắc mặt thê tử Triệu Thanh Vi tái nhợt, khô gầy như củi, bụng lại nổi lên cao cao, mơ hồ có thể nhìn thấy thai nhi hoạt động.

Dược sư cẩn thận kiểm tra mạch tương của Triệu Thanh Vi, cau mày, sắc mặt rất nghiêm trọng.

Triệu Thiên Khoát lo lắng chờ ở bên cạnh, cũng không dám quấy rầy dược sư.

Đây là hài tử thứ năm của hắn.

Trước đó Triệu Thắng, Triệu Huyên từ mang thai đến lúc sinh cũng rất thuận lợi, cơ hồ không chút chiếu cố, tự nhiên mà được sinh ra.

Nữ tử của bộ lạc Phù Đồ bọn hắn đều tráng kiện cường tráng, sinh con rất đơn giản, chưa bao giờ dưỡng thai.

Nhưng, từ khi bọn hắn bắt đầu mang thai hài tử này thiếu chút nữa muốn mệnh Triệu Thanh Vi, cùng tháng bạo gầy hai mươi cân, trong thời gian hơn chín tháng, Triệu Thanh Vi càng ngày càng gầy gò, càng ngày càng suy yếu, bất luận điều trị như thế nào, bổ dưỡng như thế nào, đều không làm nên chuyện gì.

Nhất là trong mấy tháng này, có một lần Triệu Thanh Vi hôn mê bất tỉnh.

Triệu Thiên Khoát đau lòng gần chết, hận không thể sớm mổ đi ra.

Nhưng, bắt đầu từ ba tháng trước, trên không bộ lạc xuất hiện vòng xoáy mây mù hiếm thấy, lúc bắt đầu các tộc nhân còn cảm thấy chơi vui, nhưng sau đó vòng xoáy mây mù càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng khổng lồ, thậm chí xé kéo lấy năng lượng rừng rậm xung quanh hội tụ tới nơi này.

Loại dị tượng này để thanh âm chế giễu Triệu Thanh Vi trong bộ lạc dễ hỏng càng ngày càng yếu, cũng đưa tới sự chú ý của những bộ lạc khác.

- Hài tử rất khỏe mạnh, nhưng phu nhân...

Lão y sư lắc đầu.

- Đừng lề mề chậm chạp, nói!

Giọng Triệu Thiên Khoát hùng hậu, không giận tự uy.

- Tình huống phu nhân... Có khả năng không kiên trì đến khi hài tử ra đời.

Lão y sư nhìn phu nhân da bọc xương, tiếc nuối lắc đầu, tình huống đứa nhỏ này rốt cuộc như thế nào, coi như ảnh hưởng hấp thu cũng không thể khiến mẫu thân giày vò thành như thế này, đây quả thực là muốn ăn nàng mà.

- Có thể sớm lấy ra hay không?

Lão nhị Triệu Huyên sốt ruột nói.

- Cái này...

- Mẫu thân nó nói chuyện đi chứ!

Lão Tam Triệu Du giận dữ mắng mỏ, dã tính nhanh nhẹn dũng mãnh.

Lão dược sư hạ giọng nói:

- Chúng ta đều có thể nhìn ra, đứa nhỏ này rất đặc biệt, có thể là cái chủng loại Thánh phẩm linh văn chúng ta chờ đợi kia!

Bình Luận (0)
Comment