Các cường giả bên ngoài bộ lạc nhao nhao rút lui về phía sau, có người còn hốt hoảng chạy đến trong rừng rậm.
- A a a... ta liều mạng với ngươi...
Triệu Thiên Khoát giận dữ bạo phát, số lượng lớn trưởng lão đều ngạnh kháng hỗn loạn kích phát Phù Đồ linh văn.
Phù Đồ, chi nhánh Khởi Nguyên đế văn, bọn hắn có được chiến khu tráng kiện thẳng tắp, có thể hình thành vòng xoáy Phù Đồ trong cơ thể, thôn phệ năng lượng trong thiên địa, hình thành phù Đồ Chiến hình, khởi xướng phản kích.
Đang tại thời khắc khẩn cấp này, bầu trời hắc ám đột nhiên sáng rõ, lấp lóe tinh thần đầy trời, sáng chói mà lộng lẫy, vạn dặm dãy núi bị chiếu thấu.
Tất cả mọi người kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn qua tinh thần lập loè mỹ lệ rạng rỡ.
Tinh thần giống như trong lúc bất chợt cứ như vậy rải đầy bầu trời, lộng lẫy, thần bí khó lường, càng không thể tin hơn chính là, chùm sao đang nhanh chóng phóng đại, thanh âm ù ù từ phiêu miểu đến chân thực, vang vọng đất trời, lay động dãy núi rừng rậm.
Ngay sau đó... tinh thần đầy trời đột nhiên bạo động, giao hội thành Tinh Thần Cự Kiếm, trảm diệt thiên địa, như ngân hà lao nhanh, từ trên trời giáng xuống.
Sắc mặt Đế Tử hơi trầm xuống, hỗn loạn bộc phát, dễ như trở bàn tay vỡ nát Tinh Thần Kiếm Triều tiễu sát tới.
Kiếm triều như ngân hà, hành tỷ tinh thần bạo động, thanh thế kinh khủng lay động trời đất, nhưng Đế Tử nghiêm nghị thần uy, lù lù bất động, xung quanh xen lẫn hỗn loạn, vỡ vụn tất cả thế công.
Tinh thần tán loạn, vẩy xuống đầy trời, nhưng như là có được sinh mệnh, sau khi rơi xuống lại liên tiếp dâng lên, xen lẫn thành một mảnh Tinh Thần đại trận hừng hực mà phức tạp, không gian vặn vẹo, ánh sáng vô biên, chiếu thấu cả núi rừng rộng lớn.
- Đế Tử?
Bên trong Tinh Thần đại trận, lóe ra một thân ảnh nho nhã thanh tú, hắn nhìn lên không trung, gần như không dám tin tưởng vào đôi mắt mình.
Đế Tử cúi đầu, thấy được thân ảnh chìm nổi bên trong Tinh Thần đại trận, nhưng ánh mắt rất nhanh đã rơi xuống người bên cạnh hắn, một nam tử quen thuộc đang theo sát tinh thần xen lẫn đi ra.
Sở dĩ nói quen thuộc, là bởi vì nam tử kia và mình đơn giản giống nhau như đúc.
- Mẫu thân nó...
Chu Thanh Thọ trừng lớn con mắt, có chút há mồm.
Đế Tử?
Chết tiệt…. Ta là một đầu đâm vào bên trong Đế Thành sao?
Làm sao ta lại đối đầu cùng Đế Tử!!
- Đế Tử!!
Lý Dần bước ra khỏi Tinh Thần đại trận, đã lập tức thấy được thân ảnh trên không trung kia.
Ý thức lúc này hỗn loạn, như là muốn mê thất mình, té quỵ dưới đất, nhưng 'bùn đất' vờn quanh linh hồn đột nhiên bộc phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, cưỡng ép hắn bừng tỉnh.
Bầu không khí lập tức ngưng kết.
Đế Tử kinh ngạc nhìn nam tử phía dưới, đây là phân thân của ta?
Hắn không phải tại Thương Huyền đại lục sao? Thế nào lại chạy tới nơi này!!
Lúc trước đại chiến Thương Huyền không thể bắt được hắn, cũng là một mực tâm bệnh, kết quả... tự mình trở về rồi?
Đầu tiên là Tu La, bây giờ lại là phân thân.
Hôm nay là thế nào? Đột nhiên được Thương Thiên chiếu cố rồi?
Trái tim Chu Thanh Thọ đập loạn, rõ ràng tránh khỏi Đế Thành chính là muốn tránh khỏi Đế Tử, kết quả hắn kéo lấy Lý Dần, cứ như vậy, mạnh mẽ đâm tới trước mặt Đế Tử?
Tu La đâu? Tu La bị Đế Tử bắt lấy rồi?
Hôm nay là thế nào? Đột nhiên bị Thương Thiên từ bỏ sao?
Trong ngoài bộ lạc Phù Đồ hồi hộp.
Đầu tiên là sóng triều bạo loạn, sau đó lại là ngôi sao rơi xuống đầy trời, cảnh tượng trước mắt hoàn toàn vượt quá phạm vi hiểu biết của bọn hắn.
Hôm nay là thế nào?
Trời sập sao?
Sau khi yên lặng một lát, khóe miệng Đế Tử chậm rãi khơi gợi lên đường cong, đôi mắt sáng tỏ lóe ra tia sáng tham lam cùng kích động:
- Ngươi... Trở về...
Lý Dần lại là gặp mặt kẻ thù, hết sức đỏ mắt, khuôn mặt anh tuấn từ từ dữ tợn:
- Con của ta đâu!!
- Hắn, là huyết mạch Đế tộc, đương nhiên hẳn là ở lại Đế Thành.
- Ngươi là tên hèn hạ!!
- Ngừng!! Sinh mệnh của ngươi đều là ta ban cho, ngươi hẳn là nên giữ vững tôn trọng tối thiểu nhất đối với ta!
- Trả nhi tử lại cho ta!!
Lý Dần gầm thét, giờ khắc này hắn không biết đã chờ đợi bao lâu, lại đã huyễn tưởng trong đầu bao nhiêu lần.
- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp hắn.
Đế Tử tuỳ tiện thưởng thức phân thân trước mặt, vui mừng, thật sự quá vui mừng, vậy mà đột phá đến cảnh giới Thần Linh.
Phân thân có thể tu luyện tới Thần Linh?
Lúc ấy hắn phân liệt thân thể, vẫn thật không nghĩ tới có thể chia ra tiềm chất như thế này.
Nếu như dung hợp phân thân cuối cùng này, tiềm lực cùng thực lực của hắn nhất định có thể đột nhiên tăng mạnh, trong vòng một năm có thể đạt tới Thần Linh đỉnh phong.
Chờ tên điên Khương Nghị kia lên trời, nói không chừng hắn cũng đã nhìn trộm Bán Đế.
Ha ha, ha ha, thật sự là trời chiếu cố!
- Đừng xúc động!! Chúng ta cứu Tu La trước, chuyện hài tử giao cho Khương Nghị xử lý!
Chu Thanh Thọ tranh thủ thời gian ngăn Lý Dần lại, hô với Đế Tử:
- Đừng khoa trương, nếu đầu ngươi bình thường, nên suy nghĩ thật kỹ tại sao chúng ta lại ở chỗ này! Làm sao lại chỉ có hai chúng ta! Khương Nghị ở đâu?
Đế Tử cười lạnh:
- Khương Nghị có thể ở đâu, cất giấu trong hang ổ Thương Huyền.
Chu Thanh Thọ kiêu ngạo ngẩng đầu:
- Thực lực của chúng ta bây giờ, đã không cần cất!
- Ồ? Hắn là xưng đế sao? Ha ha...
- Chúng ta bây giờ có bốn vị Siêu Thần, hơn hai mươi vị Thần Tôn!
- Thật sao? Thật lợi hại a.
Đế Tử cười, hiển nhiên không tin, Siêu Thần thứ hai ba bốn ở đâu ra?
Nhân tộc vạn năm xuống tới mới ra một Thiên Quân Đại Thần Tôn!
Còn hơn hai mươi vị Thần Tôn?
Khắp thiên hạ mới bao nhiêu Thần Tôn! Thật coi Thần Tôn là muốn tạo nên thì có thể tạo nên sao?
- Bọn người Khương Nghị đã lao thẳng đến Đế Thành, nếu không có đoán sai, bây giờ không sai biệt lắm đã muốn đánh đi lên. Bốn vị Siêu Thần, hơn hai mươi vị Thần Linh, đủ để lật tung Đế Thành các ngươi!!
Chu Thanh Nghị chỉ tới Đế Tử, muốn đảo loạn tâm cảnh của hắn.
- Vậy thì chúc hắn may mắn. Nhưng các ngươi giống như không may mắn như thế nữa.
Đế Tử nâng tay phải lên, chín khối đế cốt sáng long lanh nở rộ mê quang, vờn quanh tại cổ tay.
Mỗi viên đế cốt đều khuấy động Hỗn Loạn Pháp Tắc, chấn động kịch liệt như là để cả phiến không gian này đều muốn sụp đổ ở trước mặt hắn.