- Ha ha ha, sung sướng thoải mái, ha ha!
- Thật kích thích, Đến đây!
Khương Thương đánh chật vật, đánh đau đớn, nhưng càng đánh nhiệt huyết dâng trào. Nếu như chỉ là đế mạch cùng thần mạch hợp thể, hắn thật chưa chắc là đối thủ của Man Hoang Đế Tổ, nhưng hắn nắm trong tay hai đại pháp tắc, ý nghĩa hoàn toàn khác biệt. Cứ việc ở vào bị động, bị điên cuồng áp chế, nhưng vẫn liều chết chém giết, ngoan cường ác chiến.
Nhất là Huyết Linh Châu kia không chỉ có để hắn khôi phục, còn tương đương giao phó cho hắn tiềm lực Niết Bàn mới, nhất là có thể lại nổi lên Thiên Địa Huyền Hoàng.
Man Hoang Đế Tổ thật hận không thể xé sống Khương Thương, nhưng chôn vùi khó mà hủy diệt tự nhiên, hư vô khó mà trấn áp khung trời, hắn chỉ có thể điên cuồng trọng thương Khương Thương, lại trong thời gian ngắn khó mà nó trực tiếp giết chết.
Nhưng, trong thời gian ngắn giết không chết, không có nghĩa vĩnh viễn giết không chết!
Man Hoang Đế Tổ bị Khương Thương khiêu khích kích thích đến bạo tẩu, vỡ vụn khung trời, hủy diệt thiên địa, đè ép Khương Thương tiếp tục oanh kích.
Thẳng đến...
Nửa ngày qua đi.
Thời điểm Khương Thương đang bị buộc đến tuyệt cảnh, thi triển Thiên Địa Huyền Hoàng, Man Hoang Đế Tổ đột nhiên cảnh giác, ngừng lại tiến công.
- Đến đây, lão bất tử, tới giết ta đi.
Ý thức Khương Thương giao hòa cùng thiên địa, diễn biến phòng ngự mạnh nhất, tiếp tục khiêu khích lấy Man Hoang Đế Tổ.
- Nơi này là Tây Bộ?
Man Hoang Đế Tổ vẫn ngắm nhìn xung quanh, dò xét thâm không, trong bất tri bất giác, bọn hắn vậy mà giết tới Tây Vực Huyết Ma đại lục, khoảng cách Huyết Ma Đế Thành vậy mà dài đến ba bốn mươi vạn dặm.
Đây là trùng hợp, hay là…
Toàn thân Khương Thương rách rưới, nhìn chằm chằm Man Hoang Đế Tổ, bị phát hiện sao??
Hắn cũng không phải chỉ là đồ đần làm bừa, ngôn ngữ kịch liệt kích thích không chỉ là phát tiết, càng là quấy nhiễu lý trí Man Hoang Đế Tổ. Mặc dù hắn bị áp chế, lại gian nan khống chế phương vị tháo chạy.
Nửa ngày thời gian qua đi, hắn dẫn dắt chiến trường từ Đế Thành hướng sang nam bộ ba mươi bảy vạn dặm, đã lui đến Tây Bộ Huyết Ma đại lục.
Lấy trình độ kịch liệt hai bên hỗn chiến, khẳng định từ ban đầu đã kinh động đến Khương Nghị.
Lấy trí tuệ Khương Nghị, hẳn là có thể đoán được tình huống nơi này.
Đông Hoàng Như Ảnh bồi bạn bên cạnh Khương Nghị nhất định có thể trong thời gian ngắn nhất giết tới, hắn hấp dẫn Man Hoang Đế Tổ không ngừng di chuyển về hướng tây, chính là rút ngắn khoảng cách, để Khương Nghị càng nhanh đuổi tới!
Man Hoang Đế Tổ nhìn chằm chằm Khương Thương, biểu tình dữ tợn dần dần nghiêm trọng.
- Tiểu tử, ngươi đang tính kế ta?
Gương mặt Khương Thương dữ tợn:
- Lão già, vẫn rất thông minh đó. Sợ sao?
Man Hoang Đế Tổ nắm chặt móng vuốt, áp chế chiến ý cuồn cuộn trong lồng ngực. Từ khai chiến đến bây giờ, trước trước sau sau đã vượt qua hơn nửa ngày thời gian, mặc dù nơi này cách Trung Vực Thương Huyền còn có khoảng trăm vạn dặm, nhưng Khương Nghị nơi đó có cánh cửa Hư Không, cánh cửa Pháp Tắc chân chính, nếu như Thần Linh Không Gian thôi động, tốc độ khẳng định nhanh đến khó có thể tưởng tượng, nói không chừng bất cứ lúc nào sẽ chạy tới.
Lúc trước mặc dù hắn miễn cưỡng coi Khương Nghị là đối thủ, nhưng nhìn Khương Thương, lại nghĩ đến cánh cửa Hư Không, hắn đột nhiên sinh ra mấy phần cảm giác nguy cơ.
- Lão già, có dám đánh cược một tay hay không? Cược trước khi ngươi giết ta, bọn hắn đuổi không đến!
Mặt mũi Khương Thương tràn đầy máu tươi, dữ tợn đáng sợ. Hắn không biết Khương Nghị cụ thể đến đâu, cũng không biết mình có thể kiên trì bao lâu, nhưng hắn liều mạng đến bây giờ, tuyệt đối không thể để Man Hoang Đế Tổ chạy.
Man Hoang Đế Tổ duỗi ra đầu lưỡi đỏ tươi, đảo qua miệng đầy răng nanh, gắt gao nhìn chằm chằm Khương Thương, nhưng không có mở miệng nói chuyện.
Kỳ thật hắn có nắm chắc có thể giết Khương Thương, nhưng, vài phút? Mấy tiếng? Hắn không có nắm chắc! Tên này dù sao cũng là một tôn đế, còn là đế khống chế hai cỗ pháp tắc!
Khương Nghị lúc nào đến? Vài phút? Hay mấy tiếng? Thương Huyền không chỉ có cánh cửa Hư Không, còn có ba vị Thần Linh Không Gian! Tốc độ kia khó mà đánh giá.
Mặc dù Khương Nghị cùng Khương Thương sắp chết cũng không thể giết chết hắn, nhiều nhất có thể khiến hắn trọng thương, nhưng nhiều thêm cánh cửa Hư Không, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau. Hư Vô pháp tắc của hắn rất có thể bị kiềm chế. Đến lúc đó, không chỉ là trọng thương, thật có khả năng mất mạng.
Man Hoang Đế Tổ tra xét rõ ràng hệ thống đế uy bên trong thế giới, nhưng hoàn toàn tìm không thấy vết tích Khương Nghị, không cần phải nói khẳng định là bị cánh cửa Hư Không ẩn nặc.
Cược không??
Cược thắng, Khương Thương hẳn phải chết không nghi ngờ, cũng coi như tìm về mặt mũi.
Nhưng nếu là cược sai thì sao? Khương Nghị phối hợp Hư cánh cửa Không, thật có khả năng trấn hắn ở lại nơi này!
- Lão già, ta cũng dám cược, ngươi không dám sao?
- Ha ha, ngươi không bằng ta à.
- Ngươi chẳng lẽ muốn trốn?
- Ta nghe nói, ngươi đã từng mưu toan thôn phệ Sí Thiên giới, kết quả bị nương môn nhi dọa cho chạy? Hôm nay rõ ràng muốn giết ta, đột nhiên lại muốn chạy?
- Ngươi phải biết, có một số việc, tuyệt đối không nên mở ra tiền lệ, nếu không liền thành quen thuộc.
Khương Thương điên cuồng cùng không sợ tại thời khắc này hiện ra phát huy vô cùng tinh tế, hắn căn bản không biết mình có thể kiên trì đến khi Khương Nghị tới hay không, bây giờ đầy đầu chỉ là cuốn lấy Man Hoang Đế Tổ, không thể để cho Huyết Linh Châu lãng phí hết không công.
- Tiểu tử, đừng tùy tiện nói thế, chúng ta sau này còn gặp lại.
Man Hoang Đế Tổ cuối cùng vẫn đè lại xúc động, mặc dù hi sinh bọn người Man Thiên Cương rất đáng tiếc, nhưng... Hắn vẫn bảo vệ một tia lý trí bên dưới sự tức giận cực hạn.
- Thật muốn chạy? Ta quả thật thất vọng về ngươi!
Khương Thương cắn chặt răng nanh, hung tợn nhìn chằm chằm Man Hoang Đế Tổ.
- Không nên gấp gáp, ta sẽ còn trở lại, tin tưởng ta, hối hận chính là ngươi!
Ánh mắt Man Hoang Đế Tổ lấp lóe, vỗ cánh bạo kích, vỡ vụn hư không, rời khỏi chiến trường.
- Rác rưởi! Phế vật!
Khương Thương tức giận gào thét, đều giết tới bây giờ, vậy mà chạy? Đều liều chết mang theo nơi này, lại bị phát giác? Là hắn biểu hiện quá rõ ràng sao?
- Man Hoang Đế Tổ!! Nhớ kỹ!! Đối thủ đời này của ngươi đều là ta!! Là ta, Khương Thương!
Khương Thương gào thét thiên địa, hạ chiến thư cho Man Hoang Đế Tổ đã biến mất.