Nửa ngày sau, Thôn Thiên Ma Hoàng chạy tới nơi này.
Hắn vừa mới bắt đầu chính là chạy trối chết về hướng Tây Bộ, muốn tránh khỏi đế chiến trùng kích, kết quả tốc độ Khương Thương dẫn Man Hoang Đế Tổ quá nhanh, oanh oanh liệt liệt di chuyển hướng tây, vậy mà rất nhanh vượt qua hắn, cũng may không có phát hiện hắn.
- Xong?
Thôn Thiên Ma Hoàng nhìn qua Khương Thương ngồi xếp bằng trên bầu trời, rất bất ngờ vậy mà kết thúc.
Khương Thương không để ý đến, nghiêm mặt xếp bằng ở giữa thiên địa, hấp thu khí tức tự nhiên, điều trị lấy chiến khu rách mướp.
- Tiểu tử, xảy ra chuyện gì? Man Hoang Đế Tổ đâu?
Thôn Thiên Ma Hoàng hô to.
- Ta sinh ra ở ngàn năm trước, ngươi tái tạo ở ngàn năm sau, ngươi phải gọi ta một tiếng tiền bối!
Khương Thương lạnh nhạt nói nhỏ, trong lòng rất bực bội.
- Ta bảo ngươi tiền bối? Ngươi biết cương thường luân lý hay không, ta và sư phụ của lão phụ thân hỗn đản kia của ngươi là cùng thế hệ, ta là sư phụ của hoàng phi của lão phụ thân hỗn đản kia của ngươi, mẫu thân ngươi gặp mặt đều tôn kính gọi ta một tiếng tiền bối, ngươi bảo ta gọi ngươi là tiền bối!
Thôn Thiên Ma Hoàng tức giận cười.
- Ngươi nhận nổi sao?
- Tiểu tử, nếu không phải ta cho ngươi Huyết Linh Châu, ngươi đã sớm chết.
Thôn Thiên Ma Hoàng tức giận, thực lực gia hỏa này rất mạnh, nhưng tính tình thật quá kém. Rốt cuộc là di truyền của Khương Nghị, hay là Tinh Linh giáo dục xảy ra vấn đề
- Nếu ta chết rồi, ngươi có thể sống?
Khương Thương không để ý, tiếp tục chữa trị thương thế.
Không lâu sau đó, cánh cửa Hư Không ầm vang mở ra, Không Gian Pháp Tắc hệ thống thế giới toàn diện bạo động, kéo dài mấy trăm vạn dặm thiên địa không gian, mênh mông khung trời, vũ trụ mịt mờ, đều nhận đả kích cường liệt.
Khương Nghị cùng Đông Hoàng Như Ảnh bước ra cánh cửa Hư Không, giáng lâm đến Tây Bộ.
Nhưng, Man Hoang Đế Tổ đâu??
- Đều đánh xong, các ngươi tới chậm.
Khương Thương mở mắt ra, bất mãn hừ một tiếng.
- Man Hoang Đế Tổ chạy?
Khương Nghị nhìn qua chiến tranh phế tích uốn lượn, nếu đều đánh tới nơi này, sao có thể kết thúc? Chẳng lẽ lại là Nữ Đế thần bí nhúng tay?
- Ta dẫn dụ hắn di chuyển về hướng tây, bị hắn phát hiện. Hắn không dám đánh cược, rút lui.
Khương Thương liếc mắt nhìn Đông Hoàng Như Ảnh, lạnh lùng nói:
- Ngươi quá chậm! Muốn giết ta? Ta đã chết, Sao ngươi có thể bàn giao với mẫu thân ta.
Đông Hoàng Như Ảnh dịu dàng trầm tĩnh, hoàn toàn không để ý đến.
- Ngươi cùng hắn đánh cược gì rồi?
- Cược trước khi các ngươi đuổi tới, hắn có thể giết ta hay không..
- Lúc nào đánh cược?
- Một ngày trước đi.
- Một ngày đã đủ hắn giết ngươi ba lần.
- Ta không nghĩ tới các ngươi chậm như vậy.
- Ta ta tận hết khả năng kiềm chế, các ngươi tận hết khả năng các ngươi có thể đi đường, kết quả cuối cùng như thế nào, phải xem riêng phần mình có hết sức nỗ lực hay không.
Khương Thương nhếch miệng nói với Khương Nghị.
- Ngươi dạy ta nha, muốn bồi dưỡng ăn ý. Ta đang cố gắng, ngươi thì sao?
- Hắc hắc...
Thôn Thiên Ma Hoàng đột nhiên cười. Trước đó còn rất tức giận tính tình đứa nhỏ này, bây giờ thấy dáng vẻ Khương Nghị nghiêm mặt muốn đánh người, đột nhiên cảm giác thật vui vẻ. Để cho ngươi tai họa Tinh Linh tộc, để cho ngươi ngàn năm bỏ mặc, đây chính là báo ứng. Không quan tâm một ngàn năm, đi lên liền trông cậy vào hài tử tôn kính hiếu thuận đối với ngươi, nào có công việc tốt kia, ngươi chịu đi.
- Huyết Ma Đế Thành đâu?
Đông Hoàng Như Ảnh hỏi Thôn Thiên Ma Hoàng đang xem náo nhiệt.
- Sập.
Thôn Thiên Ma Hoàng nhún nhún vai.
- Huyết Linh Châu đâu?
- Man Hoang Đế Tổ vô dụng, vừa vặn cho Khương Thương dùng.
- Dùng?
- Nếu không muốn như nào? Ngươi coi hắn thật sự là đối thủ của Man Hoang Đế Tổ?
Thôn Thiên Ma Hoàng không chút khách khí nói.
Không phải nói Khương Thương không mạnh, mà Man Hoang Đế Tổ kia xác thực quá biến thái, thời đại Hồng Hoang chiến tranh Đại Đế thật không phải trò đùa. Khương Thương có thể làm được loại trình độ này, đã không còn gì tốt hơn.
- Man Hoang Chiến tộc đâu?
- Hẳn là chết gần hết rồi.
- Đế Thành sập, Huyết Linh Châu dùng, các ngươi đi chuyến này bằng với với không thu hoạch được gì?
Khương Nghị rất chờ mong viên Huyết Linh Châu của Huyết Ma Đế Quân, hoàn toàn có thể để cho Thôn Thiên Ma Hoàng trong thời gian rất ngắn cưỡng ép đạp đổ cảnh giới Bán Đế, sau đó mau chóng lên trời xưng đế. Thôn Thiên Ma Hoàng càng nhanh xưng đế, chấn nhiếp đối với Bát Châu Thập Tam Hải càng mạnh, địa vị Thương Huyền càng vững chắc.
- Ai có thể nghĩ tới Man Hoang Đế Tổ ở đây, có thể sống cũng không tệ rồi. Tuy nhiên, đế huyết trong huyết trì vẫn còn ở đó.
Thôn Thiên Ma Hoàng vẫn ẩn giấu chút hàng lậu, đế huyết trong huyết trì mặc dù không bằng Huyết Linh Châu, nhưng hẳn là có thể để trình độ hắn hư hóa đẩy lên hơn chín phần, cũng coi như là may mắn trong bất hạnh.
- Ngươi cùng Khương Thương rút về Thương Huyền, trấn thủ Hư Không Đế Thành. Như Ảnh đi tiếp ứng bọn người Thiên Hậu cùng Đại Vương, cũng đều rút về Thương Huyền.
Khương Nghị thật không nghĩ tới Man Hoang Đế Tổ sẽ vụng trộm đến chiếm lấy Huyết Ma Đế Thành, dù sao trước đó đã không đến can thiệp hắn xưng đế, cũng không có đến Thiên Khải quấy rối, hắn nghĩ vị Nữ Đế thần bí kia đã cùng đối phương bàn bạc tốt. Không nghĩ tới, hắn sớm đuổi tới đối thủ một mất một còn là Huyết Ma Đế Thành chờ.
Huyết Ma Đế tộc trấn áp Man Hoang vài vạn năm, Man Hoang Đế Tổ đây cũng là báo thù.
Mặc kệ Man Hoang Đế Tổ ban đầu chỉ là vì báo thù, hay phải đối kháng cùng hắn, trải qua trận đại chiến này, hai bên xem như triệt để vạch mặt.
Từ nay về sau Man Hoang Đế Tổ sẽ trở thành một cái đại phiền toái.
- Không thể giết hắn, thật sự là một tiếc nuối.
Thôn Thiên Ma Hoàng nhìn lại Huyết Ma đại lục, trước đó còn muốn thống trị nơi này, bây giờ thì thôi đừng suy nghĩ nữa.
- Không chết ở trên tay hắn cũng đã rất tốt, về trước đi, bàn bạc kỹ hơn.
Khương Nghị bây giờ càng cần hơn đến Thái Sơ cùng Bắc Thái nơi đó nhìn chằm chằm, nghiêm phòng Man Hoang Đế Tổ đột nhiên đi ra quấy rối. Tinh Linh Đế tộc cùng Thương Huyền Đế Thành nơi đó, cũng cần tăng cường phòng ngự. Chờ sau khi hết thảy đều kết thúc, lại tìm sinh mệnh Nữ Đế tìm hiểu tình huống.