Thôn Thiên Ma Đế hít vào ngụm khí lạnh:
- Đường sông là huyết quản của hắn, địa tầng là hài cốt của hắn, bầu trời là da của hắn? Vạn Đạo pháp tắc, chính là ý thức của hắn?
Sinh Mệnh nói:
- Có thể hiểu như vậy.
Hắc Ma Đế Quân hít vào ngụm khí lạnh:
- Chúng ta tính là gì? Bọ chét trên người hắn?
- Ngươi nha, trên thân còn có bọ chét? Ngươi không thể ví von mình bình thường một chút à?
Thôn Thiên Ma Đế vừa muốn sợ hãi thán phục, kết quả bị hắn nói một câu phá hỏng.
Khương Thương khó có thể tin:
- Mười hai pháp tắc thế nào đồng ý? Cái này chẳng phải để bọn hắn tập thể chịu chết?
Sinh Mệnh nói:
- Vì thế giới! Khương Nghị muốn chủ động xuất kích, cũng chỉ có thể dung hợp thế giới, hóa thân thế giới, rời khỏi mảnh thâm không này, lao tới chiến trường Thương Thiên.
Vạn Đạo pháp tắc mênh mông phức tạp, toàn diện dung hợp không chỉ có dính đến trước mắt, càng dính đến trước kia.
Không chỉ là thời gian trăm vạn năm, càng kéo dài đến ức vạn năm Hỗn Độn diễn biến, thế giới thành hình, cùng Sinh Mệnh tiền kỳ hiển hóa.
Cũng chính là bởi vì thế giới này là diễn biến tự nhiên, cho nên thời gian càng dài dằng dặc càng mênh mông hơn, cũng càng vững chắc càng cường thịnh.
Khương Nghị không dám nhúng tay điều tiết khống chế, chỉ có thể tiếp nhận toàn bộ. Hắn yên lặng dung hợp pháp tắc, tựa như đã trải qua từ Hỗn Độn ngưng tụ đến bây giờ tất cả.
Cuối cùng...
Khương Nghị trải qua tiếp tục giao hòa dài đến trăm ngày, hoàn thành pháp tắc giao hòa sơ bộ.
Muốn chân chính toàn diện khống chế, dung hội xuyên suốt vận chuyển, còn cần hắn kéo dài lĩnh hội ở phía sau, không ngừng giao hòa. Nhưng dù vậy, ý thức của hắn vẫn có thể làm đến vô hạn phát tán, bao quát các ngõ ngách thế giới, không chỉ có thể nhìn thấy tất cả hình dạng mặt đất, tất cả sinh linh, còn có thể thao túng diễn biến nơi đó, cảm giác ý thức chúng sinh, thậm chí có thể ảnh hưởng đến cơ duyên và luân hồi, nhìn thấy kiếp trước kiếp này.
Toàn bộ thế giới với hắn mà nói, không có bất kỳ bí mật gì, lại có thể tùy tiện điều tiết khống chế.
Nhưng càng là như vậy, hắn càng có thể hiểu pháp tắc vận chuyển nghiêm mật, bất kỳ tùy ý điều chỉnh gì đều có thể dẫn phát hậu quả nghiêm trọng.
- Ngươi có thể cứu vớt người hi sinh không?
Hắc Ma Đế Quân nhìn thấy Khương Nghị mở mắt ra, cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu. Từ nay về sau, đây cũng không phải là người, là thế giới? Quá mẹ nó thần kỳ.
Thôn Thiên Ma Đế nghiêm túc nhìn Khương Nghị, người hi sinh, còn có thể sống về sao? Thật có thể nghịch chuyển sinh tử?
- Ta Không thể nào tùy ý làm bậy, nhất là người liên luỵ đến cuộc chiến tranh này.
Khương Nghị thản nhiên trả lời.
- Không phải ngươi không gì làm không được sao?
Hắc Ma Đế Quân khẽ nhíu mày, đây không phải là sau khi dung hợp pháp tắc thì không còn tình cảm như sinh linh bình thường đó chứ.
- Bọn người Lý Dần là Đế Quân, thân tử hồn diệt, tìm không thấy bất cứ dấu vết gì.
- Ngươi ngược dòng tìm hiểu về phía trước, không phải có vết tích sao?
- Ta có thể điều tiết khống chế chuyện từ nay về sau, không thể thay đổi chuyện trước đó. Nếu không, bất kỳ tiền kỳ thay đổi gì, đều có thể trực tiếp ảnh hưởng đến trận chiến tranh này. Mà trận chiến tranh này nếu như xuất hiện thay đổi, ta không thể đuổi đi Thương Thiên, càng không thể tiếp quản thế giới, tất cả chuyện phát sinh bây giờ đều có thể sụp đổ.
- Bọn hắn cứ như vậy chết rồi...
Thôn Thiên Ma Đế tiếc nuối lắc đầu.
Khương Thương biết không có đơn giản như vậy. Chuyện trước lúc này, nếu như cưỡng ép thay đổi, thế tất liên luỵ đến cục diện bây giờ, thậm chí dẫn đến cuộc chiến sát thiên toàn diện thảm bại, bao gồm cả hắn cùng Hắc Ma Đế Quân đều có thể chết, Khương Nghị cũng không thể tiếp quản thế giới.
- Ta không thể thay đổi đã từng, chỉ có thể điều tiết khống chế sau này.
Khương Nghị yên lặng lặp lại câu. Đối với loại tình huống này, hắn không thể nghi ngờ là người đau đớn nhất so với tất cả, rõ ràng có thể nhìn lại lịch sử, nhìn thấy Sinh Mệnh tươi sống của bọn hắn, lại chỉ có thể nhìn... Nhìn mà thôi...
Hắc Ma Đế Quân nhún nhún vai, thật nghĩ rằng Khương Nghị không gì làm không được. Như thế không chỉ có thể cứu sống chết người, còn có thể chuyển dời bọn người Thiên Hậu từ dĩ vãng trong lịch sử đến nơi này, như thế này người giết trời mang đi Hồng Hoang Thiên Long chẳng phải sẽ biến mất? Người giết trời đang tra tấn Thiên Long, sưu, không có, đi đâu rồi, a, về nhà sao?
- Ngươi muốn làm thế nào?
Thôn Thiên Ma Đế biết Khương Nghị đang chất chứa lửa giận. Dù sao bị bắt cóc chính là những người thân nhất như Hồng Hoang Thiên Long.
- Truy tung Sát Thiên chiến đội, nếu như có thể đuổi kịp tự nhiên tốt nhất, nếu như đuổi không kịp, tìm túc địch của Thương Thiên—— Tu La tinh vực.
- Tu La? Tinh vực?
- Hắn là túc địch của Thương Thiên tới trăm vạn năm, cũng là tinh vực cường giả Thương Thiên kiêng kỵ nhất. Hắn đang lang thang khắp vũ trụ, bảo vệ những tinh cầu sinh mệnh Hỗn Độn sơ kỳ, là thủ hộ giả duy nhất bên trong Chúa Tể Vũ Trụ.
Khương Nghị thông qua trí nhớ của bọn người Hắc Ma Chiến Đế hiểu rõ rất nhiều chuyện, nhưng liên quan tới vị Chúa Tể thần bí kia, cũng không có rất nhiều tin tức tính thực chất.
Kỷ Nguyên, tháng sáu năm ba mươi hai, Khương Nghị khống chế thế giới xâm nhập vũ trụ, dùng tốc độ cao nhất truy tung Sát Thiên chiến đội. Đồng thời mời ra Nhân Quả Thiên Đồ từ bên trong hệ thống thế giới, thả ra linh hồn Thiên Hậu ngủ say bên trong, sau đó ngưng tụ thân hình, mang theo mấy người Hắc Ma Đế Quân trở về Đế Thành.
Thượng Thương Đế Thành!
Chờ đợi dài đến mười ba tháng, để bầu không khí trong này từ khẩn trương đến sợ hãi, từ đến mê mang biến thành tuyệt vọng.
Tu La cô độc ngồi bên trên đỉnh Chu Tước cung cung, cả ngày lẫn đêm nhìn lên bầu trời, đôi mắt đã từng sáng tỏ thâm thúy từ từ trở nên trống rỗng.
Đan Hoàng ngồi trước Luyện Thiên Đỉnh, yên lặng luyện đan dược. Một ngày một ngày, một lần một lần, dược liệu không ngừng bay vào luyện lô, nhưng không có một viên thành hình.
Hướng Vãn Tình thì khóa mình trong phòng, từ chối bất kỳ người nào làm bạn. Nàng quỳ trên mặt đất, ôm cánh tay cúi đầu, từng lần một cầu nguyện, từng lần một khóc lóc kể lể, thân thể ngày càng gầy gò, hai mắt sưng đỏ không chịu nổi.
Tịch Nhan quanh quẩn một chỗ tại Luân Hồi thâm không, vô số lần hô hoán 'Tử Vong', muốn biết tình huống thật sự trên Thiên Khải.
Kiều Hinh cô độc ngồi quỳ trước cửa điện, thân ở trong điện, mặt hướng ngoài điện, hai tay nâng ở trước người, môi đỏ nỉ non. Từ ngày Khương Nghị đi đến Thiên Khải bắt đầu, nàng đã quỳ gối ở nơi này, cái quỳ này đã là gần hai năm dài đằng đẵng...