Thị vệ thống lĩnh khẽ nhíu mày, nói:
- Liên quan gì tới ngươi? Khuyên ngươi không cần gây phiền toái cho mình.
- Hồng Thiên lâu là nơi làm ăn, hắn chỉ tới mua đồ mà thôi, sao lại bị uốn éo đầu? Nếu như Hồng Thiên lâu chỉ xem ai không vừa mắt thì tùy tiện xoay đầu, sau này ai còn dám tới nữa?
Khương Nghị thoáng cấc cao giọng, đưa tới sự chú ý cho rất nhiều người xung quanh.
Thị vệ thống lĩnh không muốn gây nên oanh động, cau mày nói:
- Hắn là Lý Dần...
Lý Dần vội vàng nói:
- Ta không phải Lý Dần.
- Mẫu thân nó… ngươi chính là Lý Dần!!
- Con mắt nào của ngươi thấy ta là Lý Dần?
- Vì để đề phòng ngươi, nơi này không chỉ có đều phổ cập cùng tất cả thị nữ mưu kế kia của ngươi. Còn nuôi linh thú, chuyên môn tìm kiếm khí tức của ngươi!!
- Ta... Ngươi...
- Còn muốn giảo biện? Ngươi chính là tên hỗn đản kia!!
- Chờ một chút, rốt cuộc hắn đã làm chuyện gì?
Khương Nghị kì quái.
- Con mắt gia hỏa này có vấn đề, có thể dò xét Linh Bảo. Hắn di chuyển khắp nơi trong Tam Sinh Đế Thành, đụng phải người không có kiên định sẽ mua bảo bối, chuyển tay ra bên ngoài bán giá cao. Chỉ là ở Hồng Thiên lâu này, hắn đều đã kiếm lời năm lần.
- Đây không phải chuyện tốt à, nói rõ Hồng Thiên lâu các ngươi có thể bán được bảo bối!!
- Chúng ta là Hồng Thiên lâu! Không phải tiệm tạp hóa!! Không cần mánh lới như thế này!!
Hồng Thiên lâu là siêu cấp thương hội xếp hạng trong mười vị trí đầu tại Tam Sinh Đế Thành, thuê tất cả đều là đỉnh cấp Giám Bảo sư, coi trọng chính là bất cứ bảo bối gì giá cả cũng đều công bằng công chính!
Kết quả ở trên tay một mình hắn đã bị thua năm lần, đây là đang đánh vào mặt các Giám Bảo sư, càng là đang chất vấn năng lực giám bảo của Hồng Thiên lâu!
Thị vệ thống lĩnh chỉ vào Lý Dần gầm thét, chỉ là người xung quanh đến quá nhiều, hắn không dám la quá lớn tiếng.
Hướng Vãn Tình gật đầu, cũng là lý này.
Tiệm tạp hóa cần loại mánh lới này, siêu cấp thương trường cần chính là công chính. Nếu không, tiểu tử đều có thể nhìn nhầm, đánh dấu lại những cái cực cao kia, liền dễ dàng để cho người ta hoài nghi giá trị chân thực.
Khương Nghị nhìn Lý Dần ở bên cạnh, mỉm cười nói:
- Nếu hắn linh như vậy, các ngươi có thể tìm hắn giám bảo.
- Tìm hắn? Hắn chính là đạo tặc, cho hắn giám bảo? Đồ tốt qua tay của hắn, còn có thể tiến vào Hồng Thiên lâu? Sớm đã bị hắn trộm đi!!
- Đừng nói nhảm, nếu ngươi đến mua đồ, tùy tiện mua, đừng nhúng tay chuyện không liên quan gì đến ngươi.
Mặt mũi thị vệ thống lĩnh tràn đầy sát khí, gia hỏa này chỉ mới xuất hiện hai năm ngắn ngủi mà thôi, đã để Giám Bảo sư toàn thành rất mất thể diện, bây giờ Giám Bảo sư liên danh truy nã, muốn mạng chó của hắn!!
- Ta thấy đứa nhỏ này có tiền đồ, ta thu. Các ngươi ra cái giá.
- Có ý gì?
- Mua mệnh của hắn, các ngươi ra cái giá.
- Thật có lỗi, hắn phải chết.
- Ta bảo đảm hắn không còn vào Hồng Thiên lâu, cũng bảo đảm hắn sau này không còn cần thông qua đãi làm chênh lệch giá.
Thị vệ thống lĩnh một lần nữa đánh giá đến Khương Nghị.
Lý Dần cũng cảm thấy kỳ quái nhìn hắn, lời này có ý gì?
Khương Nghị nói:
- Mười ngàn tinh thạch, thả hắn đi.
- Mười ngàn??
Thị vệ thống lĩnh cùng Lý Dần đều la thất thanh.
- Mười ngàn tinh thạch.
- Ngươi là ai? Ngươi có thể lấy ra mười ngàn tinh thạch?
- Cho ngươi thêm một trăm tinh thạch, coi như cảm tạ ngươi khai ân.
Khương Nghị quay đầu ra hiệu với Hướng Vãn Tình.
Hướng Vãn Tình quan sát khắp nơi, vừa hay nhìn thấy bọn người Chu Thanh Thọ đang chen tới nơi này.
- Nhanh lên, nơi này.
- Đến rồi đến rồi.
Bọn người Chu Thanh Thọ bước nhanh chạy tới.
- Đổi xong rồi sao?
- Đã xong.
- Đổi bao nhiêu.
- Ba trăm ngàn.
- Ba trăm ngàn? Cái gì ba trăm ngàn? Tinh thạch sao??
Lý Dần suýt nữa thì trợn lác cả mắt.
Thị vệ thống lĩnh một lần nữa đánh giá đến những người này, thứ gì lại có thể đổi thành ba trăm ngàn tinh thạch?
Khương Nghị nói:
- Đếm ra cho bọn hắn mười ngàn lẻ một trăm tinh thạch.
Thị vệ thống lĩnh kinh ngạc nhìn Khương Nghị:
- Ngươi làm thật??
- Đổi không??
- Cái này...
- Nếu như hắn lại đến, các ngươi lại giết cũng không muộn, như thế nào??
- Hừ!! Mười ngàn lẻ một trăm! Bài học cũng không thể thiếu!!
Rời khỏi Hồng Thiên lâu, Lý Dần theo sát Khương Nghị, hưng phấn đến toàn thân run rẩy.
- Ca, đại ca!! Các ngươi vừa mới lấy cái gì để đổi được ba trăm ngàn tinh thạch? Đám người này có lai lịch gì, vậy mà lại có thể mang đi ba trăm ngàn tinh thạch từ Hồng Thiên lâu!
Hướng Vãn Tình nói:
- Một khối thần cốt.
Lý Dần tranh thủ thời gian che miệng lại, thấp giọng nói:
- Thần cốt? Các ngươi lại có thần cốt! Lấy được từ chỗ nào? Thần cốt bao lớn? Là từ đâu móc ra, hay là tươi mới? Tùy tiện một khối thần cốt giá quy định đều là năm trăm ngàn, các ngươi bán ba trăm ngàn? Rõ ràng bị…. hố rồi. Ta nói với các ngươi, đen nhất ba thế bên trong Đế Thành chính là nhà Hồng Thiên lâu này.
- Giá quy định năm trăm ngàn?
Hướng Vãn Tình liếc mắt Chu Thanh Thọ.
Chu Thanh Thọ làm bộ không có chú ý tới, cùng Hàn Ngạo kề vai sát cánh chỉ trỏ nữ tử mỹ lệ ở xung quanh.
- Ngươi nhìn nữ tử kia xem, cao ba mét kia, ngươi nhìn ngực kia, oa... Đều cao hơn ngươi hai cái đầu!! Ai, loại này không thích hợp ngươi, hình thể chênh lệch quá lớn, đến lúc đó ngươi cũng chỉ có thể ở phía sau từ từ, với không tới.
Hướng Vãn Tình bất đắc dĩ lắc đầu, đến lúc này đều hố nàng, thật phục cái tên này!!
Khương Nghị đi đến một chỗ tửu lâu, sau khi ngồi xuống, nhìn Lý Dần nói:
- Ta mới tới Thiên Võ tinh, đối với chuyện nơi này không phải hiểu rất rõ, muốn thuê một người đi theo. Ta thấy ngươi thật giống như rất quen thuộc đối với nơi này, có hứng thú hay không?
Lý Dần nhìn bọn người Chu Thanh Thọ, ngồi thẳng người, ho nhẹ vài tiếng, rất tự hào nói:
- Không phải ta tự thổi, ngươi phải nói ai hiểu rõ nhất đối với thương hội tại Tam Sinh Đế Thành, không phải Lý Dần ta thì không ai có thể hơn! Thương hội to to nhỏ nhỏ ở nơi này ta đều vào xem qua, cũng đều... Ha ha... Nhặt qua thứ để lọt!