- Coi chừng nam tử nhà ngươi, thành Thiên mà làm sao còn đa sầu đa cảm.
- Đừng nghe cái tên mà xem như người thân, Thiên Nguyên tinh vực này trùng tên hơn mấy ngàn vạn, chẳng lẽ hắn đều mang về nuôi?
- Gặp được ba mươi năm mươi người trùng tên ngươi, đều muốn kéo về đi nhét trong chăn?
- Làm chính sự của ngươi đi!!
Hướng Vãn Tình bước nhanh đuổi theo Khương Nghị, lại nắm tay hắn.
Lý Dần đi trong đại sảnh náo nhiệt, phong độ nhẹ nhàng, phóng khoáng tự nhiên, trong tay còn lắc lư quạt xếp, đến quầy hàng này nhìn, lại đến quầy hàng kia ngó ngó, ngẫu nhiên còn ném mị nhãn cho bọn thị nữ trong quầy.
Bọn thị nữ cười nhẹ nhàng, nhiệt tình giới thiệu cho vị công tử ca anh tuấn này.
Khương Nghị yên lặng theo ở phía sau, đánh giá gia hỏa này.
Trước đó rõ ràng không phải bộ dáng này, bây giờ không chỉ bộ dáng khí chất thay đổi, thân cao đều kéo dài thêm mấy phần.
Đây là võ pháp gì sao?
- A?
Lý Dần đột nhiên dừng ở trước một cái quầy, chú ý tới một khối đá sáng rực bên trong, hai mắt tỏa sáng, cũng rất nhanh làm bộ tùy ý chỉ chỉ tảng đá màu vàng bên cạnh, nói:
- Đây là đá gì, lại tốn tám mươi khối tinh thạch?
Thị nữ xinh đẹp cao gầy sau quầy mặc váy dài thiếp thân, gót sen uyển chuyển, phong tình vạn chủng, âm thanh càng xốp giòn mị chọc lòng người:
- Đây là kim loại nguyên thạch, đào móc từ trên một tinh cầu cấp ba đường kính đến hai vạn dặm, tinh cầu cấp ba kia là thuộc tính thuần kim.
- Tinh cầu, trọng lực tràng vực mặt ngoài có thể đập vụn Thánh Vương. Không đến cảnh giới Thánh Hoàng, không ai dám đến gần.
- Viên nguyên thạch này mặc dù không lớn, nhưng mặc kệ dùng rèn đúc vũ khí hay dùng tới tu luyện, đều là vật liệu thượng giai.
- Nếu như là kim loại móc ra từ bên trong tinh cầu, ngược lại giá trị trên dưới một trăm tinh thạch, nếu như chỉ là ở ngoài tùy tiện nhặt, cũng ba mươi năm mươi tinh thạch.
- Trước đó có ba mươi khối, đều là định giá một trăm trở lên, đây là một khối cuối cùng, giá đặc biệt mềm. Tám mươi.
- Người khác chọn mà còn lại, khẳng định có chút vấn đề, càng không đáng tám mươi.
Lý Dần lắc đầu, làm bộ tùy ý liếc mắt hòn đá màu đen bên cạnh:
- Đây là tài liệu gì, có thể bán đến giá năm mươi tinh thạch? Hồng Thiên lâu các ngươi bán đồ càng ngày càng đắt.
Thị nữ nói:
- Khối này à, bày ở đây đã rất lâu, nghe nói là bay ra từ trong một phế tích tử tinh sụp đổ...
Lý Dần không chờ nàng nói xong, lên đường:
- Phế tích tử tinh sụp đổ chẳng phải đều là tảng đá, tùy tiện nhặt tới liền bán, Hồng Thiên lâu các ngươi thực sự là... Ai... Dùng số tiền này đều kiếm lời, cũng không sợ đập chiêu bài.
- Đây cũng không phải là tảng đá bình thường, cái này phát sáng đây.
- Phát sáng thì như thế nào? Nếu thật sự là bảo bối, Giám Bảo sư các ngươi có thể tùy tiện ném tới tầng đầu tiên?
- Nếu như không phải bảo bối, cũng không có tư cách đặt ở Hồng Thiên lâu.
- Như vậy đi, ta muốn lấy hết hai khối đá này, nhưng giá cao nhất ta ra là một trăm tinh thạch.
- Tiểu ca ca, ngươi thực sự biết mua đồ, trực tiếp giảm ba mươi tinh thạch? Ba mươi viên tinh thạch đó, đều bù đắp được tiền lương ba năm của ta.
- Một trăm mười tinh thạch, nếu như có thể, ta mua. Thế nào?
- Ta cũng không có quyền hạn lớn như vậy, như vậy đi, ta đi xin phép một chút?
- Một trăm hai mươi tinh thạch? Quyền hạn giảm mười tinh thạch, ngươi dù sao cũng nên có chứ.
- Tiểu ca ca đánh giá cao ta, ngài chờ một lát, ta đi xin chỉ thị.
Thị nữ lộ ra ý cười vũ mị, không để ý Lý Dần khuyên can, quay người về tới trong điện.
Lý Dần thoáng động người, hắng giọng một cái, nhìn hai bên một chút, mỉm cười với Khương Nghị bên cạnh, tiếp tục chờ đợi.
- Đồ tốt?
Khương Nghị mỉm cười hỏi.
- Đây là lầu một, nào có đồ tốt, đồ tốt đều ở lầu ba trở lên.
Lý Dần tùy ý đáp.
- Lầu một cũng là có thể xuất hiện bảo bối, viên đá phát sáng, giống như có đồ tốt.
- Dừng lại, ta xem trọng trước.
- Chớ khẩn trương, ta không đoạt. Ta chỉ hiếu kỳ, làm sao ngươi biết bên trong có đồ tốt?
Lý Dần đánh giá Khương Nghị, lại liếc mắt nhìn Hướng Vãn Tình bên cạnh, mặc dù Hướng Vãn Tình mang theo mạng che mặt, cũng mang theo lên trường bào, nhưng cỗ khí chất đặc biệt cũng không phải mạng che mặt và trường bào có thể che khuất, nhiều thêm mấy phần cảm giác mông lung, quả thật đánh vào lòng người, rất nhiều nam tử xung quanh đều không tự chủ được nhìn sang bên này.
- Khụ khụ!
Lý Dần đụng đụng Khương Nghị bên cạnh, mỉm cười:
- Giữ bí mật!
- Ha ha...
Khương Nghị cười, Hướng Vãn Tình bên cạnh lại cảm thấy trong lòng khó chịu. Tên này rõ ràng không phải Lý Dần, nhưng Khương Nghị giống như chìm vào.
Khương Nghị không biết sao? Khương Nghị hẳn phải biết, chỉ là... Khương Nghị biến thành Thiên, càng tin tưởng số mệnh cùng nhân quả, lần này ngẫu nhiên gặp nhau, tựa hồ lay động trái tim hối hận cùng đau đớn kia của hắn.
Lý Dần nháy mắt mấy cái với Khương Nghị, nằm nhoài trước quầy chờ đợi.
Chỉ là đợi lại đợi, thị nữ không tiếp tục tới, bên cạnh lại có mấy tên thị vệ.
Cầm đầu thị vệ hừ một tiếng:
- Lý Dần? Quả nhiên lại là tên hổn đản ngươi!! Mưu kế này củ ngươi quá quen thuộc.
Lý Dần một mặt kỳ quái:
- Ai là Lý Dần? Ngươi nhận lầm người rồi!
Thị vệ cầm đầu dữ tợn nói:
- Ta nhớ đã cảnh cáo ngươi ba lần, còn dám đến Hồng Thiên lâu, chặt đầu của ngươi.
Thị vệ hai bên nắm chặt vũ khí:
- Thức thời một chút, chớ quấy rầy đừng làm rộn, cùng chúng ta đi về phía sau.
Con mắt Lý Dần đảo lòng vòng:
- Các ngươi nhận lầm người? Cái gì Lý Dần, các ngươi khẳng định nhận lầm người.
Thị vệ đầu lĩnh quát tháo:
- Lâu chủ hạ lệnh, thà giết lầm, sẽ không bỏ qua!! Mang đi!
Ngón tay Lý Dần lặng lẽ sờ lên nhẫn không gian, ngoài mặt vẫn không hoảng không loạn mà nói:
- Ta đến mua tảng đá mà thôi, các ngươi thật sự là...
Ông
Nhẫn không gian bộc phát ánh sáng, cuồn cuộn ra năng lượng cường thế, nhưng đúng vào lúc này, một bàn tay đặt ở trên vai của hắn, ngay sau đó một nguồn năng lượng thuận cánh tay của hắn trùng kích nhẫn không gian, vậy mà dập tắt cỗ ánh sáng kia.
Khương Nghị đi đến phía trước, mỉm cười nói:
- Không biết vị tiểu huynh đệ này phạm vào chuyện gì, vậy mà có thể trêu đến Hồng Thiên lâu nóng tính như thế.
Khi đang nói chuyện, Khương Nghị thoáng tiết lộ khí thế, mang cho thị vệ trước mặt cảm giác áp bách mãnh liệt. Bọn thị vệ khẽ nhíu mày, giống như bị tảng đá đè ở trên người, hô hấp không khoái, thể hiện đau đớn.