- Dực Thần tộc, Thần Tôn đương thời, Dực Lâu ( Dực Diễn, Dực Huyên), cung thỉnh hộ giả Dực Thần tộc.
Mấy người Dực Lâu quỳ gối trước tế đàn, cố nén suy yếu, khàn giọng hô to.
Đi ra!
Thật đi ra!
Đây rốt cuộc là cường giả như thế nào, vậy mà có thể ngủ say tám trăm ngàn năm bên trong Dực Thần tộc bọn hắn.
Ầm ầm...
Bệ đá đổ sụp, huyết quang ngập trời, giống như gió lốc mãnh liệt bạo kích trời cao, kích lên mây mù, cuồn cuộn mênh mông mấy trăm dặm.
Không chỉ có Thiên Dực thành bị kinh động, tất cả yêu thú cùng tán tu trong rừng rậm xung quanh đều nhìn lên bầu trời, ngạc nhiên nhìn một màn rung động.
Quan tài đồng rời khỏi bí cảnh, treo cao ở trong thiên địa.
Một tiếng vang thật lớn, nắp quan tài bị thô bạo phá tan, một nam tử tóc tai bù xù hoảng hoảng du du đi ra từ bên trong.
- Lại gặp được chuyện gì rồi?
Nam tử giãy dụa người cứng ngắc, thanh âm khàn khàn trầm thấp, ở giữa tóc dài rối tung ẩn hiện đôi mắt tinh hồng, thân thể gầy gò lại tản ra cỗ sát khí kinh khủng bạo ngược.
Dực Lâu âm thầm hồi hộp, đây là hộ giả bọn hắn? Có thể sai hay không, khí tức này làm sao giống như là một đầu cự thú Hoang Cổ vừa thức tỉnh.
- Nói chuyện!!
Nam tử dùng sức mở rộng thân thể, nắm kéo đầu, sát khí bạo ngược càng ngày càng đậm hơn, ba động khủng bố tràn ngập đất trời bao phủ hoàng thành, Thần tộc ép tới vô số cường giả không thở nổi.
Dực Lâu bừng tỉnh, vội vàng nói:
- Tam Sinh Đế tộc viễn chinh vũ trụ, tại khoảng cách 1,5 tỷ dặm bên ngoài thâm không phát hiện một viên tinh cầu ẩn nấp. Tinh cầu là tinh cầu Thần cấp, vừa mới mở ra thời đại Hồng Hoang, kẻ thống trị chính là Dực Nhân tộc.
- Đại thống lĩnh Tam Sinh Đế tộc Dirent đạp diệt Thần cấp tinh cầu, cướp bóc vô số Linh Bảo, càng bắt được mấy triệu Dực Nhân, bao gồm cả ba vị Hồng Hoang Tổ Thần.
- Chúng ta muốn cứu vớt mấy triệu Dực Nhân kia, nhưng thực lực không đủ, lọt vào cường tộc tập kích, đặc biệt sớm xin mời hộ giả thức tỉnh, giúp bọn ta vượt qua nan quan.
- Dực Nhân tộc... Hắc Dực tộc... Bảo vệ Chiến tộc...
Nam tử lung lay đầu, khôi phục ký ức đã phủ bụi.
Lần trước bị tỉnh lại, đó là mười một vạn năm trước.
Thời gian quá lâu quá lâu...
Bọn người Dực Lâu cẩn thận từng li từng tí nhìn qua, khí thế bạo ngược để trong lòng bọn hắn bất an, bộ dáng tóc tai bù xù càng làm cho bọn hắn hồi hộp.
Hồi lâu... Hồi lâu...
Nam tử rốt cuộc cũng khôi phục tỉnh táo, đôi mắt ngưng tụ, thể hiện dữ tợn:
- Tam Sinh Đế tộc sao? Dẫn đường.
- A? Không không không! Chúng ta không phải muốn đi tiến đánh Tam Sinh Đế tộc.
- Tam Sinh Đế tộc công khai tuyên cáo tinh vực, muốn năm tháng sau cử hành đại hội đấu giá. Đến lúc đó sẽ đấu giá mấy triệu Dực Nhân cùng viên bảo vật tinh cầu kia.
- Chúng ta đang tập kết tinh thạch, tham gia hội đấu giá. Chúng ta sẽ hết khả năng, dùng đường tắt bình thường cứu bọn hắn, nhưng sau đó sợ lọt vào tập kích, cho nên xin ngài ra mặt.
Dực Lâu âm thầm nhếch miệng, dẫn đường? Đây là muốn giết tiến Tam Sinh Đế tộc à.
Ngữ khí nam tử bất thiện:
- Đã bao nhiêu năm, Dực Nhân tộc vẫn không thoát khỏi được tình cảnh nô lệ sao, các ngươi thực sự là... Vô năng đến cực điểm.
Dực Lâu lúng túng nói:
- Nơi này là tinh vực do sáu tinh cầu tạo thành, làm theo ý mình, hoàn cảnh phức tạp, tuy nhiên tình cảnh Dực Nhân tộc đã được đến cải thiện cực lớn. Lần này là Tam Sinh Đế tộc đến những tinh cầu khác cướp bóc tới, lại là một Hồng Hoang kỳ tinh cầu, cho nên...
- Kiếm đủ tinh thạch cho ta, một cái Dực Nhân tộc cũng không thể vứt xuống, đập trở về hết cho ta.
- Lại tuyên cáo tất cả tinh cầu Thiên Nguyên tinh vực, lần này mấy triệu Dực Nhân, Dực Thần tộc chắc chắn phải có được.
- Ai dám tranh, vĩnh thế là địch! Không chết không thôi.
- Ai dám đoạt, ta huyết đồ toàn tộc hắn! Một tên cũng không để lại.
- A??
- A cái rắm! Xuất ra khí thế Thiên Dực Chiến tộc cho bản Đế Tử.
Khí thế nam tử đột nhiên nóng nảy, quả thực hù dọa mấy người Dực Lâu.
Dực Thần tộc bọn hắn mặc dù cường thế hiếu chiến, nhưng bình thường vẫn tự cao rất cao, nội tâm kiêu ngạo, cho nên làm việc coi trọng lễ nói. Bọn hắn đều cho rằng hộ giả bọn họ là cường giả rất cường đại, tôn quý, cao ngạo, uy nghiêm, kết quả... Đó là tên điên sao?
- Đều thất thần làm gì? Thả lời ra cho ta.
- Lại tập kết Dực Thần tộc cho ta, toàn tộc tiến công.
- Không cần lo cái thành rách nát này, năm tháng sau, toàn tộc giáng lâm Tam Sinh Đế Thành! Coi như chết hết ở đó, cũng phải đánh ra khí thế cho ta.
- Hiểu chưa?
- MRõinh... Rõ ràng... Đã hiểu.
Dực Lâu, Dực Diễn, Dực Huyên hốt hoảng lui lại. Trước đó có rất nhiều chờ mong, giờ lại có bấy nhiêu sợ hãi, thời điểm tới đây kích động bao nhiêu, bây giừ lại có chật vật bấy nhiêu.
Toàn tộc tiến công?
Thành đều từ bỏ?
Vĩnh thế là địch?
Huyết đồ toàn tộc?
Đó là Tam Sinh Đế Thành, nơi đó tụ tập đa số cường tộc Thiên Nguyên tinh vực.
Nếu náo lên, quả thật có thể đánh ra khí thế, náo không tốt chính là trò cười, chết chính là bọn hắn.
Nhưng Dực Thần tộc bọn hắn có tổ huấn không thể ngỗ nghịch, một khi tỉnh lại hộ giả, trên dưới toàn tộc thề chết đi theo, tiếp nhận toàn bộ sai khiến, không được bất kỳ ngỗ nghịch gì.
- Chơi lớn rồi!
Đầu Dực Lâu đều muốn nổ tung, tuyệt đối không nghĩ tới sẽ là tình cảnh như vậy.
Trách không được bên trong tổ huấn yêu cầu khắc nghiệt, chỉ có thời khắc sinh tử tồn vong mới có thể tỉnh lại hộ giả.
Tính tình người bảo vệ này quá phát nổ, thời khắc sinh tử kêu gọi đi ra, nhất định có thể thay đổi càn khôn, nhưng không phải thời khắc sinh tử kêu gọi đi ra, hắn trực tiếp tạo nguy cơ sinh tử cho ngươi chế.
- Lão tổ, chúng ta thật muốn làm sao như vậy...
Dực Diễn vừa muốn hỏi thăm, phương hướng tế đàn đột nhiên phát ra gào thét bạo ngược, chấn động đến đại thành lay động, thiên địa gào thét.
Toàn thân nam tử căng cứng, gầm thét bầu trời, phát ra sóng âm hùng vĩ đối với vũ trụ mênh mông, liên miên bất tuyệt... Tiếp tục không ngừng...
Dực Thần tộc trong bóng tối phong tồn bảy mươi pho tượng ngàn trượng, cũng toàn bộ giống như sống lại phát ra gào thét to lớn bao la hùng vĩ hướng về Hạo Hãn vũ trụ, Thâm không vô tận.
Bọn hắn, đang triệu hoán cái gì?