Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3270 - Chương 3266: Cự Linh Trong Đỉnh

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3266: Cự Linh Trong Đỉnh

Di Thất thâm uyên, tọa lạc tại cực tây Thiên Võ đại lục, không chỉ là siêu cấp hố trời tung hoành hai vạn dặm, xung quanh còn lan tràn ra khe nứt lớn giăng khắp nơi kéo dài hơn vạn dặm, hướng tây khe nứt lớn trực tiếp liên tiếp đến Tân Hải, xuyên suốt cùng đại dương mênh mông.

Đây là dáng vẻ mấy trăm vạn năm sau, khó có thể tưởng tượng cảnh tượng lúc trước là phá toái cùng hỗn loạn bực nào.

Từ trên cao quan sát, hố trời bị mê vụ bao phủ, giống như tầng mây dày đặc bao phủ hố trời thâm thúy.

Xung quanh hố trời xây dựng rất nhiều thiên cầu, bên ngoài thì trải rộng cổ thành to to nhỏ nhỏ.

Xung quanh cổ thành náo nhiệt ồn ào, nhưng trong hố trời lại an tĩnh khiếp người, giống như Địa Ngục không có sinh cơ.

Tinh Thần Thần Kiếm mở ra bầu trời, chỉ dùng hai ngày thời gian đã đến nơi này.

Lý Dần đứng trên Thần Kiếm, mặt mũi tràn đầy chấn kinh cùng hoảng hốt.

Đến... Đến rồi?

Hai ngày... Đã đến?

Hơn năm trăm ngàn dặm, sưu sưu lại tới?

Tinh Thần Kiếm to lớn này là Thánh khí sao? Thánh khí giống như không có tốc độ như vậy.

Chu Thanh Thọ vỗ nhẹ mặt Lý Dần:

- Tỉnh táo chút, đây là Thần khí.

Lý Dần hít một hơi:

- Thần khí?

Chu Thanh Thọ im lặng:

- Nhìn dáng vẻ chưa thấy qua việc đời của ngươi. Nếu như không phải Thần khí, chúng ta có thể vượt qua mấy tỉ dặm vũ trụ lại tới đây? Vậy còn không phải chết trên đường?

Gương mặt Lý Dần lần nữa có phản ứng:

- Vài tỷ? Không phải... Vài ức? Các ngươi từ chỗ nào tới? Bộ dáng thân thể các ngươi đều nhìn rất giống ta, không có nơi gì không giống.

Khương Nghị ở trên cao quan sát, thần thức như ngàn vạn tơ mỏng, xông vào sương mù dày đặc.

Nhưng, chiều sâu hố trời còn sâu hơn xa so với tưởng tượng, càng là hướng xuống, hắc ám càng nặng, giống như vực sâu vô tận, thôn phệ hết thảy phía dưới.

Lý Dần gian nan nuốt ngụm nước bọt. Phải đi đến thật sao? Nơi này chính là được xưng thế giới khác.

Ý thức Khương Nghị tiếp tục hướng xuống kéo dài.

Mê vụ phía trên hố trời vậy mà chín tầng, tựa như Cửu Trọng Thiên Mạc trong thế giới của hắn. Nhưng càng hướng xuống, ý thức bị ngăn cản càng nghiêm trọng, thật giống như kéo dài trong vực sâu đáy biển.

Thẳng đến khi ý thức Khương Nghị đột phá tầng thứ chín, hướng xuống phía dưới dọc theo ròng rã chín vạn mét, mặc dù ý thức nhận lấy mãnh liệt mâu thuẫn, cơ hồ muốn tán loạn, nhưng hình dạng hố trời vẫn mơ mơ hồ hồ xuất hiện trong ý thức hải của hắn.

Không đổ nát hoang vu như tưởng tượng, cũng không phải thành trì san sát trong tưởng tượng, dưới đáy hố trời mênh mông vạn dặm tựa như một mảnh rừng rậm mênh mông mà nguyên thủy, còn vô cùng tươi tốt.

Số lượng lớn núi đá bao phủ trong rừng rậm, có thấp bé, có hùng vĩ, mỗi ngọn núi đá đều bị đào bới thành phòng ốc pháo đài.

Giữa trời là một vòng huyết nguyệt, rừng rậm chiếu rọi âm trầm khủng bố, tất cả mọi thứ đều bịt kín một tầng huyết quang.

Trong rừng rậm có yêu thú hoành hành, cũng có cường giả ẩn hiện, nhưng chỉnh thể vô cùng an tĩnh, bên trong an tĩnh lộ ra kiềm chế.

Ý thức Khương Nghị tập trung đến bên trên vầng huyết nguyệt, lại là một bảo đỉnh, đang không ngừng liên tục hấp thu huyết khí tất cả yêu thú cùng cường giả trong rừng rậm.

Bảo đỉnh không biết hấp thu bao nhiêu huyết khí, lại trữ hàng bao nhiêu năm, bên trong phun trào năng lượng vậy mà để Khương Nghị đều cảm thấy khủng bố, thật giống như bên trong đang dựng dục một loại Huyết Linh đáng sợ nào đó.

Ý thức Khương Nghị thoáng cảnh giác, ánh mắt hướng về bên trong bảo đỉnh, kết quả...

Bảo đỉnh đột nhiên lay động, bộc phát ra huyết khí ngập trời, che đậy màn trời, bên trong bị đánh thức, cách chín tầng trời cao nhìn hằm hằm người mạo phạm phía ngoài.

Huyết khí thậm chí thuận theo ý thức Khương Nghị, trùng kích đến ý thức hải của hắn. Trong chốc lát, đầu hắn đau nhức muốn nứt, như bị dìm ngập bên trong chiến trường giết chóc vô tận.

- Xuống dưới sao?

Lý Dần cẩn thận từng li từng tí hỏi Khương Nghị.

- Chờ lấy.

Chu Thanh Thọ âm thầm cảnh giới.

- Chờ cái gì?

- Chờ lấy là được.

Ánh mắt Khương Nghị có chút nghiêm túc, ý thức như sấm, tràn ngập đất trời, liên tiếp phá Cửu Trọng Thiên Mạc, thẳng tới sâu trong bảo đỉnh.

Bảo đỉnh không biết tồn tại bao nhiêu năm tháng, trữ hàng bao nhiêu huyết khí, bên trong quả thực là tinh cầu huyết khí, mênh mông đến không có giới hạn. Sau khi ý thức cưỡng ép xâm nhập, lại bị quỷ dị luyện hóa.

Khương Nghị không cam tâm, ý thức kéo dài ngưng tụ, không ngừng liên tục mà bạo kích.

Mặc dù thân thể của hắn là Thần Linh cảnh giới, nhưng bên trong Linh Hồn khí tức, lại là Khương Nghị dẫn dắt Vạn Đạo pháp tắc ngưng tụ, ý thức càng tương thông cùng chân thân Khương Nghị.

Trong lúc đang kéo dài bạo kích, ý thức cuối cùng vẫn xuyên thấu ngăn trở, xông vào nơi cực sâu của huyết khí.

Huyết sắc thế giới vậy mà ngưng tụ ra sơn lĩnh uốn lượn, phía trên dãy núi còn khắc thần bí...

Không đúng.

Đây không phải là sơn lĩnh.

Ý thức Khương Nghị thoáng kéo duỗi, khuếch tán phạm vi lớn.

Khương Nghị âm thầm hít một hơi, trong mênh mông huyết hải vậy mà quay quanh lấy một đầu huyết mãng to lớn?

Huyết mãng lớn không biết mấy ngàn dặm, giống như dãy núi màu đỏ ngòm uốn lượn, lân phiến nặng nề áp sát vào trên thân thể, tràn ngập kim quang thản nhiên.

Lại nhìn về phía trước, cự mãng vậy mà mọc ra ròng rã mười tám huyết dực, mỗi cái triển khai mấy trăm dặm, vị trí huyết dực càng hướng phía trước càng lớn.

Khương Nghị được chứng kiến siêu cấp cự vật, nhưng bất luận là Hỗn Độn Cự Bằng, hay tiểu Kim hầu, cũng phải cần tiêu hao năng lượng, thiêu đốt tiềm lực, để thân thể tạm thời bành trướng, lớn đến vài trăm dặm hơn nghìn dặm.

Như loại trạng thái bình thường chính là mấy ngàn dặm, còn là lần đầu tiên gặp được.

Mà...

Khiến Khương Nghị ngạc nhiên nhất chính là, đầu huyết mãng kia lại bị giam cầm ở nơi đó. Phần đuôi, chỗ bảy tấc. Mười tám huyết dực toàn bộ bị cự kiếm cứng cỏi phong cách cổ xưa đánh xuyên, gắt gao đính bên trong bảo đỉnh.

Khương Nghị khẽ nhíu mày, đây coi là cái gì?

Bảo đỉnh không ngừng liên tục hấp thu huyết khí trong bí cảnh, sau đó tẩm bổ đầu huyết mãng kia? Vẫn đang luyện hóa đầu huyết mãng kia.

Thời điểm Khương Nghị đang tra xét rõ ràng, huyết mãng kia ngủ say không biết bao lâu vậy mà chậm rãi mở mắt ra, vậy mà... Bắt được sợi ý thức kia của Khương Nghị.

Hai cỗ ý thức va chạm bên trong huyết hải cuồn cuộn, đều trầm mặc cực kỳ lâu...

- Ngươi bị nhốt rồi?

- Ngươi là thứ gì?

Hai cỗ ý thức lại đồng thời phát ra hỏi thăm.

Chỉ là Khương Nghị rất ôn hòa, huyết mãng thì rất 'Lễ phép'.

- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta bị nhốt?

Bình Luận (0)
Comment