Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3282 - Chương 3278: Tự Do Chi Thành Quỷ Dị

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3278: Tự Do Chi Thành Quỷ Dị

- Sát Thiên chiến đội trốn sang những tinh vực khác, ta đang bố trí vây bắt. Ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng, sau ba tháng, xuất chinh Thiên Võ tinh!

Sau đó...

Ý thức Khương Nghị lần lượt truyền cho Thiên Hậu, Hắc Ma Đế Quân, Thôn Thiên Ma Đế, Khương Thương, Ngu Chính Uyên cùng Tinh Linh Đế Quân đang khôi phục.

- Phát hiện vết tích Sát Thiên chiến đội, đang xác định.

- Mong muốn năm tháng sau khai chiến.

- Cho các ngươi ba tháng thời gian làm điều chỉnh cuối cùng.

- Sau ba tháng, Phiêu Miểu Thiên Cung đưa các ngươi tới gần vực bên ngoài Thiên Nguyên tinh.

Sau khi Khương Nghị nhắc nhở sáu vị Đế Quân còn sót lại của thế giới, lại khâm điểm mười tám vị Thần Linh.

- Chiến trường mới, mục tiêu Thiên Võ tinh!

Thứ tư bí cảnh, Tự Do Chi Thành.

Nơi tị nạn chân chính của Thiên Võ đại lục.

Cũng là một chỗ tị nạn nhìn bình thường duy nhất.

Vật sống trong này, bên trong mười tên có sáu tên là tị nạn, ba tên là hậu đại người tị nạn, còn có một tên là tiến đến tiến hành giao dịch chợ đen.

Nơi này mặc dù hỗn loạn, nhưng không phải vô trật tự.

Trải qua dài dằng dặc phát triển, nơi này sớm đã tạo thành vòng tròn sinh tồn đặc biệt, trong bóng tối bảo vệ lấy Tự Do Chi Thành.

Lý Dần một người kiên trì đi ở trong thành, tận lực để cho mình biểu hiện tự nhiên.

- Tiểu huynh đệ, muốn ở trọ khôbf? Tiểu điếm có Thánh Linh trấn thủ, không có người nào dám gây sự. Một ngày, một khối tinh thạch.

- Bằng hữu lần đầu tiên tới? Cần người dẫn đường không? Một khối tinh thạch, mang ngươi đi đến tất cả các nơi khắp Tự Do Chi Thành.

- Tiểu huynh đệ tới mua đồ? Hay là bán đồ? Mua đồ, ta có, bán đồ, ta thu.

- Từ chỗ nào tới, chỉ cần không phải Thần tộc cùng Đế tộc, nơi này đều hoan nghênh.

Rất nhiều người tập trung vào Lý Dần, có chút là đến chào hàng, có chút là đến quan sát.

Lý Dần tùy ý ứng phó, sau đó từ từ ổn định tinh thần.

- Tiểu huynh đệ, nhẫn không gian không tệ, bên trong rất nhiều tinh thạch phải không.

Một nữ tử y phục bại lộ, dáng người nở nang, một tay cầm tay Lý Dần. Khi Lý Dần nhìn qua trong chốc lát, nàng đột nhiên xít tới tiếp cận con mắt Lý Dần.

Từng đạo gợn sóng từ sâu trong con mắt của nàng xuất ra, muốn mê hoặc ý thức Lý Dần.

Lý Dần cùng với nàng mặt đối mặt nhìn một chút, tầm mắt cụp xuống, nhìn cái khe rãnh kia thật sâu:

- Thật to a.

- Khanh khách...

Nữ tử yêu kiều cười hai tiếng, lại không thèm để ý.

- Tiểu huynh đệ là tới mua đồ? Ta mang ngươi đi dạo?

- Ta tới mua đồ.

- Tỷ tỷ đi cùng ngươi? Mười khối tinh tệ!

- Ta tới mua thời gian.

Lý Dần vừa nói ra lời này, nữ tử hơi biến sắc, người xung quanh còn muốn lại gần cũng đều nhao nhao lui về phía sau mấy bước.

Tự Do Chi Thành bán thời gian, cũng bán mạng.

Nhưng, loại giao dịch quỷ dị kia đều dùng thọ nguyên làm cái giá.

Phàm là tới đây giao dịch loại vật này, không thể nghi ngờ đều là ngoan nhân.

Khu vực thành nam, một mảnh sơn lĩnh dốc đứng, khắp nơi có thể thấy được vách núi cheo leo, nơi đó quanh năm bị bóng tối bao trùm, phiêu đãng tà túy quỷ dị.

Nơi này là chợ đen, giao dịch một ít bảo bối không thể lộ ra ngoài ánh sáng, cũng bao gồm cả thời gian cùng sinh mệnh.

Người hành tẩu nơi này ít càng thêm ít, ngẫu nhiên nhìn thấy cũng đều hất lên áo choàng, rất nhanh biến mất trong bóng đêm.

Lý Dần kích ra linh lực, lại không chống đỡ được khí âm hàn thấu xương mà vào, đi tới đã không nhịn được rùng mình một cái. Trong tay hắn nắm thật chặt một tảng đá nhỏ Kim Ô cho hắn, bên trong phong ấn Thái Dương Thần Hỏa cực mạnh, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.

Một đạo hắc ảnh xuất hiện ở trước mặt hắn, thân hình khô gầy còng xuống, hất lên áo choàng rách rưới.

Lý Dần vừa muốn tránh khỏi, người kia đột nhiên ngẩng đầu, lộ ra một gương mặt mo thảm bại.

Đây không phải mặt, quả thực là tấm da già lão bao quanh đầu lâu, dáng vẻ da thịt kề sát để cho người ta không rét mà run.

Lý Dần suýt chút nữa đã hô cha gọi mẹ.

Lão nhân vòng quanh Lý Dần mấy vòng, tay già run rẩy ba phen mấy bận nhắc đến, muốn đụng vào cỗ thân thể tuổi trẻ kiều nộn tươi sống.

- Lão bà bà, ngươi biết chỗ nào bán thời gian không?

- Ngươi muốn mua thời gian?

Thanh âm lão bà bà khàn khàn trống rỗng, càng giống như một bộ đầu lâu đang thì thầm.

Lý Dần gian nan nuốt nước bọt:

- Ta muốn loại tinh thạch giam cầm thời gian kia, càng nhiều càng tốt.

Lão bà bà vòng quanh Lý Dần mấy vòng, đầy mắt tham lam:

- Ngươi muốn bao nhiêu tinh thạch?

Lý Dần nói:

- Năm viên!

Lão bà bà ngẩng đầu nhìn một chút, khô cằn cười ra tiếng:

- Ngươi không sợ chết ở đây?

- Ta ngay cả năm mươi năm tuổi thọ đều không có sao?

- Viên đầu tiên, mười năm thọ nguyên, viên thứ hai, hai mươi năm thọ nguyên, viên thứ ba... ba mươi năm thọ nguyên... Cứ thế mà suy ra...

- Năm viên cộng lại... một trăm năm mươi năm.

Một lần duy nhất rút ra một trăm năm mươi năm thọ nguyên của ngươi, ngươi nhất định phải chết.

- Tuy nhiên, nếu như ngươi kiên trì... Cũng không phải không thể.

- Vậy ta muốn một viên.

- Ha ha, mời vào bên trong đi.

- Ngài biết đường?

- Ha ha...

Lão bà bà tiến đến bên cạnh Lý Dần hút một hơi thật sâu sinh mệnh khí tức nồng đậm, thâm trầm cười, khom người mang theo Lý Dần đi vào trong bóng tối giống như mực đậm.

Càng hướng về phía trước, hắc ám càng dày đặc, giống như đi đến vực sâu vô tận, xem như linh lực ngưng tụ trên đôi mắt đều không nhìn thấy tình cảnh xung quanh.

Một mảnh đen như mực.

Kỳ quái là, thân ảnh lão bà bà lại một mực tung bay ở phía trước, mơ mơ hồ hồ dẫn đường.

Không biết đi được bao lâu, Lý Dần đều lạc mất phương hướng, chính là cảm giác càng không ngừng đi càng không ngừng đi...

Phía trước rốt cuộc cũng hiện ra ánh sáng màu hồng yếu ớt.

Lão bà bà đột nhiên biến mất không thấy.

Lý Dần đi mau mấy bước, xông về mảnh ánh sáng màu hồng kia.

Một gốc huyết thụ tươi tốt nở rộ bên trong bóng tối vô tận, thân cây tráng kiện, lớn chừng mười người vây quanh, vỏ cây không ngừng mà nhúc nhích, giống như từng tấm mặt người muốn từ bên trong giãy dụa đi ra, tán cây giống như viên đầu lâu tinh hồng, tản ra huyết khí ngập trời, mà những chạc cây vậy mà tất cả đều là xúc tu mảnh khảnh, bay lên đầy trời.

Bình Luận (0)
Comment