Kết quả...
An tĩnh! Nơi đó không có bất kỳ đáp lại.
- Không dám? Khí thế vừa rồi đâu?
- Còn tuyên bố toàn bộ mang đi mấy triệu Dực Nhân! Buồn cười đến cực điểm.
- Ta mua về tất cả Dực Nhân, đều sẽ chính miệng nói cho bọn hắn, mục tiêu Dực Thần tộc là Tổ Thần, không phải bọn hắn.
- Ta muốn để khắp thiên hạ...
Kim Như Ngọc đang hô hào, trong sương phòng Dực Thần tộc truyền ra thanh âm:
- Đây có phải tính làm trái quy tắc hay không? Dirent, lão tử cần phải mắng! Mắng khó nghe, mẫu thân nó đừng oán ta.
Dirent nhíu mày hô:
- Sương phòng số 7, cảnh cáo một lần.
Kim Như Ngọc ứng thanh im miệng, sắc mặt lại vô cùng khó coi.
Gương mặt mấy người trong hội đấu giá cùng đám người bên ngoài lần nữa có phản ứng, người này rốt cuộc có lai lịch gì? Thật sự đối mặt cùng Kim Nguyệt tộc.
Mặc dù đoán được hai bên sẽ cạnh tranh, nhưng trong tưởng tượng cạnh tranh chỉ là cạnh tranh giá cả, liên quan đến miệng mắng nhau, dù sao Kim Nguyệt tộc là Đế tộc, mà Dực Thần tộc là Thần tộc, dưới tình huống bình thường Dực Thần tộc tuyệt đối không dám khiêu khích Kim Nguyệt tộc, bây giờ đây là tình huống như thế nào?
Là người kia điên, hay Dực Thần tộc điên rồi!
- 500 ngàn tinh thạch! Giao cho sương phòng số bảy.
Theo Dirent tuyên bố, nhóm thứ hai kết thúc.
Sau đó...
- Nhóm thứ ba, Mười ngàn Dực Nhân, cạnh tranh bắt đầu!
- 500 ngàn! Dực Thần tộc, so không?
...
- Nhóm thứ tư, mười ngàn Dực Nhân, cạnh tranh bắt đầu.
- 500 ngàn!! 500 ngàn!!
...
Liên tiếp đến thứ bảy nhóm kết thúc, Dực Thần tộc đều không có đáp lại, Kim Như Ngọc lại gánh không được.
Ngắn ngủi vài phút, nàng vậy mà bỏ ra ba triệu tinh thạch.
- Nhóm thứ tám, bắt đầu!
Phía sau Dirent xuất hiện mười ngàn Dực Nhân mới, Kim Như Ngọc nơi đó lại không hô.
Dực Thần tộc nơi đó gọi hàng:
- Ba trăm ngàn!
Kim Như Ngọc lập tức theo vào:
- 500 ngàn.
- Thuộc về ngươi.
- Ngươi...
Dirent tuyên cáo:
- Nhóm thứ tám, thuộc về sương phòng số 7. Nhóm thứ chín, bắt đầu cạnh tranh.
Dực Thần tộc:
- 200 ngàn!!
Kim Như Ngọc kêu giá:
- 300 ngàn!
- Thuộc về ngươi!
- Ngươi...
- Nhóm thứ chín, thuộc về sương phòng số 7. Nhóm thứ mười, bắt đầu cạnh tranh! Giá khởi đầu, 100 ngàn.
Dực Thần tộc:
- Mười ba vạn!
Kim Như Ngọc không còn kêu giá.
- Nhóm thứ mười, thuộc về sương phòng số 17.
Cứ như vậy, Dực Thần tộc mỗi đám đều kêu giá mười ba vạn, chỉ cần người khác ra giá, hắn nâng giá đến 150 ngàn, người khác lại thêm, hắn không tiếp.
Ba mươi bảy lần kêu giá, mười chín lần thuộc về Dực Thần tộc, mười ba lần thuộc về Kim Như Ngọc, năm lần khác thuộc về sương phòng khác.
Tổng cộng, Dực Thần tộc bỏ ra 3,5 triệu, Kim Như Ngọc thì bốn trăm tám mươi vạn (4,8 triệu).
Cạnh tranh ngăn thứ bảy, Dực Thần tộc mặc dù đã mất đi một trăm tám mươi ngàn Dực Nhân, nhưng bảo vệ một trăm chín mươi ngàn Dực Nhân, tiêu hao giá cả thấp hơn nhiều Kim Như Ngọc, xem như thắng nhỏ.
- Ngăn thứ sáu! Niết Bàn cảnh trở lên, cao giai Niết Bàn cảnh trở xuống. Tổng cộng hơn năm trăm chín mươi bảy ngàn ba trăm người.
- Trừ bỏ già yếu tàn tật, đấu giá 570 ngàn, cùng chia 57 nhóm.
- Mỗi đám 100 ngàn, cảnh giới, tuổi tác, tiềm lực các loại, toàn bộ cân đối.
- Giá quy định cạnh tranh mỗi đám —— 300 ngàn!
Dirent tuyên bố mở ra vòng cạnh tranh thứ hai.
Bầu không khí trong sương phòng lần nữa náo nhiệt.
Niết Bàn cảnh cùng Linh Hồn cảnh là đại cảnh giới hoàn toàn khác biệt.
Niết Bàn cảnh, một ít địa khu đều có thể làm lãnh chúa.
Mang sau này bất kể là bồi dưỡng thành tử sĩ, hay xem như thị vệ, đều rất tốt.
Giá cả ba trăm ngàn thật sự quá thấp.
Mặc dù chỉ là giá khởi đầu.
- Nhóm đầu tiên, giá 300 ngàn bắt đầu, bắt đầu.
Lưu Ly Thạch sau lưng Dirent, bắt đầu nổi lên sáng rực, thể hiện ra 10 ngàn Dực Nhân.
- 350 ngàn.
Lập tức liền có người bắt đầu đấu giá.
- Nhóm đầu tiên, Dực Thần tộc không phải cũng không tiếc cái giá bắt lấy sao? Ta ra 500 ngàn!
Kim Như Ngọc lần nữa khiêu khích.
- Con lẳng lơ này không xong rồi? Ngươi mẫu thân nó đã làm cho lão tử chú ý? Ngươi mẫu thân nó nghẹn điên rồi, thèm chơi hả? Xéo đi! Lão tử không có hứng thú đối với loại lão bà nương như ngươi!
Trong sương phòng Dực Thần tộc đột nhiên truyền ra âm thanh giận dữ mắng mỏ.
Bầu không khí đang muốn lửa nóng lập tức giống như bị giội cho chậu nước lạnh.
Ngay cả Dirent đều trở tay không kịp.
Kim Như Ngọc giận tím mặt:
- Làm càn!! Chẳng cần biết ngươi là ai, ta dùng danh dự Kim Như Ngọc ta phát thệ, ngươi tuyệt đối không rời khỏi được Thiên Võ tinh.
Trong sương phòng Dực Thần tộc truyền ra âm thanh:
- Dirent, ghi tội không? Không ghi tội lão tử sẽ tiếp tục? Hôm nay không lật ra mười tám đời tổ tông của nàng, lão tử theo họ ngươi.
- Tất cả im miệng cho ta!
- Sương phòng số 7, sương phòng số 17, đồng thời ghi tội.
- Ta cảnh cáo các ngươi, ai còn dám phạm một lần, lập tức trục xuất khỏi Tam Sinh Đế Thành.
- Nhóm đầu tiên, tiếp tục cạnh tranh. Sương phòng số 7 vừa mới ra giá, 500 ngàn.
- Một triệu!
Dực Thần tộc quả quyết ra giá.
- 1,2 triệu!
Kim Như Ngọc tức giận theo vào.
- Thuộc về ngươi!
Dực Thần tộc trực tiếp từ bỏ.
- Ngươi... Ta...
Kim Như Ngọc vừa muốn nói cái gì, lại cưỡng bức ngậm miệng lại.
- Còn có ai ra giá cao hơn không? Nếu như không có, nhóm đầu tiên ngăn thứ bảy sẽ thuộc về sương phòng số 7. Hậu trường ký sổ, 1,2 triệu, tổng cộng đã là 6 triệu.
Dirent nhắc nhở để thể hiện trên mặt Kim Như Ngọc trở nên cực kỳ khó coi, vốn muốn cạnh tranh Thánh Linh cảnh cùng Tổ Thần phía sau, kết quả ở phía trước tiêu hao 6 triệu.
Sáu triệu.
Nàng tổng cộng chỉ có 22 triệu, còn thiếu nợ Kim Minh cùng Huyết Nguyệt tộc, Lam Nguyệt tộc.
Không thể nào lại phung phí, không thể nào lại làm càn.
Nhất định phải tỉnh táo lại.
Liền để Dực Thần tộc từ từ tiêu hao đi.
- Ha ha...
Khương Nghị ngồi trong sương phòng, cười ha hả nhìn tình cảnh bên ngoài.
Dirent muốn điên rồi, rõ ràng muốn làm hội đấu giá quy cách cao nhất, kết quả suýt chút nữa thành chợ bán thức ăn.
- Có ý tứ.
Hướng Vãn Tình đều cười, vị hộ giả thần bí của Dực Thần tộc vậy mà táo bạo như thế, buông thả không bị trói buộc như vậy.