Các phương dưới sự kích động, cũng bắt đầu khẩn trương thận trọng thương nghị.
Đã phải làm cho tốt lựa chọn, lại phải chiếm cứ tiên cơ, bọn hắn cấp bách.
Duy chỉ có Đan Hoàng sau khi nhận được tin tức thì mặt mũi tràn đầy buồn khổ.
Lấy thực lực của ngươi còn quy hoạch không tốt loại chuyện này? Nhất định phải an bài đến ta?
Rõ ràng là không muốn đắc tội người nha.
Đan Hoàng đang chuẩn bị cho quần thể Đan Đạo, muốn khai phách viên tinh cầu nào đó Đan Đạo vi tôn, thế này cũng tốt.
Không chỉ có bận rộn.
Chính thời điểm hắn lựa chọn tinh cầu đều không có ý tứ quá phận.
Trong cung điện Đan Hoàng.
Thường Lăng đang chúc mừng Đan Hoàng:
- Khương Nghị vẫn tín nhiệm sư phụ ngài a, chuyện quan trọng như vậy vậy mà không có an bài Thiên Hậu.
Đan Hoàng lắc đầu:
- Loại chuyện này thật đúng là không tiện an bài cho Thiên Hậu. Đầu tiên, cũng là điểm quan trọng nhất. Thiên Hậu, Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Như Ảnh, Kiều Hinh, Hướng Vãn Tình, còn có Tịch Nhan, ai ở lại chủ tinh đế quốc Chu Tước tinh?
- Đều ở lại? Không thể nào! Quần thể phía sau bọn hắn khẳng định là muốn tọa trấn tinh hệ, bọn hắn cần tiến về hiệp trợ. Toàn bộ ở lại lại càng dễ khiến cho đế tinh diễn biến ra càng nhiều quần thể ủng hộ, tiến tới ảnh hưởng sự ổn định của đế tinh. Loại tình huống này, tốt nhất là chỉ ở lại lại một hai người.
- Ai ở lại, người đó là vi tôn, người đó là Đế Hậu! Mặc dù Thiên Hậu tại các mặt đều rất thích hợp, nhưng Dạ An Nhiên lưng tựa Vũ Trụ Thụ, thậm chí là hệ thống Tinh Linh; Đông Hoàng Như Ảnh lưng tựa Đông Hoàng tộc, thậm chí là Lan gia các phe phái Thương Huyền; Kiều Hinh lưng tựa Kiều Vô Hối cùng đám gia hỏa nhanh nhẹn dũng mãnh Khương Diễm kia, phía sau Tịch Nhan càng là Thôn Thiên Ma Hoàng, thậm chí là toàn bộ Ma tộc tương lai.
- Ngươi nói một chút, ai không phải bối cảnh hùng hậu?
- Nếu như Thiên Hậu tự mình phụ trách an bài, đương nhiên phải tự mình ở lại nơi đó, như vậy dễ dàng khiến cho thế lực khác nghị luận. Nếu như tự mình phóng tới bên ngoài, nàng khẳng định không cam lòng, Triệu Lệ cùng Vạn Thế Thần Triều sắp trở về càng sẽ không đồng ý.
- Cho nên, Khương Nghị chỉ có thể giao cái sứ mệnh này, cho người khác đến đây an bài.
- Người phụ trách, đầu tiên phải giải quyết, chính là vấn đề Đế Hậu.
Đan Hoàng vuốt vuốt trên trán.
Vấn đề này khách quan bên trên là vẫn luôn tồn tại, mà vẫn luôn không có minh xác giải quyết.
Bây giờ Tinh Hà đế quốc sắp quật khởi, nhất định là sáng chói lại cường đại, hậu cung phi tử càng khai tỏ ánh sáng động Vô Tận Tinh Hải, Đế Hậu ảnh hưởng cùng địa vị càng khủng bố hơn.
Dù là Thiên Hậu, Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Như Ảnh, Kiều Hinh chính bọn hắn không tranh không đoạt, nhưng phía sau bọn hắn thì sao?
Cái này cũng không chỉ là ảnh hưởng mấy cái mà đơn giản như vậy, mà là ảnh hưởng một loạt người, cùng một loạt gia tộc.
Thường Lăng nhẹ giọng cười nói:
- Chỉ bằng những lời ngài vừa mới nói kia, Khương Nghị liền chọn đúng người.
Mặt mũi Đan Hoàng tràn đầy đắng chát:
- Ta khẳng định là muốn chọn Thiên Hậu, nếu không đám người đứng sau lưng Thiên Hậu kia khẳng định là sẽ không đồng ý, từ sâu trong nội tâm Khương Nghị, cũng sẽ không đồng ý.
- Nhưng như thế này chẳng khác nào đắc tội Dạ An Nhiên và các hoàng phi khác.
- Cũng không thể tính là đắc tội gì, dù sao nếu như ban đầu ta xử lý không tốt, khẳng định là rơi không được cái gì tốt.
- Đừng khổ não, chuyện mẫn cảm lại quan trọng như vậy, Khương Nghị lựa chọn ngài không chỉ là coi trọng năng lực của ngài, cũng là coi trọng uy tín lực của ngài. Chỉ cần ngài không làm ẩu, mặc dù trong lòng những người khác không thoải mái, cũng là không dám biểu hiện ra, nếu không…
Thường Lăng tiếp tục nói.
Oán trách Đan Hoàng khẳng định là không thể thiếu, nhưng ai dám đắc tội Đan Hoàng?
Trừ phi là không muốn lăn lộn trong tân đế quốc.
Đan Hoàng nói:
- Ta là không muốn gây mâu thuẫn, có thể làm chính là tận lực làm tốt an bài cho bọn người Dạ An Nhiên.
Thường Lăng nói:
- Ta thấy, ngài đều đừng đi, cứ chờ ở đây, để bọn họ tự mình tìm đến ngài, nghe xong bọn hắn nói, lại cho bọn hắn chút đề nghị.
Đan Hoàng lắc đầu:
- Ngươi đó, vẫn không hiểu rõ Khương Nghị. Hắn nói là để cho ta tập hợp, nhưng thật ra là để cho ta điều tiết khống chế. Dựa theo ý đồ của Khương Nghị, tiến hành điều tiết khống chế càng hợp lý.
- Ngài ấy có ý đồ gì?
- Vậy thì cần ta tự mình từ từ suy nghĩ.
- Ngài nói cho đệ tử một chút?
Thường Lăng hứng thú, từ khi Khương Nghị giáng lâm Chu Tước điện, liền biểu hiện rất siêu nhiên, rất tùy ý, thậm chí cho nàng cảm giác giống như là thật sự mệt mỏi, muốn triệt để buông tay, đều giao tất cả tinh cầu, thậm chí toàn bộ đế quốc cho tất cả mọi người.
Tùy cho các ngươi náo, tùy cho các ngươi muốn, tùy cho các ngươi muốn thế nào thì làm thế đó.
Xảy ra chuyện, ta giải quyết tốt hậu quả.
Tại thời điểm nàng tới đây tìm sư phụ, còn chứng kiến Khương Nghị đang cùng Phượng Bảo Nam Chu Thanh Thọ và mấy lão bằng hữu kia đùa giỡn, trên khuôn mặt tuấn lãng tràn đầy nụ cười giống như thiếu niên, ngôn ngữ càng không kị.
- Đầu tiên, ta muốn ngươi ở lại Chu Tước tinh, nhanh làm chuyện cần làm.
- Sư phụ!!
Thường Lăng hờn dỗi.
- Có cái gì không thể nói, bây giờ cũng không có chuyện gì khác, ngươi nên tranh thủ liền tranh thủ nha. Chẳng lẽ sau này ngươi thật không xuất giá? Nếu như ngươi phải lập gia đình, ai có thể xứng với ngươi? Ai lại dám có ý nghĩ đối với ngươi! Đương nhiên, ngươi không chăm sóc ở hành tinh nào, Khương Nghị thật muốn có lòng, vẫn sẽ chủ động tìm ngươi, nhưng ở lại Chu Tước tinh thì sao, liền có thể đề tỉnh cho hắn một câu, để hắn tranh thủ thời gian ra tay.