- Sư phụ, ngài còn như vậy ta sẽ không để ý đến ngài nữa!!
Thường Lăng nói xong lại lập tức đứng dậy muốn rời khỏi, má ngọc sau mạng che mặt xấu hổ như quả táo đỏ.
Đan Hoàng cười khẽ hai tiếng, nói:
- Tốt tốt, ta cùng ngươi phân tích tình thế nơi này.
Lúc này Thường Lăng mới ngồi trở lại bên cạnh bàn, nhưng ánh mắt sáng ngời vẫn nhìn chằm chằm Đan Hoàng, nếu như Đan Hoàng còn dám nói đùa, nàng sẽ đứng dậy đi liền.
Đan Hoàng trầm ngâm một lát, nói:
- Khương Nghị nhắc đến nói muốn trù hoạch kiến lập ba mươi tinh hệ, hai mươi cái cho bọn người Tu La, mười cái là tinh hệ nguyên thủy. Chỉ với nhiêu đây vẫn rất đáng được phẩm vị.
Thường Lăng nhướng đôi lông mày xinh đẹp lên:
- Không bình thường sao, trong này còn có gì đáng để phẩm vị?
- Ba mươi, hai mươi, mười, ba cái số lượng này vẫn rất có coi trọng. Chợt nghe chút, trực tiếp cảm giác chính là trong tinh hệ Khương Nghị trù hoạch kiến lập, đại bộ phận là cho bọn người Tu La, chỉ có một phần nhỏ là giữ lại tự do phát triển.
- Nói bóng gió chính là, vũ trụ là vũ trụ của mọi người, ta sẽ không mở rộng lực ảnh hưởng quá độ. Lại tế phẩm vị, chính là ta, Khương Nghị, thật cảm kích đám người Tu La, cũng nguyện ý tôn trọng bọn hắn với mức độ lớn nhất. Nhưng, thật muốn thao tác, coi như không phải chuyện như vậy.
- Hai mươi cái trở lên? Có thể trái có thể phải! Xác suất lớn là muốn dựa vào trái.
- Mười cái trở lên? Cũng là có thể trái có thể phải, xác suất lớn là muốn dựa vào phải.
- Cứ như vậy, thời điểm định hình cuối cùng, tinh hệ không thuộc về khống chế của Khương Nghị, sẽ là mười sáu mười bảy cái, thuộc về Khương Nghị khống chế, sẽ là mười ba mười bốn cái. Như thế này lại tính cả tinh hệ Trung Ương của Khương Nghị, cơ bản xem như trì hành.
Đan Hoàng nhẹ nhõm tùy ý giới thiệu, lại cho Thường Lăng một loại cảm giác giống như thể hồ quán đỉnh, cũng làm cho nàng lần nữa lau mắt mà nhìn ân sư mình.
Chỉ là số lượng đơn giản mà thôi, bọn hắn nghe vào trong lỗ tai, tự nhiên mà hiểu chính là muốn chiếu cố đám người Tu La bọn hắn, là biểu thị với đám người Tần Hạo đế quốc tinh hệ không có chủ nhân, mọi người cùng nhau phát triển.
Đan Hoàng có thể phân tích như thế, Khương Nghị vẫn cố ý muốn khống chế đế quốc Tinh Hà tương lai!
Thường Lăng nói ra:
- Cái gọi là tinh hệ nguyên thủy, cuối cùng đều là phải thuộc về phụ Chu Tước tinh khống chế? Nhất định phải trung thành với Khương Nghị, trung thành với Chu Tước tinh?
Đan Hoàng chậm rãi gật đầu:
- Đó là tất nhiên. Nếu như nội bộ đế quốc đều là tất cả tinh hệ tự lập cao thật thì sẽ chôn xuống rất nhiều tai hoạ ngầm. Vừa mới kiến quốc đã như vậy, thời gian dài phát triển tiếp, nhất định sẽ trở thành năm bè bảy mảng, thậm chí bộc phát nội chiến.
So với chủ nhân Vũ Trụ khác, thực lực Khương Nghị vốn là hơi yếu, nếu như lại không có lực khống chế tuyệt đối đối với đế quốc của mình, tương lai đối kháng cùng đế quốc khác sẽ rơi xuống hạ phong khắp nơi.
Chỉ là bọn người Tu La có ân với Khương Nghị, Khương Nghị không phải loại người kia qua sông đoạn cầu, thật sự là không rảnh làm quá rõ ràng.
Nhất là thời kỳ đầu, dù là bọn hắn đều thấy rất thấu, nhưng ít ra bọn họ cũng đều biết, Khương Nghị là có lòng.
Cho nên nói, thiết trí mấy tinh hệ nguyên thủy, tinh hệ nguyên thủy phát triển như thế nào, thậm chí quy mô tinh hệ Chu Tước, vân vân… tất cả đều rất suy tính trí tuệ Khương Nghị.
Thường Lăng rót chén trà cho Đan Hoàng, cười nói:
- Sư phụ, ngày đó trong điện, ngài cũng đã nghĩ đến những thứ này rồi nhỉ, thật lợi hại.
Đan Hoàng lại thở dài:
- Chu Tước tinh hệ nhất định là trong đế quốc, tài bảo, vị thế các loại đều vô cùng mê người, ai cũng nguyện ý ở lại nơi này. Nhưng, tinh hệ nguyên thủy mới là mấu chốt nhất và quan trọng nhất, nhất định phải có năng lực, lại trung thành với gia tộc Khương Nghị đi khống chế.
- Thế nhưng mười ba mười bốn cái tinh hệ, mỗi cái tinh hệ đều là mười mấy hành tinh, không phải mười thế lực, mà là mười mấy hành tinh.
- Có thể chân chính duy trì tinh hệ phát triển, khó tìm, tương lai còn muốn đối kháng cùng Tu La Cửu Tướng, càng không tốt tìm. Còn có mười Tinh Chủ tinh cầu tinh hệ Chu Tước này, cũng nhất định phải là cường hãn lại trung thành.
Thường Lăng âm thầm khâm phục, trách không được Khương Nghị lại tìm Đan Hoàng.
Vừa nhận được an bài, đã liền dọc theo nhiều suy nghĩ như vậy, đủ để chứng minh Khương Nghị lựa chọn là không sai.
Đan Hoàng nhấp miệng uống miếng trà xanh, trầm ngâm một lát, lại nói:
- Thiên Hậu khẳng định muốn ở lại Chu Tước tinh, nhưng, Chu Tước tinh không thể nào họ Tô, nhất định phải họ Khương! Thậm chí cần an bài một hoàng phi khác, tiến hành ngăn cản đơn giản.
- Cũng không phải ngăn cản Thiên Hậu, mà là ngăn được thế lực gia tộc dần dần hình thành xung quanh Thiên Hậu, để tránh tương lai quá bành trướng.
Thường Lăng gật đầu, đây quả thật sự là cần cân nhắc đến.
Dù sao sự phát triển của tương lai không phải mấy năm mấy chục năm, mà là mấy vạn năm, vài trăm triệu năm, càng là mấy ngàn đời, sẽ ở kéo dài phát triển diễn biến ra vô số chi nhánh cùng phe phái.
Nếu như không có ngoại bộ ngăn cản, rất dễ dàng bành trướng phát triển, dẫn phát nguy cơ không cần thiết.
- Nhưng hoàng phi này, cùng gia tộc phía sau, cũng không thể quá phong mang, nếu không cũng không phải là ngăn cản, mà là đối kháng.
- Ừm?
Không tệ lắm.
Đan Hoàng tán thưởng nhìn Thường Lăng.
- Thuận miệng nói mò.
Thường Lăng cười khẽ, mặc dù nàng nghe được tràn đầy phấn khởi, nhưng đối với loại chuyện này lại hoàn toàn không hứng thú, nàng vẫn ưa thích luyện đan, ưa thích dung luyện thăng hoa vô số dược thảo linh túy, quá trình hóa thành một viên kết tinh chí thuần.