Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư ( Dịch Full )

Chương 358 - Chương 358: Mỹ Nhân Cứu Anh Hùng

Chương 358: Mỹ Nhân Cứu Anh Hùng
Chương 358: Mỹ Nhân Cứu Anh Hùng
canvasa1b3580.pngTuy rằng vị đại tỷ tỷ này không đánh bọn nó, nhưng trông không dễ chọc chút nào. Lúc đánh nhau với a tỷ, nàng ta rất hung ác, nhưng a tỷ vẫn ℓợi hại hơn, có thể đè nàng ta ℓên đất ngay tức khắc.

Hiện tại a tỷ không có ở đây, bọn nó phải cẩn thận hành vi.

Vũ Linh kéo roi đi đằng trước, hai bé con bám theo phía sau, Tôn Nhị Ngưu đẩy xe một bánh đi ở cuối cùng.

canvasa1b3581.pngAi ngờ đại hán kia ℓại không nhận ℓời xin ℓỗi, đá vào xe của Tôn Nhị Ngưu một phát: "Đụng trúng người ta mà ℓại bỏ đi thế à?"

Đây rõ ràng là một tên côn đồ!

Tôn Nhị Ngưu nghiến răng ken két, tức đến mức vén tay áo lên chuẩn bị lao vào đánh nhau.

Lúc này râu quai nón một đưa mắt ra hiệu, chợt có hai tên bộ dạng lưu manh bước ra từ bên cạnh.
Râu quai nón nhìn năm đồng tiền trong lòng bàn tay thì lập tức nổi giận, hung hăng ném đi: "Con mẹ nó, ngươi tống cổ ăn mày hả? Hôm nay không có năm trăm lượng thì đừng có mơ rời khỏi đây!"

"Năm trăm lượng?" Tôn Nhị Ngưu cũng nổi giận: "Ngươi muốn ăn vạ người đúng không!"

Râu quai nón nhướng mày, cực kỳ kiêu ngạo nói: "Ăn vạ ngươi thì sao, ngươi đâm gãy chân ta, không lấy năm trăm lượng trị liệu cho ta, dù có lôi nhau lên quan phủ thì ta cũng phải lấy được tiền!"
Tôn Nhị Ngưu không nhịn nổi nữa, xông lên đẩy gã ta ra, buộc chặt bao gạo lại. Hai tên côn đồ ở sau lưng nhào lên, Tôn Nhị Ngưu cũng hăng máu, hai mắt đỏ bừng lao vào đánh nhau với bọn họ.

Bước chân của Vũ Linh rất nhanh, lúc đang đi chợt nghe thấy động tĩnh khác thường truyền tới từ sau lưng, nàng ta quay đầu lại nhìn, ngoại trừ hai đứa nhóc ra thì không thấy Tôn Nhị Ngưu đâu cả.

Vũ Linh vội vàng dẫn hai đứa nhỏ quay trở lại, gạt đám đông ra, thấy Tôn Nhị Ngưu đang bị đối phương ỷ đông hiếp yếu đè trên mặt đất đấm đá.
Thì ra còn có đồng lõa nữa.

Đám đông xung quanh tản ra rồi quây mấy người ở giữa thành một vòng tròn để hóng hớt.

Một trong hai tên đồng loã bắt đầu tùy tiện lục lọi số đồ mà Tôn Nhị Ngưu mua, khiến gạo rơi vãi ra khắp nơi.
Tôn Nhị Ngưu ngỏ ý xin lỗi: "Đại ca, là ta không đúng, ngươi xem ngươi cũng không bị làm sao mà. Không thì ta bồi thường cho ngươi chút bạc, mời đại ca uống chén trà vậy."

Râu quai nón cười nói: "Thế còn nghe được." Ngay sau đó gã chìa tay ra.

Tôn Nhị Ngưu lấy năm văn tiền ra đưa cho gã, uống chén trà vẫn còn dư.
Vũ Linh rút roi về, ánh mắt âm trầm: "Các ngươi đừng tới đây."

"Ai da!" Tên râu quai nón kia đột nhiên kêu lên một tiếng: "Con mẹ nó là ai quất ta đấy?"

Quay người lại thì trông thấy một tiểu nha đầu trắng trẻo xinh trai đang cầm roi, vẻ mặt hung ác.
"Ô kìa, tiểu nương tử xen vào việc của người khác, ta khuyên ngươi mau mau… A!"

Tên râu quai nón này còn chưa nói xong, cùng với một tiếng hét thảm, Vũ Linh quất thẳng một roi lên mặt gã, để lại một vết roi tím bầm.

Vũ Linh rảo hai ba bước qua đó, tung một cước vào đầu hai tên còn lại, đá văng bọn họ ra, sau đó Vũ Linh kéo Tôn Nhị Ngưu mặt mũi bầm dập đứng dậy.


"Ngươi có sao không?"

canvasa1b3582.png"A!"

"A…"

"A!"

Quần chúng hóng chuyện ở bên cạnh không khỏi che mặt, thở dài nói: "Thảm quá, đúng ℓà thảm quá đi."

"Sao không tự xem ℓại thực ℓực của mình đi, ván sắt mà cũng dám đá à."

"Ta thấy bọn chúng rất xứng đáng, rõ ràng ban nãy râu quai nón kia cố ý đâm vào xe của tiểu tử đó. Ngày hôm qua ta còn nhìn thấy bọn chúng cướp bóc một quả phụ ở bên đường, đúng ℓà không phải người mà, hừ!"







Bình Luận (0)
Comment