Dẫn Theo Nhãi Con Chạy Nạn: Ta Dùng Không Gian Tích Trữ Vật Tư ( Dịch Full )

Chương 378 - Chương 378: Y Y Ở Ngay Bên Cạnh

Chương 378: Y Y Ở Ngay Bên Cạnh
Chương 378: Y Y Ở Ngay Bên Cạnh
canvasa1b3780.pngMạch Tuệ hỏi: "Bình thường phạm nhân bị bắt vào năm ngày sau sẽ bị chém đầu ư?"

Có người nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Năm ngày, hẳn ℓà đủ dùng. Nếu như đến ℓúc đó Diệp Thiên Sĩ hoặc Tiêu Như Dã chưa phái người tới cứu nàng, nàng sẽ dẫn theo Y Y tỷ nội ứng ngoại hợp với Vũ Linh, trực tiếp vượt ngục.

Bây giờ vẫn nên hỏi thăm về Y Y tỷ trước rồi ℓại nghĩ cách. Nếu Tưởng Văn Kiệt nói Vương gia muốn ℓấy Y Y tỷ thế mạng cho Vương Phú Quý, vậy nhất định cũng ℓà nhốt trong ℓao ngục tử hình. Tầng này đều giam giữ phạm nhân tử hình, không biết Y Y tỷ sẽ ở đâu.

Mạch Tuệ quyết định hỏi mấy bạn từ này trước.

"Các vị đại ca đại tỷ, các ngươi có thấy một cô nương bị bắt vào, vóc người thoạt nhìn không khác ta ℓắm, tóc rất dài, bị bắt nửa đêm hôm qua không?"

"Có..."

Bạn tù bên cạnh bị đối thoại của bọn họ làm cho trở mình.

"Đừng sốt ruột đừng sốt ruột, Y Y tỷ." Mạch Tuệ hơi hạ giọng, ghé vào bên tai nàng nói nhỏ: "Ta tới để cứu tỷ."





Mạch Tuệ đỡ nàng ấy dậy, lấy nước ngải cứu gừng đường đỏ trong không gian ra. Vì tuyết rơi lớn, nhiệt độ phòng giam thấp, mũi người bình thường đều cóng tới mức không nhạy lắm, cộng thêm Mạch Tuệ đã để bát nước nguội đi nhiều nên mùi hương không quá mạnh, không bị những người khác phát hiện.

Thị lực ban đêm tăng cường của Mạch Tuệ có thể nhìn thấy những người kia yên lặng ngủ.

Nàng đút bát tới bên miệng Tưởng Y Y, hơi bóp cằm khiến nàng ấy hé miệng ra một chút. Mạch Tuệ từng chút đút hết bát nước ngải cứu gừng đường đỏ vào bụng nàng ấy. Nàng hi vọng phương pháp dân gian không chính quy lắm của mình có thể có hiệu quả.

Mạch Tuệ ôm Tưởng Y Y cũng nhắm mắt một lát, trong cơn buồn ngủ lờ mờ, Mạch Tuệ cảm giác người trong ngực giật giật.
Mạch Tuệ mượn ánh đèn hơi yếu cẩn thận phân biệt thân phận của nàng ấy, đúng là Tưởng Y Y.

Nàng lập tức kiểm tra toàn thân nàng ấy có vết thương nào khác hay không, cũng may trừ cổ tay có vết bầm do giãy giụa thì không còn vết thương khác. Chỉ là toàn thân nàng ấy nóng như bếp lò, phải làm sao để hạ nhiệt đây?

Mạch Tuệ nhìn trong không gian, không có thuốc viên thích hợp, trong cửa hàng đều là thảo dược, không được bào chế, Mạch Tuệ cũng không biết nên dùng thế nào.

Nàng ôm Tưởng Y Y di chuyển vào trong cùng, trốn ở nơi ánh sáng tối nhất. Đợi sắc trời muộn hơn một chút, trong địa lao này đưa tay không thấy năm ngón, Mạch Tuệ có thể tiến vào không gian.
Cuối cùng hai canh giờ trôi qua, Tưởng Y Y vẫn chưa tỉnh lại, mà ánh sáng trong phòng giam đã không nhìn thấy gì nữa, mấy phạm nhân khác mỗi người nằm ở địa bàn của mình hoặc ngẩn người, hoặc là ngủ.

Mạch Tuệ nhanh chóng tiến vào không gian, dùng tủ lạnh tạo ra một ít đá rồi bọc khăn mặt, lại dùng đường đỏ, gừng, ngải cứu nấu một bát thuốc xua lạnh trừ ẩm, để tới nhiệt độ có thể uống mới cất vào trong nhà kho.

Mạch Tuệ cầm nước đá ra, nhẹ nhàng đắp trán Tưởng Y Y. Để không gây ra động tĩnh, động tác của nàng rất khẽ.

Nửa canh giờ sau, nhiệt độ cơ thể của Tưởng Y Y đã hạ xuống không ít, nhưng bên trong nàng ấy vẫn lạnh và suy yếu, còn cần có một bát nước ngải cứu gừng đường đỏ để đổ mồ hôi.
Mạch Tuệ sững sờ, không ngờ rằng lại dễ dàng nghe được như vậy, vội hỏi: "Tỷ ấy bị nhốt vào phòng giam nào rồi!?"

Đột nhiên một đầu ngón tay vươn ra, chỉ vào bên cạnh Mạch Tuệ: "Người nằm bên cạnh ngươi đấy."

A, chuyện này, là sơ sót của Mạch Tuệ.

Nàng lập tức quay sang, lật người không lên tiếng hẳn là đang hôn mê kia qua, vừa chạm tay vào đã phát hiện toàn thân người nọ đang nóng lên. Nóng như vậy, thảo nào hôn mê, sợ là nhiễm phong hàn rồi!
Nàng lập tức lên tinh thần, nhẹ giọng hỏi: "Y Y tỷ tỷ tỉnh rồi à?"

Tưởng Y Y ý thức mơ hồ sững sờ trong chốc lát.

"Y Y tỷ, là ta, Tuệ nha đầu."

"Tuệ nha đầu..." Tưởng Y Y căng thẳng trong nháy mắt, nắm lấy tay nàng: "Muội, sao muội vào đây? Muội mắc vào chuyện gì?"




Bình Luận (0)
Comment