Chỗ Lục Thủy nói, chính là sát lục chi địa 2
Rầm!
Một đòn trọng thương, chỉ là hắn vừa mới lùi lại đã lập tức xông lên tiếp.
Lần này tất cả mọi người đều hiểu rõ, thứ chặn trước mặt chính là một tấm sắt.
Nhưng bọn hắn không thể quay đầu lại.
Thân là một bộ phận của Thần Chúng, Tiên Đình, Phật Môn, bọn hắn đã đưa ra lựa chọn.
Giờ muốn lùi bước sao?
Không, không còn kịp rồi.
Không có đường nào để lui cả.
Giờ phút này, vô số người lao tới tấn công, sức mạnh phun trào không ngừng.
Nhưng toàn bộ sức mạnh hợp lại cũng không thể xuyên qua được mảnh đất tuyết này, mà mỗi một người đến gần đều bị một đòn đánh bay.
Ánh sáng đang không ngừng tiến lên, cũng đang không ngừng lùi lại.
Ta đi ngăn nàng lại, các ngươi hãy tranh thủ xông lên.”
Một cường giả của Thần Điện Thái Dương trực tiếp hóa thành ngọn lửa, đem quyền năng tăng tới cao nhất, không vì cái gì khác, chỉ là vì che giấu hơi thở của những người này.
Bọn hắn muốn giết được người này, rất khó.
Nhưng bọn hắn căn bản không cần giết, chỉ cần vượt qua được vị trí của đối phương là được.
Nhị Trưởng lão nhìn đối phương, giờ phút này, ngọn lửa kia bao bọc lấy nàng, nàng không chút do dự, trực tiếp đánh tan ngọn lửa.
Một đòn trọng thương, chỉ cần thêm một đòn nhẹ nữa thôi, hắn sẽ phải chết.
Nhưng Nhị Trưởng lão lại không ra tay, bởi vì vừa có người vượt qua chỗ đứng của nàng.
Ầm!
Sức mạnh của Nhị Trưởng lão bộc phát.
Trực tiếp đánh chết Cửu giai vừa vượt qua kia.
Nhưng còn chưa đợi nàng ngừng lại, sức mạnh lại lần nữa bộc phát.
Liên tục ngăn cản những người kia tới gần.
Mặt đất sụp xuống, khí tức sức mạnh quét ngang vạn vật.
Phía trước Nhị Trưởng lão là một mảnh hỗ độn, sức mạnh đã bị rửa sạch, để lại một mảnh đất vết thương chồng chất.
Mà sau lưng nàng lại chưa có bất kì một thương tổn nào.
Nhưng có một chút công kích bị lọt ra phía sau.
Tiếp tục như vậy nữa, chỗ này của nàng sớm muộn gì cũng bị đột phá.
“Không được, ngươi không thủ được.” Cửu tung bay bên cạnh Nhị Trưởng lão, nói.
“Tình huống Đại Trưởng lão bên kia thế nào rồi?” Nhị Trưởng lão hỏi.
Sau đó, nàng đã xuất hiện ở một chỗ khác.
Quá nhiều người.
Mà lại rất phân tán, nàng đã cố hết sức.
Tiếp tục như vậy nữa, nàng quả thật không thủ được.
Nếu như chỉ có vậy, Tiểu Vô Vi có thể giữ vững được, nhưng có khả năng sẽ có một đòn công kích khiến hắn phải toàn lực ứng phó.
Không có sự trợ giúp khác, sẽ không thủ được.” Cửu nhìn về phía chân trời, trả lời.
“Nếu tia sáng kia bị phá hư, chuyện gì sẽ xảy ra?” Nhị Trưởng lão hỏi.
Khí tức của nàng đã không còn ổn như trước.
Đối phương thật sự liều mạng, mặc dù nàng rất mạnh, nhưng cũng khó chống đỡ nổi.
Tấn công chính diện, nàng đều khó mà thắng được những người này, chứ đừng nói là những người này căn bản không phải đến để tấn công nàng.
Giữ vững được là rất khó, rất khó.
Nhưng không thể không thủ.
“Không biết, nhưng có liên quan tới việc Lê Âm mang thai.” Cửu lập tức đáp.
“Lục Cổ có đứa bé thứ hai sao?
Thật đúng là từng đứa từng đứa lại càng cao minh hơn.” Nhị Trưởng lão bình tĩnh nói.
Nàng không thể thu tay lại.
Sức mạnh đang không ngừng bộc phát.
Nhưng sau lần bộc phát này, nàng sẽ thất thủ.
“Còn cần bao nhiêu thời gian nữa?”
“Còn rất lâu.”
Nhị Trưởng lão không nói gì thêm.
Nàng không thể để những người này đi qua được.
Tam Trưởng lão sẽ không thủ được bao lâu, nhưng nhất định phải nghĩ cách xoay chuyển tình thế.
“Ngươi chờ chút, ta tìm người tới giúp đỡ.” Cửu nói.
“Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa đây là đang thiên vị chúng ta sao?” Nhị Trưởng lão hỏi.
“Đúng vậy, nhưng có một điều kiện, ngươi phải để cho ta bóp mặt.” Cửu cười nói.
Nhị Trưởng lão trầm mặc, cuối cùng đáp:
“Được.”
“Thật đáng yêu.” Cửu cười cười, mong đợi nói:
“Không biết Thất có đáng yêu như vậy không.”
“Không.” Nhị Trưởng lão nói thẳng.
“...”
Sau đó, ba đạo thần lực không ai có thể nhìn thấy bay về phía tiểu trấn Thu Vân.
“Sẽ là ai vậy?” Nhị Trưởng lão hỏi.
Bây giờ nàng đứng ở chỗ này, đã cảm thấy kiệt sức.
Rốt cuộc là có thù oán gì lại đáng giá để bọn hắn liều mạng như vậy.
“Chờ chút ngươi sẽ biết, có điều có vài người ngươi sẽ không nhìn thấy.” Cửu đáp.
Nhị Trưởng lão không nói thêm gì, bây giờ chỉ có thể tập trung toàn lực ứng phó.
…
Lục Thủy vẫn đang ngồi trên xe lăn, hắn nhìn về phía chân trời.
Nơi này cũng có thể đại khái thấy được tình huống của tường vân, đương nhiên cũng có thể cảm nhận được khí tức khiến vạn vật sụp đổ.
“Thiếu gia? Đã có người đánh đến tận cửa rồi sao?”Chân Võ Chân Linh hỏi.
Bọn hắn có thể cảm giác được, Lục gia đang bị vây công.
Khí tức sức mạnh cường đại khiến bọn hắn ở chỗ này cũng cảm nhận được.
Dưới sức mạnh này, Lục gia thật sự có thể bình yên vô sự sao?
Khó trách Thiếu gia lại để Đau Răng Tiên Nhân xuất thủ.
Lục Thủy vốn định trở về, nhưng trong nháy mắt khi tường vân bảy màu rơi xuống, trong tâm hắn có một cảm giác.
Uy năng, trở về.
Từ khi hắn tấn thăng đến nay, đã bị suy yếu đi rất nhiều.
Chỗ uy năng vốn nên có ở cảnh giới này, gần như đều bị thiếu mất.
Mà bây giờ, uy năng của hắn vì tường vân rơi xuống, đã trở về.
Sau đó, Lục Thủy lại có một loại cảm giác, uy hiếp thực sự tới Lục gia không phải là những người đánh đến tận cửa kia.
Những người khác cũng đang e ngại sự xuất thế của đệ đệ muội muội của hắn.
‘Đệ đệ muội muội này, chưa ra đời đã náo lớn như vậy, vậy ra đời rồi thì còn chịu nổi sao?’
Lục Thủy có chút bất đắc dĩ trong lòng.
Sau đó, hắn cầm lấy Ma Binh.
Lúc đầu, hắn muốn dùng Ma Binh để trở về, rất muốn tìm cách giữ vững đệ đệ muội muội của mình.
Những người này quá mạnh, thực lực của hắn không thể đối đầu trực diện được với những người này.
Có điều, bây giờ đã không cần nữa.
Vụt!
Phương Thiên Kích trong tay Lục Thủy trực tiếp bị ném ra ngoài.
Trong nháy mắt khi Phương Thiên Kích bị ném ra ngoài, nó trực tiếp bay về phía Lục gia, dùng tốc độ Thuấn Tức Thiên Lý biến mất trong mắt Chân Võ Chân Linh.
“Đây chưa phải uy hiếp thật sự, hãy chờ uy hiếp thật sự xuất hiện.” Lục Thủy bình tĩnh nói.
Chân Võ Chân Linh kinh hãi, cái này còn chưa phải uy hiếp thật sự?
Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?
Tam đại thế lực sao lại đột nhiên công kích Lục gia?
Bọn hắn đột nhiên hơi hiểu ra, hiểu ra vì sao Thiếu gia vẫn luôn đi điều tra chuyện của tam đại thế lực.
Bởi vì Thiếu gia từ rất sớm đã biết sẽ xảy ra loại chuyện này chăng?
Mà Đau Răng Tiên Nhân, Nghịch Tinh A Mãn, còn có Cẩu Tử, đều là Thiếu gia cố ý sắp xếp ở Lục gia?
Thiếu gia đã chuẩn bị sẵn cho chuyện này từ lâu rồi ư?
Lục Thủy không để ý cái này, nhưng hắn có chút để ý tới tường vân bảy màu kia.
Hắn đã có được toàn bộ uy năng của tu vi, vậy mà lại không thể nào nhìn thấu được.
Chuyện này rất khó hiểu.
Về sau rảnh lại đi nghiên cứu tiếp đi.
Hắn cần tìm ra uy hiếp thật sự.
Mà vừa lúc này, Lục Thủy phát hiện Linh điện của Lam Dạ Quốc Anh đột nhiên truyền đến tin tức, là Cô Ảnh lão nhân đang liên lạc với hắn.
…
Ở tiểu trấn Thu Vân, Khô Thụ lão nhân nhìn Nhị Trưởng lão đối mặt với kẻ địch, có chút nóng nảy nói:
“Còn chưa xuất thủ được sao?”
Sức mạnh của hắn đã bắt đầu rót vào đại địa để cung cấp cho trận pháp.
Bảo đảm trận pháp có thể duy trì bình thường.
Đây là việc những người khác của Lục gia cần làm.
Bọn hắn không thể tham chiến, chỉ có thể làm những thứ này.
Một vài người gia nhập Lục gia chưa lâu thật sự không có cách nào tin, Lục gia ở dưới sự vây công của nhiều nhân vật đáng sợ như vậy, lại có thể sừng sững không ngã.
Toàn bộ tu chân giới, có thể lực đáng sợ như vậy sao?
Không có, chắc chắn không có.
Vợ chồng Dịch Sơn nhìn về phía chân trời, thật không thể tin được, đây chính là Lục gia.
Bọn hắn đã gia nhập một thế lực đỉnh cấp chân chính.
Thật là đáng sợ.
Nhưng hôm nay hai người có thể còn sống hay không, thật khó nói.
An Dịch mặc dù đã biết rõ, nhưng khi nhìn thấy sức mạnh kinh khủng của Đại Trưởng lão và Nhị Trưởng lão, hắn vẫn khiếp sợ không thôi.
Điều duy nhất bọn hắn có thể làm hiện tại chính là giữ vững đại trận Lục gia.
“Chờ một chút.” Đau Răng Tiên Nhân khẽ nói.
Giờ vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất để xuất thủ.
Mà trong lúc bọn hắn đang chờ, có hai đạo ánh sáng rơi xuống trên người Đau Răng Tiên Nhân và Cẩu Tử.