Là thời điểm để Lục Thủy biết giang hồ hiểm ác 2
“Được rồi.” Đại Trưởng lão không nói nhiều.
Dừng một chút, Nhị Trưởng lão tò mò hỏi:
“Không để cho Thiếu Tông chủ làm Tông chủ sao?”
“Chuyện của người trẻ tuổi, để bọn chúng tự mình quyết định đi.” Từ hồ nước, giọng nói thong thả vang lên.
Nhị Trưởng lão không nói thêm gì nữa.
Nàng nhìn ngôi đình một chút, cuối cùng quay người rời đi.
Nàng muốn đi thanh lý chỗ sức mạnh còn sót lại xung quanh.
Đã sắp đến ngày đại hôn của Lục Thủy, đương nhiên không thể giữ lại những ảnh hưởng còn sót này được.
Về phần vết thương của Đại Trưởng lão, không có vấn đề gì.
Cảnh giới vẫn còn đó.
Cửu trước đó cũng đã nói không có vấn đề gì.
Sau khi Nhị Trưởng lão rời đi, trên mặt hồ lại nổi lên một cơn gió nhẹ, cuối cùng im ắng xuống.
— —
Lệ Thiên Xích đứng lên từ dưới đất.
Hắn đã quỳ rất lâu, thiên địa đã khôi phục bình thường, cũng nên đi lên rồi.
“Làm sao bây giờ?” Ma tu Hòa Vũ Diệp hỏi.
Bây giờ Thiếu Tông chủ mạnh kinh khủng, bọn hắn nói không phải, những người khác sẽ tin sao?
Sẽ không có ai tin tưởng hoàn toàn.
Lưu Hỏa quá khủng bố, rời khỏi vương tọa, sẽ làm chấn động cả trong lẫn ngoài.
Ai dám tranh phong?
Nếu như quả thật là Thiếu Tông chủ… Vậy cũng không tốt.
Quá phô trương, không phù hợp với tôn chỉ của Ẩn Thiên tông bọn hắn.
Tông chủ khi đó khiêm tốn như vậy, ngược sát Đạo Tông không chút khách khí, nhưng chính là không lưu danh.
“Không có cách nào, chỉ có thể giấu kĩ một chút.
Nói gì cũng không thể để người khác cảm thấy mình đã trở thành thế lực đỉnh cấp được.” Lệ Thiên Xích nói.
Thế lực đỉnh cấp, rất dễ dẫn tới tấn công.
Nhỡ đâu những thế lực đỉnh cấp kia không phục, sẽ đến tìm phiền phức.
Không có Tông chủ, bọn hắn thật sự sẽ thành chuột chạy ngoài đường.
Sát thủ lại bị đuổi giết…
Rất kích thích.
“Lưu Hỏa xuất hiện, hẳn là đã trực tiếp đắc tội với tam đại thế lực, xem ra chúng ta không chỉ là đối tượng Tiên Đình muốn tìm.” Ma tu Hòa Vũ Diệp nói.
Bây giờ tình cảnh của bọn hắn có chút bất lợi.
Đương nhiên, cũng chưa có chuyện gì cụ thể xảy ra.
Nhưng bọn hắn giả vờ như sẽ không có chuyện gì xảy ra được.
Tóm lại, đề phòng chuyện chưa xảy ra cũng không sai.
“Đúng rồi, thuận tiện nhắc nhở ngươi một câu.
Vị trí của Lưu Hỏa và Tử Y Thần Nữ trên bí giám đều không thấp.
Mà hai vị này đều do ngươi đưa lên.” Ma tu Hòa Vũ Diệp bổ sung một câu:
“Ai đưa lên, người đó có quyền được ưu tiên nhận đơn.”
“Ta từ bỏ, để lại cho các ngươi đi.” Lê Thiên Xích đại nghĩa lẫm liệt nói.
“Tất cả mọi người đều có suy nghĩ giống ngươi, cho nên dựa theo quy định, đơn sẽ trực tiếp rơi xuống người ngươi.
Ta ủng hộ.” Ma tu Hòa Vũ Diệp nói.
Lệ Thiên Xích: “...”
Không quan trọng, dù sao hắn cũng không làm, không đi tìm hai vị kia là được.
Biết đâu có ngày vận khí tốt còn có thể nhặt nhạnh được chỗ tốt.
Dù gì thì hắn cũng không thể tự đưa mình tới cửa được đúng không?
“Bây giờ muốn đi đâu?” Ma tu Hòa Vũ Diệp nhìn trời một chút, phát hiện bây giờ ở đâu cũng có thể gặp nguy hiểm.
Nhưng vẫn muốn đi xung quanh một chút, nếu không sẽ không rõ tình hình bên ngoài.
Đến lúc đó muốn phòng cái gì cũng đã quá muộn.
“Đơn của ta sắp xuống rồi đúng không?
Những chỗ khác tạm gác lại, trước đi tìm Lục Thiếu gia đi.
Đánh hắn một trận hả giận, cho hắn biết sự tàn nhẫn của tu chân giới.
Đã lâu như vậy rồi mà Ẩn Thiên Tông vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, Lục gia nhìn chúng ta xem chừng cũng không mấy vui vẻ.
Bây giờ Lục gia khó dây vào như vậy.
Khiến bọn hắn vui vẻ một chút, không chừng sau này chúng ta còn có đường sống.” Lệ Thiên Xích nói.
Hắn cảm thấy suy nghĩ này rất tốt.
Đến lúc đó nếu như thật sự bị tam đại thế lực để mắt tới, ăn phân cũng không tìm được Tông chủ, vậy cũng chỉ có thể hợp tác toàn diện với Lục gia.
Như vậy bọn hắn cũng sẽ có chút khí phách.
Tóm lại, trước tiên đi giáo dục Lục Thiếu gia một chút, làm quà ra mắt.
Cho thấy Ẩn Thiên Tông bọn hắn cực kỳ coi trọng chuyện này.
Không có cách nào, Lục gia quá mạnh.
Ngay cả cô bé kia bọn hắn cũng không thể chọc vào.
“Ngươi tốt nhất nên ra tay nhẹ một chút.” Ma tu Hòa Vũ Diệp nói.
Nếu như ra tay nặng, vậy bọn hắn cũng không cần né nữa.
Sẽ trực tiếp biến mất.
“Hay là ngươi tới trước?” Lệ Thiên Xích nói.
Ma tu Hòa Vũ Diệp cười lạnh:
“A, đơn là ngươi nhận, sao lại muốn ta tới?”
Nếu không có tờ đơn mà động thủ, vậy chính là đang tự mình giáo huấn Thiếu gia của Lục gia.
Nhỡ đâu bị trách tội, vậy nàng cũng không đủ cho Lục gia đánh.
Ba vị Trưởng lão của Lục gia, một người nàng còn đánh không lại.
“Đi thôi, chúng ta đi tìm Lục Thiếu gia, lần này không đánh cho hắn thành chó đớp cứt, ta sẽ ngồi trước mặt hắn ăn phân.” Lệ Thiên Xích nói.
“Dạo này ăn chưa đủ à?” Ma tu Hòa Vũ Diệp ha ha một tiếng, lạnh lùng nói.
— —
Chân Võ đẩy xe lăn, Lục Thủy nhìn Thiên Địa Trận Văn.
Chỉ là mới nhìn một hồi, hắn đột nhiên ngẩng đầu.
‘Có người liên kết với mệnh lý của ta?’ Hắn có chút bất ngờ.
Quả thật có người liên kết với mệnh lý của hắn, nhưng cũng không có tìm kiếm cái gì.
Có chút kỳ quái.
Chỉ liên kết một chút, cũng không duy trì bao lâu.
‘Mộ Tuyết?’ Lục Thủy suy đoán trong lòng, nhưng rất nhanh lại cảm thấy không phải.
“Không thể nào, bây giờ Mộ Tuyết liên kết với mệnh lý của ta, ta hẳn là có thể phát hiện từ trước.”
Lắc đầu, Lục Thủy lại cúi xuống đọc sách.
Cũng không phải chuyện lớn gì cần để ý.
Người để ý muốn nhìn mệnh của hắn cũng không ít, nhưng không có ai nhìn thấy được.
Thấy được cũng không có thu hoạch gì.
“Trước hừng đông có thể tới thành Huyết Hoa không?” Lục Thủy hỏi.
“Theo lộ trình hiện tại, phải gần giữa trưa mới có thể đến nơi.” Chân Võ đẩy xe lăn trả lời.
Lục Thủy nhẹ gật đầu, tiếp tục đọc sách.
Hắn cũng không sốt ruột, bây giờ sức mạnh thiên địa đang tương đối ít, cho nên đến trễ một chút cũng không có cái gì không tốt.
Không có sức mạnh thiên địa, hắn cũng chỉ có thể đánh một chút trong phạm vi Lục giai này.
Lên tới Thất giai sẽ không đánh được.
Nếu như có thể đánh Thất giai, vậy căn bản cũng không có vấn đề gì.
Tích lũy một đêm, có thể miễn cưỡng thử một chút.
Tu vi hiện tại cần vài ngày nữa là có thể lên 5.5, cách Lục giai còn khoảng nửa tháng.
Sau khi lên Lục giai, sức mạnh của hắn sẽ bay lên một lần.
Đến lúc đó cũng có thể biết muốn tiến vào Thất giai thì cần bao lâu.
Thật ra hắn rất tò mò, hắn lên Thất giai liệu sức mạnh có bị thiếu mất như trước không.
Biến hóa của thiên địa kết thúc, uy năng đã khôi phục của hắn cũng không còn.
Hắn hơi tò mò vì sao khi đó mình lại khôi phục uy năng.
Cái này, hẳn là sẽ không tìm thấy đáp án.
Có điều chuyện liên quan tới Cửu và trận chiến thời Viễn Cổ, có thể hỏi ma tu Huyết Trần một chút.
Khi đó nếu không phải đang vội vã đánh Thiên Sinh Thần xuống, hắn thật đúng là muốn trò chuyện nhiều thêm hai câu.
Đáng tiếc, thực lực không đủ, nếu như không nhanh chóng đánh hắn xuống dưới, không biết sau đó sẽ còn xảy ra chuyện gì khác hay không.
Có điều vẫn còn tốt, còn một tên ma tu Huyết Trần có thể hỏi.
Hẳn là đối phương đã trong trạng thái tàn phế, nếu không hắn cũng không có tư cách hỏi gì.
Dù sao, trước mắt đối phương đã không còn mạnh.
…