Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1023 - Chương 1023: Giữa Thiên Địa Tụng Ta Tên Thật 1

Chương 1023: Giữa thiên địa tụng ta tên thật 1 Chương 1023: Giữa thiên địa tụng ta tên thật 1

Giữa thiên địa tụng ta tên thật 1

Xếp hạng trên Ẩn Thiên Bí Giám cũng không tính là bí mật gì.

Chỉ cần là người của Ẩn Thiên Tông, đều có thể xem được.

Nhưng ba vị trí đầu phải có quyền hạn nhất định, mới có thể nhìn thấy.

Lạc Phong là Ngũ giai, vừa đủ để nhìn.

“Đã vào ba vị trí đầu.” Chân Võ thông báo:

“Lưu Hỏa đứng thứ nhất, Tử Y Thần Nữ đứng thứ hai.”

Nghe thấy thứ hạng, Lục Thủy có chút bất ngờ.

Hắn thứ nhất, Mộ Tuyết thứ hai.

Ẩn Thiên Tông này sắp xếp thế nào vậy?

Hắn và Mộ Tuyết đẳng cấp khác nhau quá nhiều, chủ yếu là Hỗn Nguyên chi khí của Mộ Tuyết được tích lũy quá nhiều.

Đương nhiên, hắn không có bất kỳ ý kiến gì với loại xếp hạng này.

Về phần Lệ Thiên Xích.

Cái này cần phải chú ý một chút.

Hắn bây giờ, thật đúng là không đánh lại đối phương.

Cần tích lũy sức mạnh thiên địa một chút.

Hơn nửa tháng nữa hắn sẽ lên Lục giai, dù lúc đó thực lực có bị gọt mất, thì cũng có thể cứng đối cứng với Thất giai.

Cộng thêm sức mạnh thiên địa, Bát giai Lệ Thiên Xích cũng không đủ cho hắn đánh.

Trừ khi Lệ Thiên Xích có thể vượt cấp làm Cửu giai.

Nhưng theo những gì hắn thấy từ lần tiếp xúc trước, đối phương không được.

‘Hy vọng đối phương nửa tháng nữa mới tới.’ Lục Thủy suy nghĩ trong lòng.

Nửa tháng nữa thì vấn đề cũng không lớn.

Dựa vào thực lực của đối phương, chắc chắn biết Lục gia đang có rất nhiều chuyện, bây giờ lập tức tới giáo huấn hắn, không phải là đang tạo thêm phiền phức cho Lục gia sao?

Đối phương hẳn là sẽ lo lắng như vậy.

Còn nếu không…

Lại nói sau đi.

Hắn còn có vé bảo hộ, bây giờ vẫn chạy được.

Cũng không biết vé bảo hộ sau khi bị Hỗn Nguyên chi khí của Mộ Tuyết đánh thì có xuất hiện bóng ma tâm lý hay không.

Hy vọng là không.

Lục Thủy đi qua phố, nghe loáng thoáng có người đang đàm luận chuyện xảy ra tối hôm qua.

“Tối qua ngươi có thấy không? Ngay cả trời cũng nứt ra, đã có chuyện gì xảy ra vậy chứ?”

“Không biết, cái chỗ kia chưa thấy qua bao giờ.”

“Nghe nói là Lục gia.”

“Lục gia? Lục gia nào?”

“Lục gia không phải là một nhà sao? Lần trước Chân Thần Thạch Môn (cửa đá) Lục gia.”

“Ta biết nhà này, thế nhưng bọn họ không phải thế lực cấp bậc trung bình sao? Mà tối hôm qua có không biết bao nhiêu thế lực đỉnh cấp chứchứ?”

“Cái này không biết, nghe nói có nội tình.”

“Đúng vậy, ta cũng nghe nói, nghe nói Lão tổ của tất cả các thế lực đỉnh cấp chưa từng ra tay bao giờ, lần này đều xuất thủ.

Lục gia có thể là nơi những tồn tại đỉnh cấp của tu chân giới ngồi đánh cờ với nhau.”

“Dị tượng kia thì sao? Các ngươi có nhìn thấy không? Thiên kiếp bảo vệ đường, tu chân giới từ xưa tới nay chưa từng xảy ra chuyện này.”

“Có, lần trước lúc ta đang độ kiếp, đột nhiên thiên kiếp lại rút đi, gần đây có cảm giác tu chân giới ngày càng khó hiểu.”

“...”

Đại ca, ngài đùa sao?

Độ kiếp được một nửa, thiên kiếp đã rút đi?

Lời nói vô căn cứ.

Lục Thủy nghe được ít nhiều, có điều tu vi không đủ, khả năng thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì.

Thậm chí cũng không dám khẳng định Lục gia có mạnh như vậy thật hay không.

Mà chưa nói tới những người này, ngay cả những người ở trong thế lực đỉnh cấp cũng chưa chắc đã biết được.

Bọn hắn căn bản không biết chuyện liên quan đến Dự Ngôn Thạch Bản.

Hơn nữa, chuyện mẹ hắn mang thai, cũng không có ai biết.

Nếu vậy sẽ không có người nào liên tưởng đến chuyện cái thai thứ hai.

Có thì cũng không nhiều.

Tóm lại, chuyện này rất lớn, nhưng phần lớn mọi người trừ chấn kinh, cơ bản cũng không biết quá nhiều.

Xem ra danh tiếng Lục Thiếu gia của hắn sẽ không tăng lên quá cao.

Rất nhiều người còn cách loại cấp độ tối qua kia rất xa.

Giống như khi nhìn thấy núi lửa phun trào ở một chỗ xa xôi nào đó vậy.

Phần lớn người bình thường sẽ không hiểu đó là tình cảnh gì, dù sao cũng chỉ nhìn qua một cái màn hình.

Dù có cảm thấy là thân lâm kỳ cảnh, nhưng từ đầu tới cuối cũng chỉ là cảm giác.

Sợ hãi thán phục, sau khi cảm thán xong, sẽ không cảm thấy có một ngày chính mình sẽ gặp phải chuyện như vậy.

Đại khái chính là loại chênh lệch này.

Chân Võ đẩy Lục Thủy đi về phía trước, không bao lâu sau Lục Thủy liền nhìn thấy một người.

Một người đàn ông trung niên tu vi không tệ lắm, có điều hắn giống như bị thương, lại không có cách nào chữa trị.

Lúc này, quầy hàng được mở bán.

“Chân Võ, qua đó.”

Lục Thủy đóng sách lại, dùng sách chỉ chỉ vào chỗ người đàn ông trung niên kia.

Chân Võ lập tức đổi hướng, đẩy Lục Thủy về phía bên kia.

Không bao lâu sau, Lục Thủy đã dừng lại phía trước quầy hàng.

Đây là một vị đạo nhân trung niên, hắn ngồi xếp bằng, khí chất phi thường.

Là một ma tu.

Đồ vật hắn bán pha tạp đủ thứ, có pháp bảo, có công pháp, cũng có thuật pháp.

Còn có một viên trứng sủng vật.

Đồ dùng hàng ngày cũng có.

“Đạo hữu nhìn trúng cái gì sao?” Người đàn ông trung niên hỏi.

Lục Thủy nhìn đồ vật trên quầy hàng, tò mò hỏi:

“Tiền bối không có thứ gì tốt hơn sao?”

Nghe được câu nói này, người đàn ông trung niên rất vui vẻ.

“Đạo hữu biết đây là gì không?”

Tu vi hắn biểu hiện ra bên ngoài là Ngũ giai, có người xem nhẹ đồ vật của hắn, đương nhiên cũng là bình thường.

Nhưng người ngồi trên xe lăn ở trước mặt hắn này, tu vi nhìn qua chỉ có Nhị giai.

Cái ghế dựa này mặc dù là một pháp bảo không tệ, nhưng đến hắn còn thấy chướng mắt.

Khả năng cao là Thiếu gia nhà nào, đến chỗ hắn ra oai.

Hoặc là coi trọng thứ gì của hắn, muốn trả giá.

Lục Thủy đeo mặt nạ, tu vi biểu hiện ra cũng bình thường.

Dù sao hắn cũng chỉ không muốn để người khác nhìn thấy chút vết thương trên mặt hắn mà thôi.

Mặc dù không nghiêm trọng, nhưng khó tránh sẽ bị chú ý.

“Hiểu rõ một hai.” Lục Thủy nhẹ nhàng nói.

Hắn quả thật có chút hiểu biết với những đồ vật này.

Mặc dù cách dùng không liên quan, nhưng cái gì nên biết, hắn đều biết.

“Vậy tiểu đạo hữu đã từng nhìn thấy pháp bảo này hay chưa?” Người đàn ông trung niên lấy ra một quả hồ lô nhỏ, hỏi.

“Chế phẩm phỏng theo Hồ Lô Sát Nhân, dùng đúng, muốn vượt cấp giết người, không thành vấn đề.

Đáng tiếc chưa nói đây chỉ là chế phẩm bắt chước theo, dù là hàng thật, cũng chỉ có thể tạo ra chút uy hiếp với Thất giai, không có tác dụng gì.

Ngược lại nếu dùng không gian bên trong để chứa nước ấm, thì có thể tắm nước ấm bất kỳ lúc nào.” Lục Thủy nhìn quả hồ lô, nói.

“Tiểu đạo hữu ngược lại có chút kiến thức.” Người đàn ông trung niên cũng không quá kinh ngạc.

Biết mà thôi, hắn cũng không phải chỉ có vật này.

“Vậy tiểu đạo hữu biết cái này hàng thật chỉ có duy nhất một cái đúng chứ?

Hơn nữa đã sớm mất tung tích.

Chế phẩm phỏng theo mặc dù kém hơn chút, nhưng cũng nên có.

Ảnh hưởng đối với Thất giai khó mà tưởng tượng được.

Chưa đủ tốt sao?”

“Chưa đủ.” Lục Thủy lắc đầu.

Lúc người đàn ông trung niên có chút khinh thường cười cười, Lục Thủy duỗi tay ra sau.

Động tác bất ngờ này khiến người đàn ông trung niên hơi kinh ngạc.

Nhưng rất nhanh sau đó, hắn ngây cả người.

hắn nhìn thấy người phía sau đối phương lấy ra một quả hồ lô giống y như đúc quả của hắn.

Lục Thủy nhận lấy hồ lô, đưa ra phía trước nói:

“Trùng hợp là hàng thật lại đang ở trong tay ta.

Thứ này cũng không có tác dụng gì, cũng chỉ được chỗ là có thể đựng được nước nóng.”

Người đàn ông trung niên: “...”

Hôm nay gặp phải tên phá quán rồi.

Hơn nữa còn đúng là hàng thật, chất liệu và chế tác căn bản không phải thứ một chế phẩm phỏng theo trong tay hắn có thể so sánh được.

Nhị giai mà lại phô trương như vậy, không sợ hắn sẽ để mắt tới hắn sao?

Người trẻ tuổi, không hiểu hai chữ khiêm tốn là gì.

Lúc này, trong lòng người đàn ông trung niên cực kỳ khó chịu, giống như vừa ăn phải phân vậy.

Bị một Nhị giai nói đến á khẩu không trả lời được.

Bản thân đưa ra một chế phẩm phỏng theo rêu rao trước chính phẩm, có hơi mất mặt.

Nếu tính cách hắn nóng nảy, không chừng đối phương đã chết rồi.

Hoặc nếu như hắn tham lam một chút, vậy đối phương cũng xong đời.

Lục Thủy nhìn người đàn ông trung niên này, phát hiện đối phương không hề có chút tâm tư cướp bóc nào.

Thật ra muốn đoạt thì cứ đoạt, hắn thật đúng là đánh không lại.

Bình Luận (0)
Comment