Lục trước khi vẫn lạc 1
Ma tu Cát An cảm thấy mình và sư phụ không giống nhau.
Lúc hắn làm ăn chưa từng hèn mọn như vậy.
Dù có gặp Đại Tộc trưởng của Lục gia kia, hắn cũng sẽ thu một viên linh thạch.
Vậy mới hợp cách một người làm ăn.
Hơn nữa, hắn còn có được nhiều chỗ tốt nhưvaajy.
Chính là so với hắn tưởng tượng thì không giống lắm.
Lục Tộc trưởng có thể đánh nhau hơn hắn nghĩ.
Mạnh hơn hắn một chút xíu đi.
Tóm lại, Lục gia thật biến thái.
Có điều, hắn chưa từng thấy Thiếu gia Lục gia là vị nào, cha lợi hại như vậy, thế mà lại có đứa con trai thanh danh kém như thế.
Ở tiểu trấn Thu Vân hắn cũng không dám nghe ngóng.
Không thể chọc vào Lục gia, nhỡ đâu bị hiểu lầm, vậy có thể sẽ phải vĩnh viễn ở lại Lục gia.
Trải qua chuyện tối hôm qua, hắn cảm thấy thật may mắn khi sư phụ đã cho hắn bảng xếp hạng những người không thể chọc vào.
Gia tộc kia đơn giản chính là khủng bố đến cực hạn.
Ít người, nhưng chiến lực một người so với một người lại càng cao.
Đợi đến khi Lục Tộc trưởng trưởng thành, có trời mới biết sẽ còn khủng bố tới cỡ nào.
Đáng tiếc, lại có một đứa con trai vô dụng.
Nếu rảnh ngược lại có thể đi tìm con trai của đối phương làm ăn một chút, nhặt mặt mũi về.
Sau này hãy nói đi.
“Ngươi là ai?” Ma tu Hồng Lệ cũng tiến lên một bước.
Khí tức đỉnh phong Bát giai lại bộc phát.
Ma tu Thì Hạ một người ngăn cản hai đỉnh phong Bát giai.
Hắn còn có thể tiếp tục.
Thật sự cho rằng một thân thiên phú của hắn chỉ là trang trí thôi sao?
Hắn có thiên phú phòng ngự, thiên phú chiến đấu, cộng thêm Vạn Nguyên Thể, hắn còn có thể miễn thương thế.
Nếu là cùng giai, thì nhiều thêm hai người cũng không đủ cho hắn đánh.
Nếu không phải là không muốn tấn thăng quá nhanh, hắn còn có thiên phú ngộ đạo, đã sớm có thể lên Cửu giai rồi.
Hắn là vô địch trong số những người cùng giai.
Khí tức mạnh mẽ trực tiếp đè ép ma tu Hồng Lệ, khiến bọn hắn kinh hãi.
Sau đó, người thứ ba gia nhập vào cuộc đối kháng khí tức.
Lúc này, ma tu Thì Hạ một đấu ba.
Không chút yếu thế.
Đây chính là năng lực của ma tu Thì Hạ hắn.
Người đàn ông một thân thiên phú.
Không biết sao vận khí lại tệ như vậy, chọc phải một người không nên dây vào.
Nhưng không có việc gì, đồ đệ hắn đã ra sức giúp hắn có một cơ hội sửa sai.
Bây giờ chính là cơ hội biểu hiện của hắn.
“Ba ma tu này có quan hệ với ngươi sao?” Lục Thủy nhìn Huyết Quan, hững hờ nói:
“Rất yếu.”
Ma tu Huyết Trần: “...”
Ngươi không nói lời nào, thật ra còn tốt hơn.
Có điều ma tu Huyết Trần cũng không thèm để ý, hắn muốn lập tức đi ra.
Trong lúc ma tu Thì Hạ đang đấu với ba người kia, một áp lực đáng sợ bất chợt cuốn tới.
Uy áp vừa xuất hiện đã đánh thẳng vào tất cả mọi người.
Nhóm ba người của ma tu Hồng Lệ, ma tu Thì Hạ, ma tu Cát An đều cảm thấy bất an.
Dường như vùng đất này chuẩn bị đổ sụp vậy.
Sau đó, bọn hắn nhìn thấy dòng suối máu kia bắt đầu phun trào lên không.
Mấy người lùi sang một bên, dòng máu lao lên trời, hội tụ ở Huyết Quan.
Dường như nơi đó chính là trung tâm của tất cả sức mạnh.
Chính viên đá màu đỏ hồng trong tay ma tu Hồng Lệ cũng bay về phía Huyết Quan.
Nàng có một loại cảm giác.
Ma tu Chí Tôn, sắp khôi phục.
Tình huống đột ngột này căn bản không nằm trong dự liệu của bọn hắn.
Bọn hắn tới là để tìm truyền thừa của Chí Tôn, chưa từng nghĩ tới Chí Tôn sẽ thức tỉnh.
Hơn nữa cũng không ai biết Chí Tôn là nhân vật bậc nào, thức tỉnh như vậy liệu có thể đem bọn hắn đi huyết tế hay không.
Dù sao thì nàng cũng là huyết tu.
Sắp chết rồi.
Sự đáng sợ của ma tu Chí Tôn, không cần tìm hiểu bọn hắn cũng biết.
Trong các cuốn sách luôn có ghi một câu như này.
Từ xưa đến nay, là ma tu đứng đầu, chưa từng có ai vượt qua.
Đây là nhận biết của cộng đồng bọn hắn về ma tu Chí Tôn.
Sau khi được chứng kiến uy áp mức này, bọn hắn càng hiểu rõ hơn độ nặng nhẹ của câu chưa từng có ai vượt qua kia.
Ma tu Thì Hạ cũng kinh hãi, thật mạnh.
Không hổ là ma tu Chí Tôn.
Uy thế như vậy đến hắn còn không thể chịu nổi, nhưng khi hắn nhìn Đông Phương Hạo Nguyệt và ba người bên cạnh hắn, bọn họ một chút cảm giác cũng không có.
Giống như không hề cảm nhận được chút áp lực nào vậy.
Xem ra đồ đệ của hắn thật sự nói thật.
Uy áp đáng sợ bực này phun trào mà ở trước mặt đối phương, cũng chỉ như gió thoảng.
Lưu Hỏa của Ẩn Thiên Tông.
Danh bất hư truyền.
Giờ phút này, toàn bộ dòng máu đều hội tụ ở chỗ Huyết Quan.
Thanh thế to lớn, khí thế bàng bạc.
Trấn áp tất cả.
Mấy vị ma tu căn bản không dám có chút động tác nào, sợ chọc phải ma tu Chí Tôn sắp thức tỉnh này.
Cho do bọn họ đến là vì truyền thừa, nhưng cũng không dám thể hiện ra ngoài.
Dù sao thì sau khi ma tu Chí Tôn thức tỉnh, địa giới ma tu cũng sẽ thay đổi.
Tất cả đều dựa vào tính tình của vị ma tu Chí Tôn này.
Tốt hay xấu, căn bản không ai biết.
Điều trước mắt có thể làm, chỉ là an tĩnh chờ đợi kết quả.
Hy vọng đừng có đụng phải vị này.
Về phần bây giờ tiến lên ngăn cản.
Bọn hắn không có dũng khí này.
Bởi vì khí thế quá mạnh, mạnh đến mức bọn hắn căn bản không có cách nào đi qua, không có cách nào đối mặt.
Tư cách đối mặt còn không có, còn nói những cái khác làm gì?
Khí tức của ma tu Huyết Trần rất mạnh.
Lục Thủy nhìn, có một ít là do quá trình khôi phục, có một ít là do đối phương cố ý thể hiện ra.
Đại khái là dùng để đe dọa người khác.
Về phần đe dọa ai.
Lục Thủy không thèm để ý, muốn đe dọa ai thì đe dọa.
Dù sao cũng không ảnh hưởng tới hắn.
Có điều hắn cũng không làm ảnh hưởng tới việc ma tu Huyết Trần đi ra.
Một hồi lâu sau, khí thế mới bắt đầu hạ dần xuống.
Huyết Quan bị dòng máu bao bọc xung quanh, tiếp đó bắt đầu tan vào trong dòng máu.
Cuối cùng, một bóng người dần hiện ra.
Người này vừa đi ra, tất cả khí tức bắt đầu hội tụ ở trên người hắn.
Bọn hắn vốn cho rằng giờ hẳn sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều, nhưng rất nhanh lại nhận ra mình đã sai rồi.
Khi người đàn ông kia vừa thu lại khí tức, uy áp của cường giả nháy mắt đè ép tất cả mọi người.
Bọn họ thậm chí còn khó mà đứng thẳng được.
Ma tu Chí Tôn, đứng trên tất cả ma tu.
Vang dội cổ kim.
Ma tu Thì Hạ có chút kinh hãi, hắn từng gặp qua Đại Đạo Giả, nhưng ma tu Chí Tôn căn bản không phải người những Đại Đạo Giả kia có thể so sánh được.
Khí tức đáng sợ này khiến hắn nhớ tới Đại Trưởng lão của Lục gia.
Người này… Quả thật là ma tu Chí Tôn.
Ba vị kia càng run lẩy bẩy, bọn hắn là tới để cướp đoạt truyền thừa.
Nếu như bị biết, vậy thì… Bọn hắn có lẽ sẽ không sống qua nổi ngày hôm nay.