Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1040 - Chương 1040: Lục Trước Khi Vẫn Lạc 2

Chương 1040: Lục trước khi vẫn lạc 2 Chương 1040: Lục trước khi vẫn lạc 2

Lục trước khi vẫn lạc 2

“Ha ha ha!”

Tiếng cười cuồng dã truyền ra từ trong dòng máu.

Giờ phút này, sức mạnh của ma tu Huyết Trần bắt đầu tràn ra.

Dòng máu tràn vào thân thể của hắn, thân hình vốn mờ ảo dần hiện lên rõ ràng.

Chỉ mấy giây sau, tất cả máu đã dung nhập vào trong thân thể của hắn.

Một người đàn ông anh tuấn, tóc đỏ tung bay, đứng giữa không trung.

Không gian dưới chân hắn chấn động.

Giống như không thể thừa nhận sự tồn tại của hắn.

Sau đó, ma tu Huyết Trần nhìn ba người ma tu Hồng Lệ:

“Các ngươi là đến vì truyền thừa?”

“Không, không dám.” Ba người lập tức cúi đầu, cung kính nói:

“Chúng ta tuyệt không dám ngó ngàng tới truyền thừa của Chí Tôn.”

Trước ánh mắt của ma tu Huyết Trần, ba người căn bản không dám ngẩng đầu lên.

Thậm chí khi bị đối phương nhìn chằm chằm như vậy, cả ba đều thấp thỏm lo âu.

“Cứ nói thẳng là được, cũng không phải bản tọa không cho.” Ma tu Huyết Trần cười cười nhìn ba người này.

Bị nhốt nhiều năm như vậy, hôm nay được thả tự do, tâm tình của hắn không tệ.

Thứ đồ như truyền thừa này, chẳng qua cũng chỉ là công pháp mà thôi.

Đại đạo là phải tự mình đi.

Có thể đi bao xa, phải dựa vào chính mình.

Nếu không thì chỉ vĩnh viễn ở dưới bóng ma của hắn.

Kia mặc dù là một con đường, nhưng nó là một con đường có điểm cuối.

“Mong Chí Tôn thứ tội.” Ba người vô cùng hoảng sợ, lập tức nhận tội.

Ma tu Huyết Trần nhìn ba người này, giơ ra một ngón tay.

Ầm!

Giờ phút mày, toàn bộ chữ ‘Ma’ tản ra sức mạnh, trực tiếp bao trùm lấy ba người kia.

“Bản tọa cho các ngươi cơ hội, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, vậy phải xem các ngươi.”

Ba người trước đó còn rất sợ sệt, giờ lại phát hiện đúng là có một ít truyền thừa thì mừng rỡ trong lòng.

Vội vàng cảm ơn.

Sau đó nhắm mắt cách ly, bắt đầu lĩnh ngộ truyền thừa của Chí Tôn.

Ma tu Huyết Trần lại nhìn ma tu Thì Hạ một chút, nói:

“Một người rất kỳ quái.”

Toàn thân đều là ưu điểm.

Sau đó, hắn cũng không đi quản người này.

Vừa rồi còn muốn đánh người này, bây giờ lại không muốn cho bọn hắn chỗ tốt.

Chính là tùy hứng như vậy.

Cuối cùng, ma tu Huyết Trần đáp xuống mặt đất, nhìn Lục Thủy.

Thật bất ngờ, hoàn toàn không giống với tưởng tượng của hắn.

Tu vi Nhị giai, ngồi trên chiếc ghế chỉ có kẻ thọt mới ngồi.

Thoạt nhìn không có bất cứ thứ gì đặc biệt.

Bình thường như một người vừa mới tu luyện.

Mà ma tu Chí Tôn hắn là một trong những người giết thần thời Viễn Cổ, thế mà lại nói nhiều chuyện với người này như vậy.

Đặt đối phương ở cùng độ cao với mình.

Nhưng đối phương quả thật không bị hắn ảnh hưởng.

“Ngươi không giống với ta nghĩ.” Ma tu Huyết Trần đứng trên mặt đất nói.

Mái tóc màu đỏ của hắn tung bay, không hề bị trói buộc.

“Tiền bối cũng không kém, ta cho rằng tiền bối sẽ giống như lần đầu tiên Cửu tới tìm tiền bối, không nghĩ tới lại là như này.” Lục Thủy vẻ mặt bình bình tĩnh.

Đứng nhìn dáng vẻ rất cường thế ma tu Huyết Trần thể hiện ra.

Miệng cọp gan thỏ thôi.

Nếu thật sự đánh nhau, hắn hoàn toàn có thể dùng sức mạnh thiên địa, dạy đối phương làm người.

Mặc dù nơi này là sân nhà của ma tu Huyết Trần, nhưng hắn có thể sử dụng sức mạnh thiên địa để đổi chủ.

Quả nhiên, Thiên Cơ để hắn đến, hắn chính là có thực lực để giao lưu bình đẳng với đối phương.

Rất tốt.

“Người từng gặp ta vào thời điểm đó?” Ma tu Huyết Trần có chút bất ngờ.

Thứ người này biết còn nhiều hơn so với hắn nghĩ.

“Nhìn thấy thông qua con mắt của Cửu mà thôi, cũng không có cái gì.” Lục Thủy nói khẽ.

Ma tu Huyết Trần nhìn Lục Thủy, hắn thật ra muốn khiêu chiến với đối phương một chút.

Nhưng lại không có loại dũng khí này.

Thứ người này muốn biết, Thiên Cơ đều biết.

Thiên Cơ lại khiến cho người này tới tìm hắn.

Cũng tức là, Thiên Cơ không muốn nói, lại càng không thể ngăn người này biết nhiều hơn.

Thiên Cơ khả năng cao là đang sợ đối phương.

Nhưng đáng sợ chỗ nào, hắn cũng không biết.

“Ta rất tò mò, chỗ này là địa bàn của ta, nếu như ta không trả lời vấn đề của ngươi, ngươi sẽ làm gì?” Ma tu Huyết Trần muốn hỏi thử một chút.

Lục Thủy nhích xe lăn lại gần , sau đó nhẹ nhàng nhấc tay lên.

Một giây sau, sức mạnh thiên địa phun trào.

Trong chớp mắt, trên người Lục Thủy phát ra ánh sáng màu đỏ hồng.

Mà dòng máu trong thân thể của ma tu Huyết Trần đột nhiên lỏng ra, tiếp đó phá vỡ thân thể của hắn, lao nhanh vào trong lòng bàn tay Lục Thủy.

Một màn bất thình lình khiến sắc mặt của ma tu Huyết Trần đại biến.

Trong chớp mắt này, hắn cảm giác sân nhà của hắn biến mất, mà hắn lại không cách nào ổn định được máu trong cơ thể.

Nguy cơ sinh tử sinh sôi trong lòng.

Đối phương có thể giết chết hắn.

“Dừng, dừng lại, ta hiểu rồi.” Ma tu Huyết Trần lập tức kêu lên.

Sợ máu của mình bị rút khô.

Lục Thủy mỉm cười, trở tay vứt dòng máu trong tay xuống.

Hắn chưa từng nghĩ tới việc trả lại.

“Chờ tiền bối khôi phục rồi, có thể gọi ta tới khiêu chiến.” Lục Thủy hảo tâm đề nghị một câu.

Chỉ là nếu thời gian khôi phục dài quá thì vẫn là thôi đi.

Lục Thủy không nói ra câu này.

Nếu như ma tu Huyết Trần bây giờ đang trong thời kì đỉnh phong, hắn căn bản sẽ không tới.

Thực lực không bình đẳng, sẽ không hỏi được cái gì.

Nhưng bây giờ, ma tu Huyết Trần cũng chỉ có ưu thế sân nhà thôi.

Mà Lục Thủy hắn lại có thể tước đoạt ưu thế của đối phương.

Chớ nói chi là tu vi của Lục Thủy đã sắp lên Lục giai.

Đánh một ma tu không có sân nhà còn tàn tật, vấn đề không lớn.

Về phần uy thế đại đạo.

Thật đáng tiếc.

Đừng nói là Lục Thủy có sức mạnh thiên địa, dù không có cũng không có bất kỳ uy thế đại đạo nào có thể chiếm được ưu thế của hắn ở nơi này.

Không phải sức mạnh thật sự, khí tức đối với hắn không có chút tác dụng nào.

“Vừa rồi ngươi còn muốn hỏi cái gì?” Ma tu Huyết Trần lập tức hỏi.

Người trước mặt này bề ngoài xấu xí, bình thường không có gì lạ.

Nhưng lại có thể giết chết hắn.

Thời đại này đã cho ra quái vật gì vậy.

“Trước khi thời Viễn Cổ kết thúc, trong trận chiến kia, cụ thể đã có chuyện gì xảy ra?” Lục Thủy hỏi.

Trận chiến kia liên quan đến Dự Ngôn Thạch Bản, cũng liên quan tới đệ đệ muội muội hắn.

Mặc dù trước mắt cũng đã tương đối sáng tỏ, nhưng hắn vẫn muốn làm rõ ràng cụ thể.

Hơn nữa, Lục cũng chết trong trận chiến kia.

Minh Nguyệt hẳn là cũng bị tách ra trong trận chiến, sau đó giúp Lục trông coi đồ vật.

Ma tu Huyết Trần há to miệng, cuối cùng quay đầu nhìn ra phía ngoài, sửa lời nói:

“Chúng ta ra ngoài nói đi.

Nơi này quá ồn ào.”

Nói rồi, ma tu Huyết Trần dẫn động dòng máu.

Mấy người Lục Thủy nhất thời bị dòng máu bao trùm, tiếp đó, huyết quang lóe lên.

Mấy người Lục Thủy trực tiếp biến mất tại chỗ.

“Sư phụ?” Ma tu Cát An lập tức chạy đến trước mặt ma tu Thì Hạ.

“Đi, chúng ta cũng rời đi thôi.” Ma tu Thì Hạ lập tức nói.

Hắn vốn là đến tìm cách để giải quyết thương thế.

Bây giờ hắn đã hiểu ra một chuyện, người có thể chữa trị cho hắn không phải là ma tu Chí Tôn, mà là Lưu Hỏa của Ẩn Thiên Tông.

Mà đối phương cũng đưa ra một điều kiện, đó là trong ba ngày phải hoàn thành vé bảo hộ Sức Mạnh.

Sau đó, ma tu Thì Hạ mang theo ma tu Cát An nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Những ma tu khác cũng sẽ tới.

Có tín vật liền có thể đến.

Chỉ có ba người trước đó vẫn đang an tâm lĩnh ngộ truyền thừa.

Phía trên thành Huyết Hoa.

Ở một không gian thật lớn, không gian này người bình thường sẽ không nhìn thấy.

Đây là không gian ẩn.

Không gian lộ thiên, nhìn ra trời xanh mây trắng.

Ánh sáng màu hồng tỏa ra.

Ma tu Huyết Trần xuất hiện trong không gian.

Mấy người Lục Thủy cũng theo đó xuất hiện.

Chân Võ Chân Linh không biết có chuyện gì xảy ra, Lục Thủy ngược lại không để ý.

Hắn nhìn lên bầu trời, phát hiện trời đã sắp tối rồi.

Mấy ngày nữa sẽ phải trở về.

Dưới tình huống bình thường, đêm nay hoặc sáng mai là có thể trở về, nhưng hắn còn có một vụ giao dịch với ma tu Thì Hạ.

Cho nên cần chờ thêm bốn năm ngày.

Bốn năm ngày, mặc dù hơi lâu, nhưng có thể cắn răng chờ được.

Thuận tiện tấn thăng lên 5.5, tích lũy chút sức mạnh thiên địa.

Nếu sau đó Mộ Tuyết có hành động, cũng sẽ không bị đánh.

Tốt xấu còn có thể trốn.

“Trận chiến cuối cùng thời Viễn Cổ, tại sao lại xảy ra?” Giọng nói bình tĩnh của Lục Thủy vang lên.

Hắn nhìn lên bầu trời, chờ đợi ma tu Huyết Trần trả lời.

Trận chiến thời kỳ Viễn Cổ là do ba vị kia gây nên.

Cho nên chắc chắn có nguyên nhân.

Không thì bọn hắn cũng không đến mức rảnh rỗi đi đánh nhau.

Cửu từng nói với hắn là vì tranh giành đồ vật, nhưng cụ thể là cái gì, Cửu không chịu nói.

Ma tu Huyết Trần hít một hơi thật sâu, đã rất nhiều năm rồi hắn không được hít thở bầu không khí này.

Hoặc là nói, đã thật lâu không nhìn thấy vùng trời này.

Bình Luận (0)
Comment