Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1041 - Chương 1041: Lục Trước Khi Vẫn Lạc 3

Chương 1041: Lục trước khi vẫn lạc 3 Chương 1041: Lục trước khi vẫn lạc 3

Lục trước khi vẫn lạc 3

“Trận chiến của tứ đại thế lực sao?

Thật sự khủng bố.

So với trận chiến giết thần còn khủng bố hơn nhiều.”

Ma tu Huyết Trần nhớ tới cũng đã có chút tim đập chân run:

“Ba vị kia cảnh giới cao hơn ta nhiều, cho nên bọn hắn cụ thể là vì cái gì mà động tay, ta cũng không biết.

Nhưng ta cũng có chút suy đoán, khả năng là có liên quan tới quyền năng độc nhất.”

“Quyền năng độc nhất không có năng xuất hiện lại, bọn hắn hẳn là không thể tranh đoạt cái này.” Lục Thủy nói.

Quyền năng độc nhất, ngoại trừ Cửu, không có khả năng có người thứ hai có được, cho dù là Lục Thủy cũng không có cách nào có được quyền năng độc nhất.

Chân Thần Duy Nhất, mặc dù nàng là Chân Thần, nắm giữ thần lực, nhưng chỉ là có thần lực độc nhất, chứ không có quyền năng độc nhất.

“Theo ta được biết, lúc quyền năng độc nhất của Cửu sụp đổ, Thiên Sinh Thần đã lấy lại quyền năng của chính mình, còn lại bị ba người kia trực tiếp chia nhau.

Cho nên ba người này so với Chí Cao bình thường đều mạnh hơn rất nhiều, năng lực của bọn họ cũng không phải thứ Chí Cao bình thường có thể so sánh được.” Ma tu Huyết Trần nói.

“Mạnh hơn Lục sao?” Lục Thủy hỏi.

Ma tu Huyết Trần: “...”

Người này chắc chắn không nói chuyện phiếm được.

Nhưng cũng xác thực không còn Chí Cao nào khác.

Lục Thủy dừng lại, tò mò hỏi:

“Thứ Tiên Mục tu là Thời Quang Đại Đạo sao?”

“Không phải.” Ma tu Huyết Trần lập tức lắc đầu:

“Nếu như thứ hắn tu là Thời Quang Đại Đạo, vậy hắn nên đánh với Cố Lý.

Chứ không phải ta.”

Lục Thủy hiểu ra.

Không phải Thời Quang Đại Đạo, nhưng lại có thể sử dụng Thời Quang Trường Hà.

Hắn đã đạt được quyền năng liên quan tới thời gian của Cửu.

Tiên Tịch, Phật Quả, Thần Vị, đại khái cũng là biến hóa từ quyền năng độc nhất mà ra.

Khả năng bọn hắn thứ tranh đoạt là quyền năng quả thật rất cao.

“Trận chiến kia, ngươi có chứng kiến không?” Lục Thủ hỏi.

Ma tu Huyết Trần nhìn Lục Thủy, cười khổ:

“Ngươi thật đúng là đánh giá cao ta, bọn hắn đã vượt qua Chí Cao, không phải người ta có thể sánh cùng.

Ngươi cho rằng vì sao ta lại bị thương thành cái dạng này?

Còn không phải là vì bảo vệ địa giới ma tu sao?

Trận chiến kia gần như thiên băng địa liệt, vạn vật đều muốn bốc hơi.

Tất cả chúng ta đều gắng sức chống lại tai hại mà trận chiến này đem tới.

Nếu như cuối cùng không phải Lục xuất thủ, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.”

Nghe đến đây, Lục Thủy bắt đầu tò mò, nói:

“Khi đó đại khái đã xảy ra chuyện gì?”

Ma tu Huyết Trần không cách nào biết kỹ càng, nhưng đại khái thì hắn hẳn phải biết.

“Đại khái sao?” Ma tu Huyết Trần nhớ lại một chút, nói:

“Vạn vật bốc hơi, thiên địa sụp đổ.

Mà vào thời khắc cuối cùng, một bóng người từ trên trời đáp xuống.

Là Lục.

Lục đã biến mất không biết bao nhiêu năm, xuất hiện.

Lục không tranh đạo, cho nên sự xuất hiện của hắn khiến ba vị kia chấn kinh.

Và kiêng kị.

Bởi vì Lục quá mạnh, hắn vừa xuất hiện đã trực tiếp trấn áp ba người kia.

Ngay từ đầu ta đã cho rằng Lục sẽ đánh giết ba người này, nhưng ta đoán sai rồi.

Lục đi ra từ đạo của hắn, ta không nghe thấy hắn nói cái gì, nhưng Lục bắt đầu xuất thủ phong cấm ba người kia.

Mà phần lớn sức mạnh lại dùng để hàn gắn lại thế giới.

Khiến ta kinh ngạc là Lục lại dùng đạo của hắn, thân thế của hắn để hàn gắn lại thế giới này.

Khi đó, trong đầu của ta hiện lên một ý nghĩ hoang đường, Lục sẽ bỏ mạng.

Sau đó, ta phát hiện, Lục thật sự bỏ mạng.

Không biết qua bao nhiêu ngày sau, ba người kia đã giãy dụa lần cuối.

Bọn hắn không cam tâm, nhưng căn bản không thể chống lại được sức mạnh của Lục.

Bởi vì có Lục nhúng tay, thế giới nhanh chóng bình ổn lại, ta cuối cùng cũng sống tiếp được.

Nhưng khi đó, ký ức của ta về Lục bắt đầu trở nên mơ hồ.

Dường như Lục đã lấy đi toàn bộ nhân quả liên quan đến hắn.

Khiến người đời quên đi sự tồn tại của hắn.

Khi đó, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, ta đã hỏi một câu vì sao.

Vốn cũng không trông cậy sẽ có được đáp án.

Nhưng giọng nói của Lục lại vang lên: ‘Thế giới này rất tồi tệ, ta muốn rời khỏi thế giới này thì rất dễ dàng, nhưng để xử lý những thứ hỏng bét này, ta không làm được.

Đã nhiều năm như vậy rồi, ta vẫn không thành công, nhưng may mắn là ta không có thất bại.

Bởi vì có người có thể làm được.

Ta, đang chờ hắn,’

Ta không hiểu khi đó Lục có ý gì, nhưng ta biết tất cả mọi người đã quên đi Lục, chỉ có mấy người chúng ta là vẫn còn nhớ.

Đúng vậy, Lục bỏ mạng, hắn còn từ từ biến mất hoàn toàn trong thế giới này.

Ta hỏi hắn, vì sao nhất định phải chết đi.

Đáp án của hắn là: Vậy ngươi vì sao lại phải che chở cho người đứng phía sau ngươi?

Ta lại hỏi hắn: Đáng giá không?

Lần này hắn trả lời rất thẳng thắn, hắn nói: Đương nhiên.”

Ma tu Huyết Trần nhìn Lục Thủy, nói:

“Đây chính là toàn bộ những gì ta biết, sau đó ta hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại thì đã trọng thương, chỉ có thể trốn trong Huyết Quan.

Chuyện về sau, ta hoàn toàn không biết.

Có điều Thiên Cơ thì không giống, hắn giống như đã biết về kiếp nạn của thế giới từ trước.

Thành công tránh khỏi chuyện này.

Tiên Sơn cũng được hắn bảo vệ.

Ta không quá quen thuộc với Lục, cũng chỉ nói chuyện với nhau hai câu.

Mà trạng thái Thiên Cơ nhất định rất tốt, chắc chắn đã nói chuyện với Lục rất nhiều.”

Nói xong, ma tu Huyết Trần nhìn Lục Thủy, dáng vẻ ‘Ngươi hiểu ý ta chứ’.

Lục Thủy hiểu ý hắn.

Có điều, lời nói của ma tu Huyết Trần khiến hắn rất kinh ngạc.

Thế giới này rất tồi tệ, đây là có ý gì?

Đương nhiên, thế giới này quả thật cũng không tốt lắm.

Nhưng Lục cũng không nói rõ là ở điểm nào.

Là người hỏng bét hay môi trường hỏng bét.

Mà càng quan trọng hơn là, Lục đã làm gì?

Chuyện hắn không thành công, cũng không thất bại là cái gì.

Còn nữa, hắn đang đợi ai?

Thực lực của Lục mạnh đến không gì sánh được, thu lại nhân quả, rời khỏi thế giới, cái này đã hoàn toàn vượt qua Chí Cao.

Loại người này có thể giết ba người Đế Tôn kia dễ như trở bàn tay, nhưng hắn lại không làm vậy, mà chỉ là khiến cho ba người đó ngủ say.

“Là đang chờ đệ đệ muội muội của ta sao?” Lục Thủy có chút suy đoán.

Người Lục đang chờ, tuyệt đối không đơn giản.

Mà tam đại thế lực lại muốn giết người này.

Người này là đệ đệ muội muội của hắn.

Cho nên, chính là vị đệ đệ muội muội của hắn?

‘Đệ đệ muội muội này của ta có lai lịch gì cơ chứ?’ Lục Thủy chấn kinh trong lòng.

Lúc đầu Lục Thủy có cảm giác mình biết rất nhiều, nhưng giờ xem ra, vị Lục không còn tồn tại kia đang hố hắn.

Nhưng muốn thực sự biết rõ tình huống cụ thể, chỉ có thể tìm Thiên Cơ hoặc là người trong cuộc.

Lục chết rồi, nhưng vậy người trong cuộc chính là người thành lập tam đại thế lực và Thiên Sinh Thần.

Được rồi, một người cũng đánh không lại.

Mà bọn hắn cũng chưa có thức tỉnh.

Những mặt khác, ngược lại có thể kiếm từ tay Kiếm Nhất.

Có lẽ có thể thu hoạch một ít.

Suy tư một lúc, Lục Thủy có cảm giác cũng có thể tìm được manh mối trên người Minh Nguyệt.

Còn cả những người khác trong danh sách giết thần.

Tóm lại đều sẽ nói với Lục hai câu đi?

Căn cứ vào lịch sử của Tịnh Thổ, Cơ Tầm khi đó cũng nói chuyện với Lục.

Nội dung cụ thể thì không biết.

Cho nên, đến tìm xem những người này đã chết hết chưa.

“Còn vấn đề gì không?” Ma tu Huyết Trần tò mò nhìn Lục Thủy.

Hắn không rõ người này rốt cuộc muốn làm cái gì, nhưng bảo đối phương đi tìm Thiên Cơ chắc chắn không sai.

Sỉ nhục ngày hôm nay, hắn phải tìm cách đòi lại từ Thiên Cơ bên kia.

Hắn đường đường là ma tu Chí Tôn, hôm nay lại một chút mặt mũi cũng không có.

“Tiền bối sau này có tính toán gì chưa?” Lục Thủy hỏi.

Nếu như vị này còn muốn làm gì, hắn ngược lại hy vọng đối phương có thể đem tới càng nhiều tin tức cho mình.

“Tam đại thế lực chắc chắn vẫn còn, ba người Tiên Mục cũng khẳng định còn sống.

Dựa theo ước định, ta vẫn không thể can thiệp vào tu chân giới.

Mai danh ẩn tích hành tẩu ở tu chân giới đã là cực hạn.” Ma tu Huyết Trần nhún vai nói.

Hắn cũng không có cách nào.

Lúc đó ước định là, bên thua trận không được phép nhúng tay vào chuyện ở tu chân giới.

Còn sống cũng phải ẩn cư.

Bên thắng trận tuyệt đối sẽ không xuất thủ nhằm vào bên thua trận.

Tất cả mọi người đều đang tuân thủ.

Cho đến giờ vẫn chưa có người nào làm trái với điều ước.

Cho nên hắn vẫn phải tiếp tục trốn tránh.

Bình Luận (0)
Comment