Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1044 - Chương 1044: Tử Y Thần Nữ Là Thiếu Phu Nhân? 3

Chương 1044: Tử Y Thần Nữ là Thiếu phu nhân? 3 Chương 1044: Tử Y Thần Nữ là Thiếu phu nhân? 3

Tử Y Thần Nữ là Thiếu phu nhân? 3

“Cũng đã biết được kha khá những sự kiện xảy ra trong ngày mà Cửu vẫn lạc rồi.

Chỉ có điều, việc Kiếm Nhất có chết hay chưa vẫn chưa thể xác định được.

Cuối cùng thì Lục và Cửu đang ở đâu, cũng vẫn chưa có tin tức gì cả.

Cửu phải chết, chắc hẳn sẽ làm chút gì đó.

Nhất là thất thải nữ hài mà Nguyệt viết.

Nàng có quan hệ gì với Cửu.

Đáng tiếc là Ma Tu Huyết Trần không quen bọn họ.

Chỉ có thể dời việc này lại sau này, gặp được Thiên Cơ sẽ hỏi.”

Lục Thủy nghĩ thầm.

Cửu ngăn trở con đường khác, cho nên cuối cùng bọn họ quyết định tấn công Chí Cao, dẫn tới việc Cửu vẫn lạc.

Sau đó, phần lớn người đều rút lui, ba vị Đế Tôn trở thành nhân vật chính của thời đại đó.

Lục Thủy cũng chẳng có thắc mắc gì về quá trình này cả.

Chỉ có điều, Lục lại xuất hiện ở trận chiến cuối cùng, việc này khiến cho người ta vô cùng khó hiểu.

Sự cường đại của Lục không phải là điều mà những người kia có thể so sánh được.

Vậy mà cuối cùng hắn lại chọn vẫn lạc.

“Kiếm Nhất có lẽ cũng biết một chút nguyên nhân tại sao Lục lại vẫn lạc, đáng tiếc là hắn không nói.”

Lục Thủy âm thầm thở dài.

Thực ra Kiếm Nhất biết tất cả, nhưng mà hắn ỷ vào việc mình đã chết, cho nên nhất quyết không thể nói cái này, cũng không thể nói cái kia.

Nhưng mà Lục Thủy rất hiếu kỳ, đến cuối cùng thì Lục đang chờ ai.

Sao hắn có thể xác định rằng hắn có thể đợi được người đó?

Với lại, hắn cũng đã chết rồi.

Những thứ này, Lục Thủy không thể nào hiểu được.

Nhưng mà, có lẽ Thất Thải Nữ Hài kia sẽ là điểm đột phá.

Dù sao thì đó cũng có thể là Chân Thần duy nhất.

“Xem ra, có thể sẽ phải đi tới Thần Vực xem thử một chút mới được.”

Nhưng mà, vẫn còn cần phải để ý một số chuyện khác.”

Đó chính là sách của Kiếm Nhất, .

“Bảo nhóm người Nhạc Phong tra một chút về ”.

Lục Thủy mở miệng nói với Chân Võ.

Sau đó hắn lại bảo đưa cho hắn một tờ giấy.

Trên giấy viết một vài cái tên.

Tất cả đều là những người nằm trong danh sách Thí Thần, bên cạnh còn có một chút giới thiệu sơ lược về họ.

Ví dụ như là Lạc Tam Sinh, Chúa Tể Minh Thổ.

Cố Lý, người đầu tiên của Bất Tử Tộc.

Ngoại trừ Ma Tu Trần Huyền, Tiên Sơn Thiên Cơ, Đạo Tông Kiếm Nhất, Nguyệt Tộc Minh Nguyệt, Mê Đô và người lập nên ba thế lực lớn,…

“Để bọn Lạc Phong tra một chút về những người này, xem thử xem có thể có được thông tin gì không.”

Lục Thủy đưa tờ giấy cho Chân Võ.

Tuy chuyện này có vẻ khá là xa vời, nhưng mà cũng có thể thử một chút xem sao.

Hắn vẫn gửi hy vọng về bên tự truyện của Kiếm Nhất hơn.

Có lẽ sẽ có thể biết được rất nhiều thứ khác.

Chỉ cần quyển sách đó thật sự là ghi chép về cuộc đời của Kiếm Nhất.

Chờ sau khi Chân Võ và Chân Linh đáp ứng, Lục Thủy mới mở miệng nói:

“Đi thôi, chúng ta cũng rời khỏi đây được rồi.”

Miêu Đồng lập tức đẩy Lục Thủy ra bên ngoài.

Lần này, chỉ trong một thời gian ngắn mà hắn đã biết được thêm rất nhiều thứ, mặc dù chẳng hiểu gì cả.

Nhưng mà cảm giác rất là lợi hại.

Quá trình này chỉ cần hắn thêm mắm dặm muối một chút là có thể suốt hai đêm liền.

Rất nhanh Miêu Đồng đã đẩy được Lục Thủy ra, còn làm sao để đi ra thì bọn Miêu Đồng hoàn toàn không biết.

Chỉ biết là đi ra rồi.

Quan sát xung quanh một chút, đúng là rừng cây ở phía ngoài Huyết Hoa Thành.

“Đông Phương đạo hữu, ta muốn tìm nơi để câu cá, không quấy rầy mọi người nữa.”

Miêu Đồng sẽ không rời khỏi nơi này, dù sao thì đạo lữ của hắn cũng sẽ không đồng ý.

Mà nhóm người Lục Thủy cũng định quay về.

Lục Thủy đương nhiên sẽ không có ý kiến gì cả, nhưng mà hắn còn một việc muốn nói:

“Còn nhớ rõ lời ta nói không?

Ngươi có thể nhờ ta một việc.”

Đây là hứa hẹn khi còn ở trong cửa đá.

“Vậy lần trước…”

“Chân Võ, chúng ta đi thôi.”

“…”

Nhưng mà Miêu Đồng cũng không để ý lắm, vì hắn phải nhanh chóng quay về rồi.

Hắn vừa mới nhận được tin nhắn từ đạo lữ, nàng sắp xuất quan rồi.

Bảo hắn đi nghênh đón.

Nghe xong, sắc mặt vốn dĩ đã tái nhợt của Miêu Đồng càng tái hơn.

Nhưng dù thế, hắn cũng không hề có suy nghĩ sẽ không quay về.

Đáng tiếc, sự kiện bế quan như này cũng không có được mấy lần, có sự trợ giúp của thần lực, thực lực của Thanh Y đã sắp khôi phục lại hoàn toàn rồi.

Miêu Đồng quay về.

Lục Thủy cũng rời khỏi rừng cây.

Còn về nỗi đau khổ của Miêu Đồng, Lục Thủy hoàn toàn không hiểu.

Mặc dù thực lực giữa hắn và Mộ Tuyết có sự chênh lệch rất lớn, nhưng mà người ở thế yếu là Mộ Tuyết.

Cho nên, không ai có gánh nặng ở trong lòng cả.

“Thiếu gia, bây giờ chúng ta đi đâu đây?”

Chân Võ mở miệng hỏi.

Bây giờ không phải là lúc để trở về, cho nên phải hỏi Lục Thủy xem cần phải đi đâu.

“Tìm một nơi để ở, sau đó chờ nhận được vé bảo hộ của Ma Tu Đương Thời.”

Lục Thủy mở miệng nói.

Chân Võ và Chân Linh đương nhiên là sẽ không phản đối.

Bọn họ đi về phía nhà ga ở bên kia.

Ở đó có chỗ để ở.

Để qua được bên đó cần phải tốn một chút thời gian, nhưng vấn đề này không lớn.

Nếu như thiếu gia vội thì bọn họ có thể ngự kiếm để qua đó.

Xe lăn này là pháp bảo, việc bay qua đó hoàn toàn không phải là vấn đề.

Chỉ có điều, rất nhanh sau đó bọn họ liền không cần phải bận tâm tới vấn đề này nữa, bởi vì bọn họ phát hiện ra rằng, cứ mỗi một bước là lại tiến thêm được tận trăm mét.

Đây là năng lực của thiếu gia bọn họ.

Lúc này, Lục Thủy đang quan sát Thiên Địa Trận Văn.

Trong lúc rảnh rỗi, đương nhiên là bắt đầu góp nhặt Thiên Địa Chi Lực. Bởi vì, hiện tại nó chính là lực lượng duy nhất mà hắn có thể dùng để đối kháng với Mộ Tuyết.

Sau khi bọn họ đến tiểu trấn, Lục Thủy liền bị đẩy tới một chỗ trong sân.

Nơi này chính là chỗ mà Chân Võ đã xây ra.

Lục Thủy ngồi ở trong sân, quan sát Thiên Địa Trận Văn.

Bọn họ phải ở nơi này ba, bốn ngày nữa.

“Không ở lại đây nhìn các nàng kết minh sao?”

Nhiếp Hạo đang ngự kiếm giữa không trung, nhìn về phía Thiên Nữ Tông ở phía sau, hỏi Lạc Phong ở bên cạnh mình.

“Không được, chuyện nơi này như nào cũng đã rõ ràng rồi, bây giờ phải đi tới Ma Tu Địa Giới. Phải đưa sách qua đó.”

Lạc Phong mở miệng nói.

Bình Luận (0)
Comment