Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1094 - Chương 1094: Trục Xuất Ra Khỏi Gia Tộc 2

Chương 1094: Trục xuất ra khỏi gia tộc 2 Chương 1094: Trục xuất ra khỏi gia tộc 2

Trục xuất ra khỏi gia tộc 2

Oanh!

Oanh!!

Sức mạnh mạnh như cơn lốc lại một lần nữa xuất hiện, quảng trường cũng bắt đầu lay động.

Tia sáng quét ngang, thân ảnh của Kiều Càn xuất hiện ở biên giới, ánh mắt của hắn không hề có chút gợn sóng nào.

Hắn không hề thả lỏng dù chỉ một chút.

Bởi vì, từ đầu đến cuối, hắn hoàn toàn không có cách nào để đánh bại Tổ gia gia.

Dù là có sự trợ giúp của thẻ bài thì vẫn không đủ.

Hắn cần tập trung tất cả sức mạnh lại một chỗ, sau đó ngưng tụ ra một kích cuối cùng.

Chỉ có như thế, hắn mới có thể khiến cho Tổ gia gia trọng thương, sau đó thắng được trận khiêu chiến này.

Sau khi Kiều Vô Tình tấn công tới đây, đối mặt với sự công kích đó, Kiều Càn bắt đầu lui về, hắn muốn tập trung sức mạnh để tạo ra một kích mạnh nhất.

Mặc dù không thể tạo ra được một đao cực hạn, thế nhưng có lẽ cũng gần như thế.

Kiều Dịch nhìn quảng trường, sau đó nhìn trận chiến mà mình xem không hiểu, mở miệng nói:

“Kiều Càn có phải đã nhận thua hay không?”

Những người khác không nói gì cả.

Nhưng mà bọn họ cảm giác được rằng, Kiều Càn có lẽ phải thua rồi.

Lâm Hoan Hoan không vui, trả lời lại:

“Ngươi xem không hiểu.”

Kiều Dịch:

“...”

Hắn có hơi tức giận, nếu là trước kia, hắn chắc chắn đã động thủ, nhưng mà hiện tại hắn không dám.

“Kiều Càn bị bắt được rồi.”

Kiều Uẩn nói.

Tất cả mọi người đều nhìn qua, nhìn xem đang xảy ra chuyện gì.

Lúc này, Kiều Càn đúng thật là đã bị sức mạnh của Kiều Vô Tình bắt được, giống như có thể bị đối phương đánh bại bất cứ lúc nào.

Sau khi bắt được Kiều Càn, Kiều Vô Tình đương nhiên là không hề chần chờ, hắn trực tiếp vận dụng lực lượng cường đại, bắt đầu tấn công.

Một kích này tới, trận chiến sẽ kết thúc.

Hắn dùng Nhất Kích Chưởng Pháp, có thể phá nát vạn vật.

Bát giai bình thường tuyệt đối khó mà ngăn chặn được.

Một chưởng này tới gần Kiều Càn, chỉ cần nó đánh vào người hắn, chắc chắn sẽ gây ra vết thương nghiêm trọng.

Oanh!

Ngay khi một chưởng này sắp đánh tới Kiều Càn, một tấm chắn ngăn nó lại.

Là Thiên Niệm Thuẫn.

Trong lúc chặn lại một chưởng này, Thiên Niệm Thuẫn cũng cho vô số dây nhỏ trực tiếp vây khốn Kiều Vô Tình lại.

Kiều Vô Tình có chút kinh ngạc.

Nhưng mà, chỉ cần một chút thời gian là hắn có thể thoát được.

Nhưng mà, ngay lúc này, hắn lại cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Lực lượng cường đại bay thẳng tới trước mặt hắn.

Là Nhất Kích Trọng Quyền, Trọng Quyền bao hàm cả sức mạnh hỏa diễm.

Thân ảnh to lớn xuất hiện sau lưng Kiều Càn, nắm đấm được Cửu Thiên Hồ Lô bao trùm, đây là lực lượng mạnh nhất mà hiện tại hắn có thể tập trung được.

Một quyền này sẽ quyết định được thắng bại.

Quyết định xem ai sẽ là người ngã xuống.

Nên kết thúc rồi.

Phù!

Quyền phong phun trào, ngọn lửa nóng bỏng xuất hiện khiến cho không gian bắt đầu vặn vẹo.

Kiều Vô Tình muốn phòng ngự, nhưng mà hắn cần phải có thời gian.

Nhưng mà hiện tại Kiều Càn lại không cho hắn thời gian.

Oanh!

Một quyền rắn chắc này đánh thẳng vào trên người Kiều Vô Tình, lực lượng cường đại xuyên qua trường không.

Một quyền này chắc chắn có thể khiến cho người vấn đạo bát giai bị trọng thương.

Sự biến hóa đột nhiên này khiến cho mấy người Kiều gia cảm thấy có chút giật mình, rõ ràng khi nãy người phải thua là Kiều Càn.

Thế nhưng bây giờ, tổ tiên sẽ là người thua sao?

Sự biến hóa này diễn ra quá nhanh.

Dường như thắng bại chỉ diễn ra ngay trong tích tắc.

Kiều Dịch sững sờ ngay tại chỗ, hắn nhìn chằm chằm vào cái hồ lô kia.

Hắn đã từng thấy qua cái hồ lô này rồi.

Trước đây khi ở trong cửa đá, có người đã từng cứu bọn họ, người đó dùng cái hồ lô này.

Chẳng lẽ…

Kiều Dịch cảm thấy vô cùng khó tin, có phải mình đã làm chuyện vong ân phụ nghĩa rồi không?

“Kiều Càn thắng ư?”

Lâm Hoan Hoan cảm thấy có hơi khó tin.

Nhìn thì giống như vậy.

Những người khác cũng không biết, chỉ im lặng quan sát.

Đối mặt với một quyền cường đại này của Kiều Càn, Kiều Vô Tình nhất thời không hề động đậy.

Dường như đã hoàn toàn nhận lấy một kích này.

Chỉ có điều, thân hình của hắn không hề di chuyển một chút nào cả, cũng không hề lui về phía sau, cũng không có một giọt máu tươi nào trào ra.

Chờ tới khi sức mạnh của một quyền này rút đi.

Hắn mới nói:

“Đây chính là một kích toàn lực của ngươi đấy ư?”

Ngay lúc này, một tay Kiều Vô Tình bắt lấy cánh tay cực lớn kia.

Phanh!

Sức mạnh khuếch tán, trực tiếp bóp nát cánh tay to lớn ấy.

Kiều Càn kinh hãi.

Không hề bị thương tổn, sao có thể như vậy chứ?

Nhưng mà, lúc này Kiều Vô Tình lại phát động tấn công.

Cũng là nắm đấm, cũng bị lực lượng khổng lồ bao trùm.

Một quyền đánh thẳng vào trước ngực Kiều Càn.

Oanh!

Lực lượng cường đại trực tiếp đánh nát Khuynh Thiên Minh của Kiều Càn, đánh tan sức mạnh của hắn.

Phanh!

Sức mạnh của Kiều Vô Tình phá hủy hết tất cả phòng ngự, đánh Kiều Càn bay ngược ra ngoài.

Phụt!

Kiều Càn rơi xuống mặt đất, hắn phun ra một ngụm máu tươi, trong lúc nhất thời không thể nào đứng dậy được.

Hắn cũng không thể tập hợp được lực lượng.

Thua, thua?

Kiều Càn cố gắng đứng lên, quỳ một chân trên đất, không thể nào đứng thẳng lên được.

Không được, hắn phải đứng lên.

Ngay lúc hắn rung rung đứng lên, ngay lúc hắn suýt nữa thì trượt chân ngã xuống, có người đỡ lấy hắn.

“A, nóng quá.”

Lâm Hoan Hoan đụng vào tay của Kiều Càn, chép miệng nói.

Lúc này, trên tay của Kiều Càn đúng là vẫn còn ngọn lửa, là Cửu Thiên Hồ Lô của hắn.

Kiều Càn nhìn Lâm Hoan Hoan, nhất thời không biết phải nói gì cả.

Sau đó hắn lại nhìn về đắng trước.

Kiều Vô Tình đáp xuống mặt đất, yên lặng đứng ở trước đại sảnh, mặt đất ở dưới chân hắn cũng hoàn hảo không hề bị gì cả.

Hắn nhìn phế tích.

Trong phế tích chính là Kiều Càn đang được Lâm Hoan Hoan đỡ lấy, khó khăn mà đứng lên.

“Ngươi thua.”

Kiều Vô Tình nhìn Kiều Càn, đưa tay làm dấu mời:

“Dựa theo ước định khi nãy, Kiều thiếu gia, xin mời.”

Kiều Vô Tình chỉ về phía cổng lớn của Kiều gia, ngụ ý là gì không cần phải nói cũng biết.

Kiều Càn nhìn Kiều Vô Tình, muốn thử lại lần nữa.

Không thể cứ thế mà rời đi được.

Nhóm người Kiều Ngọc cũng luống cuống.

Tại sao?

Con trai của nàng rõ ràng ưu tú như vậy, tại sao còn muốn trục xuất ra khỏi Kiều gia?

Nàng không hiểu, những người khác cũng không hiểu.

Bọn họ muốn mở miệng nói chuyện, lại phát hiện mình không thể nào nói được, không thể nào hành động được.

Đúng vậy, tất cả mọi người đều bị giam cầm.

Không thể nói ra một câu nào hết, không thể nào can thiệp vào quyết định của Kiều Vô Tình.

Bình Luận (0)
Comment