Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1095 - Chương 1095: Trục Xuất Ra Khỏi Gia Tộc 3

Chương 1095: Trục xuất ra khỏi gia tộc 3 Chương 1095: Trục xuất ra khỏi gia tộc 3

Trục xuất ra khỏi gia tộc 3

“Ta…”

Kiều Càn mở miệng, nhưng mà Kiều Vô Tình lại trực tiếp quay người, đi về phía đại sảnh.

Trên đường đi, giọng nói uy nghiêm của hắn vang lên:

“Sau này, Kiều gia sẽ không hợp tác bất kể thứ gì với tam đại thế lực thời Viễn Cổ.

Không tiễn.”

Cổng lớn ở đại sảnh tự động mở ra, Kiều Vô Tình bước vào trong, sau đó cổng lớn ở đại sảnh nặng nề khép lại.

Phanh!

Dường như ngay cả cánh cổng kia cũng đang hạ lệch tiễn khách.

Kiều Càn nhìn Tổ gia gia đang dần đi xa, cuối cùng hắn quỳ xuống cung kính cúi đầu.

Lâm Hoan Hoan có hơi hoang mang không biết phải làm sao, nàng vốn dĩ định quỳ xuống cúi đầu theo, nhưng mà hình như không cần thiết.

Lúc này, Kiều Càn quay đầu nhìn về phía cha mẹ, cũng cung kính cúi đầu.

Lần này, Lâm Hoan Hoan cũng quỳ xuống cúi đầu.

Dập đầu lạy ba cái.

Kiều Càn đứng dậy, sau đó quay người rời khỏi Kiều gia.

Đương nhiên là Lâm Hoan Hoan đỡ hắn rời đi.

Mà nhóm người Kiều Thành chỉ có thể nhìn, không thể nói được.

Cuối cùng, bọn họ cứ như thế mà nhìn Kiều Càn từng bước từng bước rời đi, rời khỏi Kiều gia.

Bọn họ không hiểu, rõ ràng ưu tú như thế, tại sao tổ tiên lại muốn trục xuất Kiều Càn ra khỏi Kiều gia?

Là do đụng trúng tổ tiên, khiến cho tổ tiên mất hết mặt mũi sao?

Kiều Ngọc không biết nói gì, nàng thấy con trai mình bị trọng thương, nhìn thấy con trai đập đầu chảy máu, từng bước rời khỏi nơi này.

Nhưng nàng cũng không thể làm gì được.

Kiều Thiến nhìn anh trai của mình rời đi, nàng chưa từng nghĩ rằng sẽ phát sinh việc này.

Kết cục chính là anh trai của nàng bị trục xuất ra khỏi gia tộc?

Kiều Dịch cũng chẳng hề vui vẻ, một đối thủ cường đại như thế rời đi, việc này khiến cho trái tim của hắn không giỏi có chút đóng băng.

Có lẽ là do Kiều Càn đã cứu hắn.

Cũng có thể là do Kiều Càn mạnh tới mức mà hắn không thể nào theo kịp được.

Loại người này lại dễ dàng bị trục xuất ra khỏi Kiều gia, hoàn toàn không bình thường.

Bọn họ muốn đi theo hỏi thăm, muốn cầu tình, nhưng mà không ai có thể mở miệng được.

Không ai có thể di chuyển được.

Kiều Càn từng bước từng bước rời đi, vậy mà lại vẫn không có ai có thể mở miệng nói chuyện.

Tại sao lại như vậy?

Kiều Vô Tình đi vào trong đại sảnh.

Hắn đứng tại chỗ, đợi chờ một chút.

Lúc này, sức mạnh trên người hắn bắt đầu trở nên cuồng bạo, không thể khống chế.

Phốc.

Trong nháy mắt, Kiều Vô Tình lập tức phun ra một ngụm máu.

Hắn che ngực lại, ngồi xuống đất, không thể di chuyển được.

“Một kích này đúng là nặng thật, đây là quyết tâm nhất định phải giữ chân ngươi lại.”

Trong đại sảnh truyền ra một giọng nói của nam nhân.

“Vết thương của ngươi rất nặng.”

Lại một giọng nói nữ tính khác vang lên.

“Các ngươi cứ thế mà nhìn à?”

Kiều Vô Tình ngồi xếp bằng lại, bắt đầu chữa thương cho chính mình.

“Không chết được, cảm giác như thế nào?”

Người nam lại hỏi.

“Rất mạnh, công pháp đặc biệt, khả năng khống chế sức mạnh hoàn toàn không phải là điều mà người cùng tuổi có thể so sánh được. Cách thức chiến đấu cũng không hề non nớt, thân kinh bách chiến.

Sau khi từ Thiên Trì Hà trở về, hắn liền bắt đầu giả bộ.

Có lẽ đã gặp phải cái gì đó.

Các ngươi có phát hiện ra gì không?”

Kiều Vô Tình bình tĩnh nói.

“Nếu như ta nhìn không lầm thì công pháp của hắn chính là Khuynh Thiên Minh Thần Quyết,

Dựa theo thông tin mà ta biết, thì công pháp này không thể nào chỉ đơn thuần học tập là được.

Chỉ có thể thấu hiểu triệt để khi lâm vào cực hạn sinh tử, lúc đó mới có thể luyện tập được công pháp này.

Xem ra hắn đã gặp phải chuyện gì đó mà chúng ta chưa từng biết.

Nhưng mà hắn rất ít khi ra ngoài, làm sao đạt tới trình độ thân kinh bách chiến được?

Thiên phú chiến đấu cực cao?”

Người nữ nói.

“Các ngươi có nghĩ rằng liệu hắn đang sợ cái gì đó hay không?

Hắn sợ Lục gia như thế, có lẽ kỳ ngộ của hắn có liên quan nhất định gì đó tới Lục gia.

Lục gia ngoại trừ ba vị Lục Vô Vi, còn cất giấu thứ đáng sợ gì?

Có lẽ đó chính là nguyên nhân Thiên Địa xảy ra dị tượng.

Điều mà hắn biết chắc chắn nhiều hơn chúng ta.”

Người nam nói tiếp.

“Bây giờ tìm hiểu những điều này có nghĩa gì chứ, kỳ ngộ đó là do hắn gặp được, hơn nữa còn nắm bắt được.

Tuổi còn nhỏ nhưng lại có sức mạnh như vậy, lại còn có thể ẩn nhẫn, nhẫn nhục chịu đựng.

Bảo hắn thành hôn, hắn liền đồng ý.

Người này nếu là kẻ địch, đúng là điều đáng sợ.”

Kiều Vô Tình có chút kinh hãi.

“Chắc là mượn sức mạnh, nhưng mà bản thân hắn cũng không hèm. Trong các thế hệ của Kiều gia, không có ai có thể vượt qua được hắn.”

Người nam nói.

“Dù có mượn thì sao chứ? Sức mạnh to lớn như vậy, thử để cho mấy người các ngươi lúc còn trẻ dùng thử xem, ngay cả điều động cũng không thể.”

Giọng nữ tràn đầy sự giễu cợt.

“Bên ngoài thế nào rồi?”

Kiều Vô Tình hỏi.

“Không cần phải để ý tới, tất cả mọi người đều đang bị chúng ta lôi đi. Khi bọn họ đi ra ngoài không gặp phải ai cả, cũng không ai biết bọn họ đã rời đi.

Đối với sự biến đổi lớn của gia tộc, bọn họ chỉ là người hy sinh, không phải là kẻ cầm đầu.”

Giọng nữ mang theo sự hiếu kỳ nói:

“Cứ vậy mà trục xuất hắn ra khỏi gia tộc, điều này thật sự tốt sao?”

“Điều này là tốt nhất.”

Kiều Vô Tình nói:

“Hắn đã không cần sự trợ giúp của chúng ta nữa, với lại hắn cũng không định để chúng ta giúp đỡ.

Nếu tiếp tục ở lại Kiều gia, thì hắn chỉ có thể càng bị chú ý hơn mà thôi. Để cho hắn rời đi, thì hắn mới có thể biến mất hoàn toàn trong mắt của tất cả mọi người.

Hắn muốn giấu thì cứ để hắn tiếp tục giấu đi.

Đối với hắn mà nói, có lẽ như thế sẽ càng thuận tiện hơn.

Chẳng qua là, phải chú ý sao?”

“Thứ mà hắn muốn vốn dĩ không phải là sự chú ý, vậy để cho hắn rời đi.

Để cho hắn trưởng thành, tự mình giãy dụa.

Có lẽ có thể càng đi càng xa, sự chú ý của chúng ta chỉ là sự hạn chế đối với hắn.

Trừ một chút liên hệ với người nhà, còn lại không cần quan tâm quá nhiều.

Vậy là được rồi.”

Giọng nói nam tính lại vang lên.

Bình Luận (0)
Comment