Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1102 - Chương 1102: Mệnh Lý Thế Giới Trở Về Quỹ Đạo 3

Chương 1102: Mệnh lý thế giới trở về quỹ đạo 3 Chương 1102: Mệnh lý thế giới trở về quỹ đạo 3

Mệnh lý thế giới trở về quỹ đạo 3

Thấy Khô Thụ lão nhân đưa hắn tự nhìn, Tam Trưởng lão đột nhiên có chút mong đợi.

Ít nhiều cũng có dị thường, so với không có dị thường gì thì tốt hơn rất nhiều.

Chỉ sợ thường thường không có gì lạ.

Số liệu thống kê được viết trên một tờ giấy bình thường, lúc nhìn thấy, Tam Trưởng lão nhăn mày lại.

Thật đúng là thường thường không có gì lạ.

Chỉ là rất nhanh hắn liền bắt đầu nghi ngờ:

“Tất cả đều là giảm giá 50%?”

Hắn phát hiện tất cả các lần Lục Thủy tham gia rút thưởng đều là giảm giá 50%, giảm giá 40% hay 60% đều không có.

Cái này không bình thường.

“Đúng vậy, tất cả các hoạt động rút thưởng Thiếu gia tham gia đều đạt giải năm, không có ngoại lệ.

Nếu như là hoạt động chiết khấu, đều là giảm giá 50%.

Chỉ có một ngoại lệ.” Khô Thụ lão nhân đứng dưới đại điện đáp.

Tam Trưởng lão nhìn trang giấy kín chữ, tất cả đều là giải năm.

Chỉ có lần thứ hai là giải đặc biệt, miễn phí toàn bộ.

“Sao lại có một giải đặc biệt?” Tam Trưởng lão hỏi.

Tất cả đều là giảm giá 50%, cái này không bình thường, quá không bình thường.

So với tất cả đều là giải đặc biệt, còn bất thường hơn.

“Ta cũng đã đặc biệt hỏi nhân viên ghi chép.” Khô Thụ lão nhân giải thích:

“Đó là lần Thiếu gia và Thiếu Phu nhân rút thưởng ở phòng khám.

Nghe nói hai người gặp người quen đang xếp hàng khám bệnh.

Hàn huyên vài câu, Thiếu gia liền đi qua rút thưởng, nhìn cũng không nhìn đã trực tiếp đưa cho người kia.

Sau đó Thiếu gia và Thiếu Phu nhân rời đi, hai người nhận thẻ rút thưởng kia thì ở lại cào thưởng.

Nhân viên ghi chép cũng không biết gì, nhưng từ phản ứng của bọn hắn cùng việc sử dụng sau đó, có thể biết được, tấm thẻ rút thưởng Thiếu gia nhìn cũng không nhìn kia, trên đó ghi: Miễn phí toàn bộ.” Khô Thụ lão nhân kích động nói.

Thiếu gia có tự tin tuyệt đối đó sẽ là một tấm miễn phí toàn bộ.

Tam Trưởng lão khó tin nghe.

Hắn cau mày, nhìn bảng thống kê.

Cảm giác như đang nhìn chuyện gì rất hoang đường.

“Tam Trưởng lão có thể nhìn tiếp mặt sau.” Khô Thụ lão nhân nói.

Tam Trưởng lão lật sang tờ tiếp theo, chân mày nhíu càng sâu hơn.

“Có chuyện gì?” Hắn nhìn thấy nửa tờ giấy đều ghi đồ thế chấp.

Bất Diệt Tiên Kiếm, pháp bảo phi hành, Thất Lân Long Ngâm Kiếm…

Lục Thủy mang toàn bộ đồ vật trên người đi thế chấp sao?

Khô Thụ lão nhân cúi đầu:

“Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, sau khi Thiếu gia phát hiện có mục thế chấp này, lại chỉ rút được thế chấp.

Theo suy đoán, có thể là tiền trên người Thiếu gia đã dùng hết.”

Tam Trưởng lão càng nhíu mày sâu hơn.

Hắn lại nghĩ tới một khả năng hoang đường khác.

Lục Thủy không chỉ mang theo đại vận khí, hắn còn biết mình có đại vận khí, hơn nữa còn có thể tùy ý điều khiển vận khí.

Cho nên mười mấy năm qua, Lục Thủy đều thường thường không có gì lạ.

Thậm chí đến nơi có cơ duyên, đứa nhỏ của Đông Phương gia thì có vô số cơ duyên nện lên người, trong khi Lục Thủy lại không có cái gì.

Không phải là hắn không lấy được, mà là bản thân hắn không muốn sao?

Nếu là như vậy, thì để Lục Thủy đi còn có ý nghĩ gì?

Mỗi chỗ hắn để Lục Thủy đi đều có rất nhiều cơ duyên ở đó, rất nhiều người đều có được thu hoạch không nhỏ.

Mà Lục Thủy thì sao?

Mỗi lần trở về, tu vi đều không có bất kỳ biến hóa nào.

Biến hóa duy nhất chính là thể thuật.

Thể thuật đã tăng tới Tam giai.

Thực lực đủ mạnh, có thể bảo vệ Mộ Tuyết, nhưng tu vi yếu, tuổi thọ sẽ không tăng lên.

Hắn bắt đầu để Lục Thủy đi khắp nơi, tất cả đều là sau khi gặp Mộ Tuyết.

Cái này xứng đáng.

Lục Thủy vì Mộ Tuyết mà thay đổi, lại vì Mộ Tuyết mà không chịu tấn thăng?

Hoặc là nói, vì Mộ Tuyết mà không chịu tiếp nhận cơ duyên?

Mộ Tuyết là người bình thường, Lục Thủy tấn thăng càng nhiều, chênh lệch tuổi thọ sẽ càng lớn, như vậy sớm muộn gì cũng sẽ phải chứng kiến Mộ Tuyết chết đi.

“Không phải là không được a.”

Nhưng nếu là như vậy, đây tính là cái gì?

Lục Thủy có đại vận khí, liền dùng để dạo phố rút thưởng với Mộ Tuyết?

Hắn vẫn còn là tu chân giả à?

Có tu chân giả nào cầm cả núi linh thạch còn ghét bỏ không trồng cây được?

Giờ phút này, Tam Trưởng lão cảm thấy chấn động.

Lục Thủy muốn giải đặc biệt, liền lấy được giải đặc biệt, hắn muốn cơ duyên, khả năng liền có cơ duyên, nhưng hắn không cần.

Hắn vẫn luôn không cần

Cơ duyên như là mưa bão nện xuống, hắn nào chỉ mở ô ra che, mà là dựng lên cả một pháo đài kín mít để trú.

Ngăn cản toàn bộ mưa bão gió bùng.

Tam Trưởng lão thở dài một tiếng, vẻ mặt thay đổi liên tục, tiền nợ như tăng lên liên tục.

Không có tiền đồ, thế này phải làm sao đây?

Căn bản không có cách nào mà.

Hơn nữa trên đời sao có thể có loại người như vậy? Còn hết lần này tới lần khác xuất hiện ở Lục gia.

“Tam Trưởng lão?” Khô Thụ lão nhân thử hỏi.

Lão thật ra cũng cảm thấy Thiếu gia đang hồ nháo.

Nếu như không biết Thiếu gia mạnh đến mức không còn gì để nói, lão cũng cảm thấy Thiếu gia đang lãng phí vận khí.

Đại vận khí cũng không phải là vĩnh cửu.

Nhiều người chỉ có được một đoạn thời gian.

Sau đó, đại vận khí sẽ chuyển đi.

Cụ thể thế nào thì không biết được.

Thế nhưng, thực lực của Thiếu gia có liên quan gì tới vận khí không?

Lão không biết.

“Thôi.” Tiếng thở dài của Tam Trưởng lão vang lên từ trên đại điện.

“Kệ nó đi.”

Đại vận khí cũng không nhất định có thể mang ngươi một đường tiến lên.

Sau này Lục Thủy sẽ rất ít khi đi ra ngoài, vậy còn lợi ích gì?

Chỉ hy vọng vận khí có thể truyền sang cho con hắn.

Nếu là như vậy…

Lúc mở thưởng lại càng đáng mong chờ hơn.

“Tiểu Tiểu Tranh vừa chạy ra từ trong sự hoài nghi nhân sinh, xem ra những năm qua đã bị Lục Thủy đả thương quá nhiều rồi.”

Trên con đường tiểu trấn, Cửu đi theo phía sau Nhị Trưởng lão, hôm nay lại đổi một kiểu tóc khác cho Nhị Trưởng lão.

Kiểu tóc thục nữ.

“Hắn đi ra thế nào?” Nhị Trưởng lão nhìn quán ăn một chút.

Có vài người đang xếp hàng rút thưởng.

Muốn thử xem vận khí của mình thế nào.

“Tiểu Tiểu Tranh cảm thấy, vận khí trên người Lục Thủy biết đâu có thể truyền sang người con trai hắn.” Cửu nói.

Nghe thấy câu này, Nhị Trưởng lão dừng lại, sau đó tò mò hỏi:

“Có thể không?”

Loại tồn tại như Lục Thủy không cần vận khí.

Nàng có thể nhìn ra.

“Không biết.” Cửu nhún vai.

Loại vật như vận khí này có thể di truyền được không?

Hẳn là không.

Nhị Trưởng lão lộ ra một vẻ tiếc nuối, nếu không lúc mở thưởng biết đâu có thể được kinh hỉ.

“Ừm?” Cửu nhìn về phía chân trời, hơi kinh ngạc.

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Nhị Trưởng lão nhìn theo về phía chân trời, nhưng không phát hiện ra bất cứ cái gì.

Chỉ là trong nháy mắt, Cửu đã xuất hiện trước mắt nàng, nói:

“Tiểu Tiểu Đình nhìn bốn mươi lăm độ lên bầu trời trông cũng rất đáng yêu nha.”

Nhị Trưởng lão thu hồi ánh mắt, không để ý tới Cửu nữa, tiếp tục đi rút thưởng.

“Vừa rồi ta thật sự có phát hiện.” Cửu lơ lửng bên cạnh Nhị Trưởng lão, nói.

“Phát hiện gì?” Nhị Trưởng lão hỏi.

“Vừa rồi, mệnh lý thế giới bắt đầu di chuyển.” Cửu nói.

“Có ý gì?” Nhị Trưởng lão ngừng lại.

Mệnh lý thế giới, cái này lại có liên quan tới con gái của Lê Âm sao?

“Không phải chuyện xấu.” Cửu hơi ngạc nhiên, lại có chút vui vẻ.

“Mệnh lý thế giới đang dần trở về quỹ đạo, thế giới cũng bắt đầu được hàn gắn.”

“Có ý gì? Là ai đang hàn gắn?” Nhị Trưởng lão cảm thấy mình nghe không hiểu lời Cửu nói.

“Biết ta là ai không?” Cửu hỏi.

“Chân Thần Độc Nhất?” Nhị Trưởng lão đáp.

“Là Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa.” Cửu đắc ý nói:

“Biết Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa là gì không?”

Nhị Trưởng lão không trả lời.

“Là tụ tập toàn bộ quyền hạn ở thiên địa, chiếm toàn bộ quyền năng của thần ở trời đất này.

Độc nhất vô nhị, bá đạo đến cực hạn.”

Nói xong, Cửu nhẹ thở dài, nói:

“Nhưng độc nhất đã bá quyền, thế giới vì vậy mà mất đi cân đối.

Không chỉ ngăn trở những kẻ đi đường sau đó, mà còn khiến thế giới bắt đầu sụp đổ.

Lúc ta còn sống, mặc dù vẫn luôn cố hàn gắn, nhưng lại không có chút tác dụng nào.

Một khi điểm sụp đổ rời khỏi quỹ tích, sẽ rất dễ biểu hiện ra bên ngoài.

Bây giờ, sự sai lệch đang dần chếch đi, bắt đầu có dấu hiệu trở về quỹ đạo.”

“Có ý gì?” Nhị Trưởng lão lại hỏi.

“Có người sắp đi hàn gắn phần sụp đổ của thế giới.”

Bình Luận (0)
Comment