Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1151 - Chương 1151: Có Thể Mộ Tuyết Sẽ Mang Thai 3

Chương 1151: Có thể Mộ Tuyết sẽ mang thai 3 Chương 1151: Có thể Mộ Tuyết sẽ mang thai 3

Có thể Mộ Tuyết sẽ mang thai 3

Khi Nhị trưởng lão muốn rời đi, nàng liếc mắt nhìn thiệp mời:

"Còn của ta thì sao?"

Nàng muốn đi phát thiệp mời cho người nào đó.

"Chuyện này." Đông Phương Lê Âm lấy một tấm thiệp mời tương đối khác biệt đưa cho Nhị trưởng lão.

Đây là người mà lần nào Nhị trưởng lão cũng phải mời.

Lần nào cũng không thể mời được.

Lần này đại khái cũng sẽ không đến.

Nhị trưởng lão nhìn thiệp mời, cảm giác đau đầu.

Lại phải đi tìm Ngưng Hạ.

Nhưng lần này phải gửi không ít thiệp mời, nàng có thể không cần, nhưng Đại trưởng lão phải đi rất nhiều nơi.

Lần trước có người ra tay, ít nhiều cũng phải cho bọn họ một ít mặt mũi.

Làm ơn một lần.

Chờ Nhị trưởng lão rời đi, Đông Phương Lê Âm mới lâm vào suy nghĩ sâu xa.

"Bím tóc của Nhị trưởng lão rất đáng yêu, học thử một chút, chờ nữ nhi lớn chút sẽ thắt bím tóc cho nàng."

Trên đường phố, Lục Thủy và Mộ Tuyết đi một đường về phía quán mì.

Mộ Tuyết vốn nói muốn ăn bánh bao, Lục Thủy đi mua, nhưng buổi trưa không có bánh bao nhân thịt, coi như xong.

Hiện tại Mộ Tuyết mập hay không mập còn không phải do hắn nói à?

Hắn ôm một cái là biết.

Mộ Tuyết là phàm nhân có thể tự mình ôm mình lên sao?

Không đời nào.

"Lục thiếu gia, hỏi ngươi một chút chuyện." Mộ Tuyết đi bên cạnh Lục Thủy hỏi.

Lục Thủy đi rất chậm, cho nên khoảng cách giữa bọn họ không có chênh lệch.

Mộ Tuyết cũng không cần cố ý tăng nhanh bước chân.

"Mộ tiểu thư hỏi đi." Lục Thủy nhìn về phía trước, sắp tới rồi.

Bây giờ là giờ ăn trưa, có lẽ có nhiều người hơn ở đó.

Nếu không có chỗ ngồi, chỉ có thể đi ăn trưa ở nơi khác.

"Lục thiếu gia cảm thấy hôm nay ta mặc có đẹp không?" Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy hỏi.

Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, nói:

"Rất đẹp."

"Vậy vì sao buổi sáng Lục thiếu gia nhìn thấy ta lại không khen ta?" Mộ Tuyết lại hỏi.

Lục Thủy: "..."

"Có thể là ngày hôm qua đẹp hơn, trong lúc nhất thời không thể thoát khỏi vẻ đẹp đó." Lục Thủy nghiêm túc trả lời.

"Vậy đêm nay đẹp, hay là tối hôm qua đẹp?" Mộ Tuyết hỏi.

Đây là đêm nay ta lại phải đi nữa?

Lục Thủy cảm giác lúc này sẽ làm chậm trễ tiến độ tu luyện của hắn.

Mộ Tuyết là chướng ngại vật nghiêm trọng trên con đường hắn trở nên mạnh mẽ, đại đạo ở phía trước, chỉ là một Mộ Tuyết…

Quả thật khó đối phó hơn đại đạo.

"Tối nay." Lục Thủy trả lời.

"Hừ, thích mới ghét cũ."

"Là phát hiện Mộ tiểu thư càng thêm xinh đẹp."

Chốc lát.

Lục Thủy bọn họ đi tới quán mì.

Cũng may ở chỗ này không có quá nhiều người, có không ít chỗ trống.

Sau khi hai người đi vào, gọi hai bát mì thịt bò.

Đợi một hồi, một cô bé ngơ ngác bưng một bát mì đặt lên bàn Lục Thủy:

"Mì, mì."

Mộ Tuyết nhìn cô bé, sau đó đưa tay lấy hạt gạo bên miệng cô bé:

"Ăn cơm xong nhớ lau miệng."

Giọng nói mang theo ý cười dịu dàng.

Tiểu cô nương vốn ngơ ngác, nhìn Mộ Tuyết càng ngây người.

Sau đó nhanh chóng chạy vào bên trong.

Không bao lâu ôm một quả dưa hấu đi ra, đi lại cũng có chút bất ổn.

Cô bé gian nan mang dưa hấu đi đến trước mặt Mộ Tuyết, mở miệng nói:

"Dưa hấu, dưa hấu.

Dưa hấu của tỷ tỷ."

"Haha."

Nghe được những lời này Mộ Tuyết nở nụ cười thành tiếng, nàng tự nhiên đón lấy dưa hấu.

Nếu không nó sẽ rơi xuống đất.

"Tỷ tỷ nhận lấy." Mộ Tuyết chứa ý cười nói.

Mộ Tuyết vốn không vui vẻ.

Sau khi đi theo Lục Thủy lập tức bắt đầu sáng sủa.

"Dưa hấu của tỷ tỷ." Cô bé nói một lần nữa.

Lúc này ca ca của tiểu cô nương mang mì của Mộ Tuyết lên.

Bất kể là của Lục Thủy hay Mộ Tuyết, thịt bò bên trong đều tương đối nhiều.

"Ta giúp các ngươi cắt dưa hấu." Thiếu niên đặt mì xuống, sau đó cầm lấy dưa hấu, muốn đi đến hỗ trợ bổ ra.

Thấy dưa hấu bị ca ca mang đi, cô bé nóng nảy:

"Dưa hấu, dưa hấu, dưa hấu của tỷ tỷ."

Nói xong còn kéo góc áo của ca ca.

Thiếu niên đi về phía trước, một đường kéo muội muội đi vào.

"Biết, ta đi cắt cho."

"Dưa hấu, dưa hấu, dưa hấu của tỷ tỷ."

Mộ Tuyết nhìn huynh muội này một hồi, sau đó thu hồi ánh mắt nhìn Lục Thủy nói:

"Lục thiếu gia, ta cảm thấy có nhi tử rất tốt."

Lục Thủy: "???"

Ngươi nhìn tiểu nữ hài nhà khác, sau đó nói nhi tử tốt?

"Là bởi vì con gái tương đối không thông minh à?" Lục Thủy hỏi.

Tỷ như tiểu cô nương này, lại ví dụ như Đông Phương Tra Tra, lại ví dụ như muội muội hắn.

"Không, bởi vì mấy vị trưởng lão đều chờ mong bé trai." Mộ Tuyết nói.

Lục Thủy: "..."

Hắn không còn gì để nói.

Nhưng hắn cũng rất kinh ngạc, rất lâu trước kia Lục gia là nhất mạch đơn truyền, gần như đều là một thai.

Cũng đều là bé trai.

Là bởi vì Tu chân giả có thể khống chế giới tính của đứa bé?

Hắn nghiên cứu thật lâu, ngược lại không thể nghiên cứu được phương diện này.

Dù sao bước đầu tiên đã làm khó hắn.

Ăn trước đã.

Tô mì quả thật không ít, còn nhiều thịt.

Dưa hấu cũng được mang lên, thấy dưa hấu được đưa lên, cô bé kia mới hài lòng tiếp tục giúp đỡ công việc.

Có lẽ cô bé không biết rằng cô bé không giúp đỡ mới là giúp đỡ lớn nhất.

Chỉ là ca ca của nàng tùy nàng.

Lục Thủy lắc đầu.

Kiểu muội muội này không ấn trong góc giáo dục một bữa thì rất đáng tiếc.

Nếu là Đông Phương Tra Tra, nhất định phải ấn mặt vào tường.

Ăn đất đi.

Vừa nghĩ đến đây, Lục Thủy không suy nghĩ nữa.

Ăn trước đã.

"Đây, cái này là của Lục thiếu gia, cái này cũng vậy, còn có cái này." Mộ Tuyết bỏ thịt trong chén mình vào trong chén Lục Thủy.

Lục Thủy nhìn thịt trong chén Mộ Tuyết giảm bớt từng miếng, cảm thấy có nên đổ mì trong chén qua hay không.

"Mộ tiểu thư, có phải ngươi cảm thấy ta rất dễ nói chuyện không?" Lục Thủy hỏi.

"A?" Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, sau đó gắp một miếng thịt từ trong chén Lục Thủy đi:

"Vậy ăn một miếng?"

Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, không nói gì.

"Hai miếng?"

Lục Thủy vẫn nhìn như cũ.

"Ba miếng không thể nhiều hơn nữa."

Mộ Tuyết nói xong mắt đáng thương nhìn Lục Thủy.

Lục Thủy: "..."

Sau đó bắt đầu ăn mì.

Thấy vậy, Mộ Tuyết liền nở nụ cười.

Vượt qua rồi.

Lục Thủy ăn mì, cảm giác Mộ Tuyết đang cố ý, nhưng ba miếng thì ba miếng đi.

Chờ một lát ăn thêm thứ khác nữa.

Sau đó đêm nay đi nhìn thử xem có gầy hay không.

Ừ, nếu mập thì giúp nàng sửa váy một chút.

Sau đó nói với nàng thịt bò không phải là thứ dễ béo, ăn mì mới dễ béo.

Chỉ là khi hắn còn đang suy nghĩ, trước cửa đột nhiên có hai người đi vào.

Một nam tử tóc bạc, đẹp trai.

Một nữ tử mặc hắc y, đoan trang.

Bình Luận (0)
Comment